Vô Hạn Lưu: Cả Lớp Điên Cuồng Tìm Đường Chết (Dịch Full)

Chương 85 - C85

C85 C85C85

CHƯƠNG 85: Bảy ngày bảy đêm (21)

Bả vai của Thời Kim Lam bị nước mắt của cô gái tóc dài thấm ướt. Khó khăn lắm cô mới dỗ cô ta nín khóc được, nhưng cô ta vẫn cứ thút thít trông vô cùng đáng thương. Thời Kim Lam nghĩ ngợi một lúc rồi lấy một chai sữa Canxi AD ra cho cô gái tóc dài, sau đó vỗ vai cô gái đang ngơ ngác và nói: “Bổ sung dinh dưỡng cho đỡ sợ.”

Ánh mắt cô gái tóc dài càng mơ màng hơn. Cô ta cầm chai sữa Canxi AD trong tay, cố gắng nhớ lại lần cuối mình uống loại sữa này là khi nào, nhưng cuối cùng chỉ có thể nhớ lơ mơ là hồi tiểu học.

Vị ngọt trong ký ức thôi thúc cô ta cắm ống hút vào và nhấp môi hút một ngụm to. Thời Kim Lam thấy cô ta không khóc nữa thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm, cô không giỏi an ủi người khác.

Cô cúi đầu nhìn ma nữ với khuôn mặt vặn vẹo vì bị cô gái tóc dài đánh, phát hiện ma nữ nằm thẳng dưới đất như khúc gỗ cứng đờ, gương mặt sưng tấy không ra dáng vẻ ban đầu.

Hiện tại đang là thời gian an toàn trong màn chơi nên NPC và boss không thể tạo ra tổn thương cho người chơi. Sau khi hệ thống cập nhật phiên bản mới nhất thì giá trị sinh mạng của NPC và boss cũng đã bị khóa trong thời gian an toàn, vì vậy đòn đánh vừa rồi của cô gái tóc dài sẽ không giết chết ma nữ, nhưng hiển nhiên cô ta sẽ bị tổn thương tâm lý khá nặng nề đấy.

Thời Kim Lam thấy rất buồn cười, nhưng chuẩn mực đạo đức của xã hội đã kìm cô lại.

Cô nhấc chân đá ma nữ đang nằm đơ giả chết, thấy mí mắt của cô ta run rẩy một lúc rồi cố gắng hé ra một khe hở nhỏ.

Cô ta nằm sống soài nhìn chằm chằm Thời Kim Lam, hai giây sau lại nhắm chặt mắt lại.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tụt.

Thời Kim Lam không quen với việc chứng kiến khuôn mặt của mình bị hành hạ bầm dập như vậy, đã thế ma nữ còn dùng gương mặt của cô bày ra đủ biểu cảm. Cô rọi ánh đèn điện thoại vào ma nữ, ngồi xổm bên cạnh cô ta hỏi: “Cô là ai?”

Trông hành vi đình công bỏ việc của cô ta không giống ma nữ đã làm mưa làm gió trong phòng khách ngày hôm qua chút nào.

Ma nữ ngậm chặt miệng, không thèm phản ứng lại. Thậm chí cô ta còn cố tình điều chỉnh vị trí đặt tay song song trước bụng, trông như định ra đi trong thanh thản. — Phòng livestream số 54088 -

[Ma nữ: Đừng làm phiền bà đây, ha ha ha ha ha ha ha] [Buồn cười chết mất, sao con ma nữ này cá tính dữ, đến cục cưng của tụi mình cũng phải bó tay]

[Quả nhiên, để đối phó với mấy đứa hành xử khác người thì cách tốt nhất là mình bãi công luôn. Kiểu, mày đánh nhau giỏi thì kệ mày, bà đây cứ nằm im không nhúc nhích đấy ha ha ha ha ha ha ha]

[Mới đó mà thế giới ác mộng đã mở khóa phương pháp đối phó 54088 rồi hả?]

[Có khi nào NPC và boss trong thế giới ác mộng đều tự có ý thức riêng không? Vào những lúc không bị quy tắc khống chế thì bọn họ đều có thể hoạt động tự do, cho nên con ma nữ này mới dám bãi công nè (Đã ẩn)] [Nhưng sao tôi lại thấy con ma nữ này không giống con trong tủ lạnh nhỉ? Chẳng lẽ con ma nữ trong tủ lạnh là mẹ của con này? (Đã ẩn)|

[Khó hiểu quá. Lúc trước tôi coi màn chơi bảy ngày bảy đêm rồi, lần đó cũng có người chơi bị nhốt trong hành lang nhưng vì đi một mình nên bị dọa tụt giá trị tỉnh táo. Nếu người chơi có bạn đồng hành mà gặp phải trường hợp thế này thì hồn ma sẽ giả mạo làm một người trong số đó để chia rẽ nội bộ (Đã ẩn)]

[Có ai có thể giải thích không?]

[Tôi cũng không biết nữa. Màn chơi bảy ngày bảy đêm phiên bản khó hiếm khi mở ra lắm, mà cũng ít người bị nhốt trong hành lang nữa. Hiện tại vẫn chưa ai biết thân phận thật sự của cô ta (Đã ẩn)]

[Hình như đúng là vậy thật. Màn chơi bảy ngày bảy đêm không có vật phẩm cao cấp, thời hạn đã dài mà còn là loại hình kinh dị, vì vậy hâu hết người chơi tài giỏi đều không muốn lãng phí thời gian tham gia, chỉ có những người chơi vừa thăng lên sơ cấp mới lựa chọn màn chơi này thôi (Đã ẩn)]

[Sao tôi cứ cảm thấy màn chơi lần này khó hiểu kiểu gì ấy nhỉ? Mọi người xem tiến độ khám phá cốt truyện của 54088 đi là biết, mặc dù cốt truyện màn chơi đã khá rõ ràng rồi nhưng tôi vẫn thấy kỳ lạ. Nếu mọi chuyện đơn giản như vậy thật thì vì sao bọn họ vẫn chưa vượt ải? (Đã ẩn)]

[Tôi đã theo dõi bảy ngày bảy đêm lâu lắm rồi, tôi cảm thấy giai đoạn phiên phức nhất màn chơi chính là việc đi tìm chìa khóa mở căn phòng bị khóa. Ngoại trừ 54088 hành xử khác người thì vẫn chưa có ai tìm được chìa khóa. Vậy tính ra bây giờ vẫn chưa tìm ra chìa khóa đâu, tôi tò mò không biết rốt cuộc chìa khóa ở đâu ghê ấy?]

[Tò mò +1] [Tò mò +2]

Một loạt bình luận “Tò mò” tràn màn hình, sau đó mọi người thi nhau bảo Thời Kim Lam đi tìm chìa khóa, nhưng tiếc là cô không xem livestream nên không thể thỏa mãn lòng hiếu kỳ của người xem.

Thời Kim Lam quan sát con ma nữ nằm dưới đất, nhìn chằm chăm đôi tay đặt song song trước bụng cô ta, hay nói đúng hơn thì là lòng bàn tay phải.

Trên lòng bàn tay phải của cô ta có một nốt ruồi đen nhỏ gần ngón trỏ.

Thời Kim Lam nhớ rõ con ma nữ cầm dao trong nhà vệ sinh đêm qua không có nốt ruồi giống vậy, mà cô cũng không có nốt ruồi đen. Có vẻ như đây là đặc điểm cá nhân của chính con ma nữ này. Mặc dù đã thay đổi ngoại hình và giọng nói, nhưng sau cùng cô ta vẫn không hoàn toàn hóa thành “Thời Kim Lam.

Thời Kim Lam hỏi: “Cô vào đây từ lúc nào? Hay vẫn luôn ở đây?”

Ma nữ không thèm quan tâm cô.

Tuy nhiên Thời Kim Lam có rất nhiều cách để đối phó với kiểu người cứng đầu như cô ta.

Và trong số đó, cách hiệu quả nhất hiển nhiên là sai bảo ma nữ mặc váy cưới trong vòng hồng ngọc. Ma nữ mặc váy cưới dí sát người vào chiếc vòng hồng ngọc, tay phải áp lên má trái, bật cười khúc khích giả tạo, tiếng cười nghe vô cùng hả hê khi thấy người khác gặp nạn. Thời Kim Lam có thể nghe thấy tiếng cười lớn của cô ta rất rõ ràng, nhưng ma nữ nằm dưới đất và cô gái tóc dài vừa uống nửa chai sữa Canxi AD lại không có phản ứng SIẾ

Thời Kim Lam bóp cơ thể mềm mại của ma nữ mặc váy cưới, ý bảo cô ta ngoan ngoãn một chút.

Ma nữ mặc váy cưới muốn làm Thời Kim Lam kinh tởm nên thè lưỡi liếm lòng bàn tay cô, nhưng sau cùng lại bị cô túm lưỡi. Mười đầu ngón tay linh hoạt của cô nhanh chóng thắt nút lưỡi cô ta lại.

Ma nữ mặc váy cưới: “...'

Ma nữ mặc váy cưới: “Hu hu hu hu hu hu hut”

Thời Kim Lam không thèm quan tâm cô ta, cô lấy đèn dầu và bật lửa trong ba lô ra.

Một tiếng “tanh tách” vang lên, ngọn lửa to bằng móng tay thong thả bùng lên và xua tan cái lạnh trong không gian bí bách. Thời Kim Lam quơ bật lửa trước mặt ma nữ, thấy mí mắt cô ta hơi run lên nhè nhẹ.

Khóe miệng cô nhếch lên đầy ác độc. Cô châm lửa thắp đèn dầu rồi lắc lư ngọn đèn trước người ma nữ, khẽ cất giọng thì thâm: “Có đánh cũng không đánh chết cô được, vậy nếu tưới dầu rôi châm lửa thì chắc sẽ đốt cô thành tro được nhỉ?”

Cô gái tóc dài: “2”

Ma nữ: “U

Toàn thể khán giả xem livestream: “...”

Bỗng có người thử tưởng tượng cảnh ma nữ bị đốt thành tro, nhưng vì giá trị sinh mạng vẫn còn đó nên đống tro tàn phải miễn cưỡng hóa thành cái miệng để nói chuyện.

Cứu mạng... Ha ha ha ha ha ha ha ha hai

Thời Kim Lam sốt ruột muốn thử, bởi vì chuyện này liên quan tới việc cô có thể tìm ra lỗi trò chơi hay không, đồng thời để gia tăng gánh nặng cho lập trình viên của trò chơi rác rưởi và để hệ thống tiếp tục cập nhật phiên bản mới.

Nhác thấy Thời Kim Lam xách đèn dầu tới gân, ma nữ mới nãy còn đình công lập tức bật dậy áp lưng vào tường, giương đôi mắt sưng vù đáng thương của mình lên nhìn chằm chằm Thời Kim Lam với vẻ cảnh giác.

Ma nữ không biết liệu mình có thể chết thêm lần này hay không.

Và cô ta cũng không biết liệu mình có thể bị đốt thành tro hay không.

Nhưng bản năng cô ta sợ hãi ánh sáng và sức nóng, chỉ cần nghĩ tới việc ngọn lửa bập bùng trên người mình thì da đầu cô ta đã tê rân rồi, ngay cả giọng nói cũng run lên: “Cô! Cô định làm gì!”

Thời Kim Lam vẫn đang ngồi xổm. Cô khẽ cảm thán trước phản ứng dữ dội của ma nữ rồi chậm chạp đứng dậy. Cô quơ ngọn đèn dầu, tỏ vẻ thân thiện, dễ gần: “Tôi có định làm gì đâu.”

Ma nữ tin lời cô nói mới là lạ, cô ta muốn trợn mắt nhưng vì khuôn mặt lồi lõm và ví mắt sưng húp nên chẳng làm được, chỉ đành giơ tay lên. Tuy nhiên khi cô ta sắp sửa giơ ngón giữa lên thì lại bất ngờ nghe thấy tiếng cười khẽ của Thời Kim Lam.

Ngón giữa của cô ta khựng lại, sau đó cô ta vội vàng giơ ngón áp út và ngón út lên, để ngón trỏ và ngón cái cong lại tạo thành hình tròn, cả bàn tay tạo thành dấu Ok xinh xắn.

“Tôi vẫn luôn ở đây.” Cô ta đang trả lời câu hỏi vừa nãy của Thời Kim Lam. Thấy cô ta hợp tác như vậy, Thời Kim Lam thở dài tiếc nuối, khiến ma nữ nghe xong thì giật giật mí mắt.

Cô gái tóc dài nhìn chằm chằm Thời Kim Lam bằng ánh mắt kinh ngạc, quên luôn cả việc uống sữa Canxi AD. Nếu phải miêu tả thì cô ta cứ cảm thấy khung cảnh này giống chị đại đang tra hỏi đàn em ấy.

“Cô là ai? Vì sao đêm qua lúc tôi tới đây thì không thấy cô xuất hiện? Vì sao cô luôn ở đây?” Thời Kim Lam hỏi liên tục ba câu hỏi vô cùng chỉ tiết.

Cô ta hợp tác như thế cũng có lợi, ít nhất thì cô có thể có thêm được nhiều thông tin. Dù sao sau này cô cũng có thể tìm vài con ma không hợp tác khác để gia tăng gánh nặng cho lập trình viên của trò chơi rác rưởi này. Ma nữ dựa sát vào vách tường, rất muốn trợn mắt trước vô số câu hỏi của cô nhưng lại không được. Cô ta không thể rời khỏi nơi này, cũng không biết phải trả lời thế nào, thế nên đành chấp nhận số phận và kể lại mọi chuyện từ đầu.

“Tôi đi du lịch cùng bạn bè, nhưng chiều hôm đó đột nhiên đổ mưa to. Tám người bọn tôi phát hiện ở đây có một căn biệt thự nên định xin ở nhờ. Lúc nhìn thấy biệt thự thì tôi còn nói đùa rằng chủ nhân căn biệt thự này to gan thật, lại dám xây biệt thự trong núi.”

Nói tới đây, ma nữ hơi dừng lại, sau đó cô ta dựa sát lưng vào tường hơn, giọng nói cũng dần nhỏ đi: “Người tiếp đón chúng tôi là một ông quản gia già. Mặc dù ông ta ít nói nhưng chúng tôi cũng không để bụng. Chúng tôi đã xin tắm nhờ trong nhà vệ sinh ở tâng một, tôi là người tắm cuối cùng, nhưng sau khi đi ra thì chẳng thấy những người còn lại đâu. Tôi nghe thấy tiếng động trong phòng bếp nên đi qua và phát hiện một cô gái vô cùng xinh đẹp ở trong đó...

Tay... Tay cô ta câm một con gà còn sống! Là một con gà còn sống! Cô ta đè cổ gà xuống thớt rồi dùng dao chặt mạnh khiến máu tươi văng lên mặt, nhưng hình như cô ta chẳng hề hay biết. Sau khi băm xong con gà kia, cô ta mới quay đầu nhìn tôi... Và nở nụ cười u ám đáng sợ...

Lúc... Lúc đó, tôi cứ đơ ra, chỉ biết nhìn cô ta cầm dao đi về phía mình. Tôi chưa kịp nghĩ gì thì cơ thể đã chạy ra ngoài, nhưng trong biệt thự chẳng có ai cả, tôi có chảy đến đâu thì cũng chỉ có đường chất...

Cô gái kia đuổi theo ngay sau tôi. Cô ta... Cô ta... Cô ta đã giết tôi.”

Ma nữ nhón chân áp sát lưng vào tường, gương mặt sưng húp ánh lên biểu cảm sợ hãi khôn cùng. Cô ta rướn cổ về trước, để lộ những vết chém đẫm máu chồng chéo.

Thời Kim Lam híp mắt nhìn cô ta như muốn tìm ra dấu hiệu cô ta đang nói dối, nhưng vẻ sợ hãi trong mắt ma nữ lại vô cùng chân thật, hệt như cô ta đang chứng kiến lại cảnh tượng cô gái câm dao mỉm cười u ám đã giết chết mình vào ngày hôm đó. *xx**% 85 *xx**%
Bình Luận (0)
Comment