Vô Hạn Lưu: Cả Lớp Điên Cuồng Tìm Đường Chết (Dịch Full)

Chương 73 - C73

c73 c73c73

CHƯƠNG 73: Bảy ngày bảy đêm (9)

“Aaaaaa af Lại thêm một tiếng thét thất thanh vang vọng trong phòng khách, cùng với đó là cậu bé bị đá một cú thật mạnh đến nổi ngã văng ra đất. Cậu ta giương đôi mắt nâu nhạt ngơ ngác nhìn về trước, dường như vẫn chưa hiểu chuyện gì.

Tiếng hét của cô gái mặc quần da làm cô gái tóc xoăn giật mình, vô thức nhìn sang cậu bé. Khi thấy gương mặt trắng trẻo, ngơ ngác của cậu ta, chẳng hiểu sao cô ta bỗng thấy mềm lòng nói: “Cô hét cái gì mà hét? Cậu bé còn nhỏ như vậy mà cô cũng đạp cho được à?”

Cô gái tóc dài nghe vậy thì bất giác nhìn sang Thời Kim Lam phía trước, thấy sắc mặt cô vẫn vậy, không hề bị những người khác ảnh hưởng. Khóe miệng cô gái tóc dài giật giật. Cô ta định bảo cô gái tóc xoăn có vấn đề hay sao mà lại đồng cảm với NPC trong màn chơi kinh dị, nhưng còn chưa kịp thốt nên lời thì đã nghe thấy tiếng khóc nức nở tủi thân của cậu bé. Cô ta bỗng chốc mềm lòng, lời nói đến miệng lại nuốt ngược vào trong.

Trong lòng cô ta cảm thấy kỳ lạ, mím môi nhìn sang cậu bé. Sau đó cô ta nhìn thấy Thời Kim Lam đi tới bên cạnh cậu bé, túm cổ áo xách cậu ta lên rồi cười lạnh: “Em làm gì mà để người ta đá mình thế?”"d o c f u l l . v n - k h o t r u y ệ n d ị c h m i ễ n p h í"

Cậu bé vô cùng tủi thân, vừa che mông vừa khóc thút thít, không hề trả lời câu hỏi của cô.

Tống Dư Ngộ cũng thong thả tiếp lời: “Bận khóc nên không rảnh nói chuyện chứ gì. Hay đá thêm một cú nữa cho em khóc lâu hơn nhé."

Cậu bé: “.... Những người chơi khác: “...'

Cậu bé hung dữ trừng mắt với Tống Dư Ngộ, ý muốn lên án hành vi bắt nạt trẻ con của anh, nhưng bởi vì ngoại hình quá đáng yêu nên mọi người không những không thấy cậu ta hung ác mà còn muốn bắt nạt cậu ta hơn. Thời Kim Lam thấy cậu ta nín khóc thì lắc lắc tay, “Có nói không?”

Cậu bé nhỏ hừ khẽ một tiếng, “Em chẳng làm gì hết, là do chị ta cải”

Cậu ta chỉ tay vê phía cô gái mặc quần da vẫn còn đang hoảng sợ, tức giận lên án: “Chị ta giả làm chị gái em! Vì vậy em mới dọa sợ chị ta chút xíu!”

“Cả mấy anh chị nữa! Tự dưng xuất hiện trong nhà em, rồi còn bắt nạt em nữa hu hu hu hu hul Mấy anh chị bắt nạt eml” Nói rồi cậu ta lại bật khóc, âm thanh nức nở nghe hệt như nhân vật xe lửa Thomas trong phim hoạt hình.

Thời Kim Lam cảm thấy chắc chắn là cậu ta đã từng xem bộ phim hoạt hình này.

“Vậy chị gái em đâu?” Tống Dư Ngộ hỏi.

Cậu bé sợ bị anh đá thêm một cú nên vừa khóc vừa miễn cưỡng đáp: “Em không thấy chị gái đâu hết... Ngày đó em đi tìm chị, nhưng vào phòng thì chẳng thấy ai, sau cùng thì em không gặp lại chị luôn...”

Cậu bé nói rồi rơi nước mắt như thể rất đau lòng, sau đó ngẩng đầu xin giúp đỡ: “Nếu chị ta có thể giả làm chị gái em, vậy chắc chắn mấy anh chị đã từng gặp chị ấy rồi đúng không? Em đã tìm chị ấy rất lâu nhưng mãi vẫn không thấy... Chị ấy đi đâu rồi? Có phải chị ấy không cần em nữa không?” Nghe vậy, các người chơi chỉ biết nhìn nhau. Bọn họ đều hiểu người chị gái mà cậu bé đang nói chính là cái xác không đâu kia, nhưng cô ta đã chết mất rồi.

Dựa theo lời cậu bé nói thì có thể phỏng đoán rằng chị gái cậu ta đã mất tích, bị người ta giết chết. Sau đó cậu bé cũng bị giết nên cả hai chị em đều trở thành ma, tuy nhiên lại chưa từng gặp nhau.

Người đàn ông lịch thiệp đẩy mắt kính, hỏi: “Bố mẹ em đâu?”

Cậu bé trừng mắt với ông ta rồi quay đầu đi, lầm lì không định trả lời.

Người đàn ông lịch thiệp thấy mất mặt, đang định bắt chước Thời Kim Lam dạy dỗ cậu bé thì Thời Kim Lam đã xách cậu ta ngồi lên ghế sô pha làm ông ta bắt hụt.

Sắc mặt người đàn ông lịch thiệp lại càng tệ hơn. Đến bây giờ mà ông ta còn không phát hiện Thời Kim Lam cố ý nhằm vào mình thì quả là uổng phí tuổi đời của ông ta rồi.

Cậu bé cũng nhận ra hai người không cùng phe, thế là xoa mông bật cười, chỉ tay vê phía người đàn ông lịch thiệp và nói với Thời Kim Lam: “Trồng ông ta ghét quá đi, hay lát nữa em dọa ông ta cho chị nhé?” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tụt.

Thời Kim Lam cốc một cái vào trán cậu ta, “Dọa cái đầu em, trả lời mau, bố mẹ em đâu?”

Cậu bé bị cô đánh ngã ra sau nên ngỡ ngàng nhìn cô, hết chỉ tay về phía người đàn ông lịch thiệp rồi lại chỉ tay vào mình, bật khóc thành tiếng, “Không ngờ chị lại đánh em vì ông tat”

Thời Kim Lam: “..."

Những người chơi khác: “...' Cậu bé bật khóc nức nở hệt như Thời Kim Lam là một tay ăn chơi khét tiếng phụ lòng cậu ta (2).

Thời Kim Lam cạn lời, cô không thèm quan tâm cái tính hễ tí là khóc của cậu ta, cười lạnh một tiếng rồi đe dọa: “Còn khóc nữa thì chị đá bay em bây giờ.”

Cậu bé: “...

Cậu bé cố gắng kiềm lại dòng lệ, im lặng lên án cô bằng mắt, trông càng thêm phần đáng yêu.

- Phòng livestream số 54088 -

[Ha ha ha ha ha ha ha xin phép tố cáo 54088 bắt nạt trẻ con]

[Tố cáo +2]

[Tố cáo +3] [Con mẹ nó, bắt nạt trẻ con? Con boss này hung tàn vãi đạn á mấy cha? Chưa kể đến việc tự cậu ta có buff mê hoặc lòng người, người chơi nào bị cậu ta nhằm vào đều không sống nổi đấy (Đã ẩn)]

[Phiên chết đi được, sao trong livestream có con chó spoil kịch bản thế?]

[Nói gì thì nói, tôi vẫn thấy con boss này đáng yêu vãi, lỡ đánh một cái chắc sẽ khóc bù lu bù loa một hồi lâu ha ha ha ha ha]

[ĐÐê nghị đổi tên livesteam thành: Sốc! Người chơi ngược đãi boss màn chơi, rốt cuộc là méo mó nhân cách hay đạo đức bị chôn vùi?]

[Ha ha ha ha ha ha lầu trên biết cách đặt tiêu đề ghê]

[Lạ vậy, sao hướng đi của màn chơi lần này không giống lân trước thế?] [Lầu trên mới vào hả? Trước đây màn chơi bảy ngày bảy đêm thuộc cấp dễ, nhưng chẳng biết sao lần này tự dưng mở thêm cấp khó. Số mấy người chơi này đỏ thật ha ha ha ha ha (Đã ẩn)]

[A a a a tôi tò mò kịch bản màn chơi lần này quá đi à? Hiếm có màn chơi nào tôn tại lâu như vậy trong thế giới ác mộng lắm]

Thời Kim Lam không có hứng dỗ dành trẻ con, đặc biệt là khi đó còn là một nhóc ma. Cô trừng mắt uy hiếp cậu bé, ép cậu ta phải trả lời: “Bố mẹ đã mất từ lâu rồi, chỉ còn mình em và chị gái. Chỉ có chị gái đối xử với em tốt nhất... Hu hu hu chị gái đâu rôi?”

Nói rồi cậu ta lại òa khóc, tiếng khóc vang lên trong hoàn cảnh tối tăm và nhiệt độ ẩm thấp bỗng trở nên đáng sợ đến lạ kỳ. Thời Kim Lam giơ tay bóp mặt cậu ta khiến tiếng khóc đột ngột dừng lại. Cậu bé bị ép phải mở miệng để lộ hai hàm răng trắng ngay ngắn.

Cậu ta còn chưa kịp phản ứng lại thì miệng đã bị nhét một miếng vải. Cậu bé trợn mắt trừng Thời Kim Lam, nhưng cô chỉ buông tay ra rồi mắng: “Ôn chết đi được.” Cậu bé tức giận muốn lấy miếng vải nhét trong miệng mình ra, nhưng cậu ta chỉ mới giơ tay lên thì đã Thời Kim Lam giữ lại. Cô cầm một sợi dây thừng thô to trong tay, chẳng mấy chốc đã trói gô cậu bé đang hoảng sợ lại như chiếc bánh chưng.

Những người chơi còn lại: ˆ...'

Toàn thể khán giả xem livestream: “... Ha ha ha ha ha ha ha hai”

Cô thả cậu bé xuống đất rồi đứng nhìn cậu ta, nói: “Chị đặt câu hỏi, đúng thì gật đầu, sai thì lắc đầu. Nếu em dám nói dối thì chịu cảnh bị trói suốt đêm đi.”

Cậu bé: “...'

Hu hu hu hu hul

Cậu bé rưng rưng nước mặt, ngoan ngoãn gật đầu. “Căn phòng bị khóa trên lầu là phòng em à?”

Cậu bé lắc đầu.

“Em đã gặp ông quản gia trong căn biệt thự này chưa?” Cậu bé gật đầu.

“Em xuất hiện để dọa bọn chị à?”

Cậu bé lắc đầu. Những người chơi khác nghe mà sửng sốt. Có nằm mơ bọn họ cũng chưa từng nghĩ mình có thể thu thập thông tin bằng cách này, đã vậy trông cậu bé còn khá hợp tác. Tuy nhiên sau khi hỏi xong câu hỏi thứ ba, Thời Kim Lam bỗng dưng cười lạnh, “Nhóc con, nói dối sẽ bị treo lên đánh đấy.”

Sắc mặt cậu bé cứng đờ, cậu ta vội vã lắc đầu.

Thời Kim Lam lấy miếng vải trong miệng cậu ta ra. Cậu bé lại thút thít thêm hai tiếng cho đúng kịch bản rồi mới tủi thân nói: “Em không lừa chị. Đó là phòng của chị gái em. Bố mẹ không bao giờ cho em gặp chị gái, nhưng em thích chị ấy lắm. Chị gái rất xinh đẹp, còn hay kể chuyện cổ tích cho em nghe...”

Khi nhắc tới chị gái, cậu bé lại không kiêm được dòng nước mắt, nhưng cậu ta lại sợ đại ma vương trước mặt sẽ đá mình nên đành cố nén nỗi xúc động, tiếp tục nói: “Ông quản gia làm mất đèn dầu, mặt mũi bầm dập. Ông ấy bảo mấy anh chị đã cướp đèn dầu của ông ấy, cho nên em... Em mới nghĩ tới chuyện dọa sợ anh chị...'

Cậu ta nức nở nói hết câu, sau đó hất cằm lên như thể muốn nói “Em chỉ nói dối mỗi câu cuối mà thôi, chị tin hay không thì tùy”.

Mấy người không biết chuyện ông quản gia từng bị hành hung: ”...

Đặc biệt là chàng trai tóc mào gà, từ nấy đến giờ ánh mắt anh ta cứ dại ra, hết nhìn Thời Kim Lam lại nhìn ngọn đèn dầu trên bàn. Anh ta nhớ lại những câu từ tàn nhẫn mà mình đã nói với cô lúc trước, khóe miệng giật giật không ngừng.

Sao một con bé ngoại hình bình thường, trông yếu ớt như vậy lại có thể hung tàn đến thế khi đụng độ boss màn chơi cơ chứ? Cô lại hỏi thêm vài câu hỏi, nhưng câu trả lời của cậu bé vô cùng lộn xôn, không cung cấp thêm manh mối khác. Cậu bé rưng rưng nước mắt, hết nhìn người chơi này lại nhìn người chơi khác. Cậu ta đợi một lát nhưng không nghe thấy câu hỏi nào nữa, thế là trông ngóng nhìn lên Thời Kim Lam mong cô cởi trói cho mình, lại thấy cô câm miấng vải khi nãy rồi bịt miệng cậu ta.

Cậu bé: “...”

“Xét thấy em có tiên án dọa người, đêm nay em cứ vậy đi”

Cậu bé trợn tròn hai mắt, không ngờ thời nay lại có một kẻ kém uy tín đến vậy. Cậu ta cố gắng dùng lưỡi đẩy miếng vải trong miệng ra, nhưng chút sức lực của cậu ta không thể chống lại miếng vải chặt cứng.

Thời Kim Lam xách cậu ta dậy và ném lên chiếc ghế sô pha bên cạnh. Cô đang định cúi đầu xem đồng hồ thì đột nhiên âm thanh của hệ thống vang lên.

[Hệ thống thông báo: Toàn thể người chơi trong màn chơi xin chú ý, quy tắc của trò chơi đã thay đổi, chỉ tiết như sau...

[Quy tắc quái vật giết người: Từ 9 giờ tối đến 5 giờ sáng là thời gian hoạt động của quái vật. Người chơi hãy tự bảo vệ chính mình và không để quái vật đoạt mạng] [Quy tắc thời gian nghỉ ngơi: Từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều là thời gian nghỉ ngơi của quái vật. Người chơi có thể hoạt động tự do, nhưng nếu phát hiện có người tử vong thì hãy cảnh giác với những người chơi xung quanh mình]

Ngay khi quy tắc được công bố, Thời Kim Lam và Tống Dư Ngộ đều nhíu mày, bởi giữa hai khung thời gian được đề cập tới có hai khoảng thời gian trống. Sau khi mọi người ghi nhớ quy tắc trò chơi và ngẩng đầu lên, đáy mắt tất cả mọi người đều có thêm cảm xúc khác. Thời Kim Lam biết, cảm xúc đó chính là sự cảnh giác. Những người có thể tôn tại đến bây giờ đều hiểu không chỉ NPC và boss có thể giết người, mà ngay cả những người chơi cũng sẽ giết hại lẫn nhau. Đột nhiên, giọng nói run rẩy của cô gái mặc quần da bỗng vang lên: “Cậu... Cậu nhóc kia biến mất rồi."

xx**% 73 xx**%
Bình Luận (0)
Comment