c90
c90c90
CHƯƠNG 90: Bảy ngày bảy đêm (26)
Âm thanh vật nặng liên tục nện xuống đất vang lên, khiến cho ngay cả Thời Kim Lam vốn to gan cũng thấy da đầu tê rần.
Cái xác lòi ra từ chiếc bình lớn ngập trong mùi rượu ủ, tứ chi đứt lìa rơi vãi dưới mặt đất, hốc mắt rỗng tuếch bị nhét đây bã rượu. Mỗi một cú nện như trời giáng đều khiến nước mủ phọt ra từ da thịt, có một số văng lên mặt đất, nhưng hầu hết lại bắn lên người “cô chủ”. Nhưng dường như cô ta chẳng hề nhận ra, vẫn cứ ôm khư khư khối gỗ nặng trịch và nện xuống thi thể nằm dưới đất. Mãi đến khi hộp sọ trắng toát lòi ra thì cô ta mới thở hồng hộc dừng tay. Cô gái tóc dài trốn sau lưng Thời Kim Lam, nín thở chẳng dám lên tiếng. Sau khi thấy “cô chủ” đã dừng lại và đứng bất động như khúc gỗ thì cô ta mới run rẩy nói: “Không... Không phải là cô ta bị mù hả? Sao có thể chạy nhanh như vậy? Lại còn đập chuẩn như vậy nữa chứ...” Thời Kim Lam liếc mắt nhìn cô ta.
Vấn đề nằm ở đó hả?
Cô gái tóc dài ngượng ngùng siết chặt tay, cố đè giọng nhỏ hơn: “Cô ta đang làm gì vậy?”
Tự dưng nổi điên rồi chạy tới đây, lại còn đánh đập một cái xác đã chết, trông chẳng bình thường chút nào.
Thời Kim Lam trâm ngâm nhìn “cô chủ” đang đứng bất động, sau đó nhìn sang cái xác nữ đã bị cô ta đánh bầm dập chẳng còn nguyên vẹn. Cô phát hiện cái xác kia cũng mặc váy dài và có mái tóc dài, nhưng vì bị tróc ra nên lọn tóc dính bết lại, miễn cưỡng bám vào da đầu của người phụ nữ.e b o o k sh o p . vn - e b o o k t r u y ệ n d ị c h g i á r ẻ
“Cô còn nhớ cô ta đã nói gì trước lúc chạy đi không?” Thời Kim Lam hỏi cô gái tóc dài.
Cô gái tóc dài cố gắng nhớ lại rồi nói: “Cô ta nói ai đã móc mắt cô ta?”
Đôi mắt của cô ta đột nhiên biến mất, là ai tài giỏi đến mức móc mắt cô ta ra được vậy?
Không đúng, lời nói của cô ta chắc chắn không phải về chuyện đang xảy ra trong phòng khách, mà có khả năng là trong lúc hoặc trước khi cô ta chết.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của tytnovel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tụt.
Rằng đã có người móc mắt cô ta. Cô gái tóc dài thâm suy đoán, nhưng bất ngờ là cô ta không hề sởn gai ốc, chỉ cảm thấy bình tĩnh đến lạ.
Có lẽ là do mọi thông tin trong màn chơi này đều vô cùng kinh dị nên cô ta đã quen rồi.
Thời Kim Lam chuyển tầm mắt sang người đàn ông râu ria đã buông cô gái tóc xoăn ra và đứng dậy, “Ông có biết cái xác nằm trên mặt đất là xác của ai không?” Thông qua dấu vết trên hiện trường, có thể thấy cửa cuốn đã bị phá hỏng từ bên trong. Đương nhiên ma nữ không thể làm được vậy, và cũng chẳng khó để đoán người phá cửa là ai.
Sau khi vào tâng hâm, cô gái tóc xoăn và người đàn râu ria đã gặp ma nữ, sau đó mở cửa bằng bạo lực.
Người đàn ông râu ria nhìn chằm chằm cô với nét mặt âm u, tưởng như có thể xông lên làm một trận mày sống, tao chết với cô bất cứ lúc nào. Ánh mắt của ông ta khiến cô gái tóc dài nổi da gà, cô ta khẽ kéo tay áo Thời Kim Lam một cái rôi bảo: “Cô hỏi ông ta làm gì? Sao ông ta có thể chia sẻ manh mối với chúng ta được chứ.”
Giọng cô ta chẳng lớn cũng chẳng nhỏ, nhưng vừa đủ để người đàn ông râu ria có thể nghe thấy rõ ràng. Người đàn ông râu ria chậm chạp dời mắt nhìn sang cô ta. Cô gái tóc dài tóc dài đã quen trốn chui trốn nhủi nên lập tức cúi đầu rúc sau lưng Thời Kim Lam, giả vờ như mình không phải người đã cố tình nói lớn tiếng cho người đàn ông râu ria nghe thấy.
Thời Kim Lam khoanh tay trước ngực, nhún vai, “Trên đời làm gì có ai là kẻ địch của nhau mãi, hơn nữa màn chơi lân này cũng không phải loại hình đối kháng. Bây giờ chỉ mới là ngày đầu tiên nhưng đã chết ba người, nếu chúng ta muốn vượt ải thì tốt nhất phải đồng tâm hiệp lực, nếu không mỗi ngày tiếp theo lại có thêm người chết.” Thái độ của cô luôn là thế, giây trước có thể là địch nhưng sang giây sau cũng có thể là bạn, kể cả ngược lại.
Người đàn ông râu ria thu mắt lại, “Là nữ chủ nhân của căn biệt thự này. Lúc chết, bà ta đã bị người ta móc mắt, nhưng tôi không ngờ xác của bà ta được giấu trong chiếc bình này.”
Nữ chủ nhân của căn biệt thự.
Quả thật Thời Kim Lam cũng rất bất ngờ về thân phận của cái xác, cô nhướn mày hỏi: “Bà ta nói ông biết à?” Người đàn ông râu ria gật đầu, thái độ cũng dễ chịu hơn một cách bất ngờ, “Bà ta còn nói tôi biết hung thủ giết mình là con gái của bà ta."
Cô gái tóc dài hít vào một hơi, “Lại chuyện lằng nhằng gì nữa đây?” Càng điều tra, cô ta càng không hiểu cốt truyện của màn chơi này.
“Tôi có thể tin lời ông nói không?” Thời Kim Lam liếc nhìn người đàn ông râu ria.
Người đàn ông râu ria chỉ chăm chú lau máu dính trên tay, không trả lời câu hỏi của cô.
Nhưng Thời Kim Lam bỗng nhiên cất tiếng gọi “cô chủ” đang bất động: “Ê nhỏ ma leml”
Cô gái tóc dài hoảng sợ nhìn sang, tò mò không biết cô lại định làm trò gì khiến mọi người trâm trồ nữa đây.
“Cô chủ” không hề phản ứng lại.
Thời Kim Lam tặc lưỡi hai tiếng, sau đó lại cất cao giọng: “Ê người đẹp, tôi đang gọi cô đói” Không biết có phải hai chữ “người đẹp” đã có tác dụng hay không mà “cô chủ” vốn bất động đột nhiên chậm chạp xoay người lại thật.
Cô gái tóc dài cố nhịn câu cảm thán tục tu lại trong họng, âm thầm liếc nhìn Thời Kim Lam và “cô chủ”.
Thời Kim Lam thấy cách gọi “người đẹp” có tác dụng thì bật cười khúc khích, sau đó nói với khuôn mặt có hốc mắt rỗng tuếch đối diện mình: “Ai đã móc mắt cô thế? Cô có thể nói cho tôi biết được không? Tôi sẽ đi tìm mắt giúp cô.”
Người đàn ông râu ria lập tức quay đầu nhìn cô.
Trong thế giới ác mộng, ngoại trừ nhiệm vụ cốt truyện là thứ bắt buộc phải hoàn thành trong màn chơi và nhiệm vụ ẩn vừa phức tạp vừa có nhiều phần thưởng thì mỗi hành động của cá nhân người chơi đều có thể kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên bất cứ lúc nào, ngoài ra còn có một cách để chủ động kích hoạt nhiệm vụ. Đó là trò chuyện cùng NPC và thỏa mãn yêu cầu của NPC.
Kiểu nhiệm vụ này sẽ được xếp vào loại nhiệm vụ ngẫu nhiên. Nhưng khác với nhiệm vụ ngẫu nhiên thông thường, nếu người chơi không thể hoàn thành kiểu nhiệm vụ này trong một thời gian nhất định thì sẽ bị NPC giao nhiệm vụ nhằm vào và liên tục đuổi giết. Ngoại trừ những người chơi cấp Thần có đủ tự tin về khả năng của mình thì hầu như không có ai chán sống mà cố tình kích hoạt kiểu nhiệm vụ này. Vì vậy đa số người chơi đều sẽ rất cẩn trọng khi nói chuyện với NPC, cố gắng hỏi thật ít về yêu cầu của họ để tránh bị NPC nhầm tưởng rằng người chơi muốn giúp đỡ mình.
Tuy nhiên, có một người chơi cấp Thân chuyên áp dụng phương pháp này đã nói việc chủ động trò chuyện cùng NPC để nhận nhiệm vụ ngẫu nhiên có thể nâng cao đáng kể hiệu suất giải mã cốt truyện màn chơi. Lời Thời Kim Lam nói đã quá rõ ràng, chỉ thiếu điều viết hẳn mấy chữ “Cô mau giao nhiệm vụ cho tôi đi” lên mặt nữa thôi.
“Cô chủ” buông thống tay như cương thi, mãi một lúc sau mới phản ứng với lời nói của Thời Kim Lam. Cô ta chậm chạp xoay cái cổ cứng đờ tạo thành những tiếng răng rắc rợn người chẳng khác gì tiếng dây cót của con rối gỗ, gương mặt xinh xắn, dịu dàng giờ lại lạnh tanh. Cả người cô ta cứng nhắc lạ kỳ, trông bất thường một cách khó tả.
Rồi đột nhiên cánh tay buông thống của cô ta lại giơ lên và chỉ về phía Thời Kim Lam.
Thời Kim Lam hào hứng ngước nhìn, lắng nghe giọng nói khàn đặc của cô ta: “Tôi... Tôi muốn đôi mắt của cô tai”
Người đàn ông râu ria cũng đưa mắt nhìn sang. Cùng lúc đó, Thời Kim Lam nghe thấy âm thanh thông báo máy móc trông có vẻ nhẹ nhõm của hệ thống. [Chúc mừng người chơi 54088 đã kích hoạt nhiệm vụ ngẫu nhiên “Tôi muốn đôi mắt của cô ta”, người chơi hãy giúp NPC có được đôi mắt mà cô ấy muốn. Phần thưởng nhiệm vụ: điểm kỹ năng x5, thời hạn nhiệm vụ: 20 phút]
Thời Kim Lam: “Ồ~”
- Phòng livestream số 54088 -
[Vãi chưởng, chó hệ thống thông báo còn nhanh hơn ngày thường nhỉ? Tôi cảm thấy nó đang háo hức lắm, chắc muốn xem 54088 đánh nhau với nhỏ đồng bọn bẻ bỏng mà cô ấy mới quen đây mài]
[Tôi biết ngay thế giới ác mộng sẽ không để 54088 vượt ải thuận lợi mà. Lần này 54088 tự dâng đầu cho hệ thống rồi] [Ê nhưng mà này, mọi người nghĩ cục cưng của bọn mình sẽ nghe lời hệ thống, nghiêm túc làm nhiệm vụ thật hả? Tôi cảm thấy cô ấy sẽ đá văng NPC ngay tại chỗ]
[Ủa là cô ta đang chỉ em gái tóc dài đó hả? Đừng mài Tôi thấy cô ấy thú vị vãi, còn mới theo dõi livestream của cô ấy nè. Bây giờ rất khó để tìm ra một người chơi thú vị á, đừng có đi bán muối nhanh như vậy mà]
[Não tôi nó bỏ nhà ra đi luôn rồi mấy thím, rốt cuộc thì bí mật của màn chơi này là cái gì vậy? Nếu tôi nhớ không nhầm thì hình như 88 vẫn còn một nhiệm vụ ẩn chưa hoàn thành đúng không?]
[Rồi rồi các cháu lại đặt cược đi! Tôi cược 54088 sẽ không thèm quan tâm yêu cầu của NPC]
[Chứ chưa đủ rõ ràng hả? Cục cưng nhà bọn mình có bao giờ đồng ý với NPC đâu? (Đầu chó)] Không khí trở nên tĩnh lặng.
Nét mặt của người đàn ông râu ria cũng chẳng còn khó chịu như trước nữa, mà hiện tại ông ta lại nhìn Thời Kim Lam và cô gái tóc dài bằng ánh mắt hả hê chờ xem kịch. Cuối cùng ông ta dừng mắt trên người cô gái tóc dài còn chưa kịp phản ứng, tốt bụng nhắc nhở: “Nếu tôi đoán không sai thì có lẽ cô ta đã nhận được nhiệm vụ của hệ thống rồi, yêu cầu cô ta móc mắt cô ra và đưa cho NPC.”
Cô gái tóc dài từng tham gia nhiều màn chơi hơn Thời Kim Lam nên đương nhiên biết người chơi có thể chủ động nhận nhiệm vụ từ NPC, thế là sắc mặt trở nên trắng bệch.
Thời Kim Lam liếc nhìn người đàn ông râu ria đang hả hê đổ thêm dầu vào lửa. Cô không bắt đầu nhiệm vụ ngay, cũng chẳng an ủi cô gái tóc dài, mà cô lại nói: “Tôi chỉ nói tôi sẽ tìm mắt giúp cô, cô lại bảo cô muốn đôi mắt của cô ta làm gì? Tôi không thích người khác phớt lờ câu hỏi của mình đâu đấy.”
Dường như “cô chủ” chẳng thèm quan tâm tâm trạng của cô, vẫn cứ buông thống tay và nói: “Tôi muốn đôi mắt của cô ta.”
Giọng nói của cô ta còn nặng nề hơn trước, mạch máu dính trên hốc mắt bắt đầu lung lay như bị sức mạnh vô hình nào đó ảnh hưởng. Thoạt nhìn chẳng khác gì những con sâu màu máu gớm ghiếc đang giãy dụa trong hốc mắt của cô ta, trông vô cùng kinh tởm.
Thời Kim Lam cạn lời nhìn đi chỗ khác.
Đúng lúc này, làn da trên mặt “cô chủ” bỗng dưng thối rữa với tốc độ mà mắt thường cũng có thể theo kịp. Nước mủ hôi tanh lập tức rỉ ra và nhỏ giọt xuống đất, làn da hư thối bong tróc như sơn tường và không ngừng rơi rụng. Thời Kim Lam liên tưởng tới gì đó, cảm thán một tiếng: “Nhỏ ma lem, mặt mũi cô nát bét hết rồi à? Có cần tôi tiện đường tìm mặt giúp cô luôn không?”
Người đàn ông râu ria nhíu mày, còn chưa kịp hiểu tình hình hiện tại thì “cô chủ” đã hét toáng lên và giơ tay che kín mặt, thế nhưng cô ta chỉ chạm phải làn da thối rữa và nước mủ đặc sệt hôi thối.
Cô ta hoảng loạn hét lớn: “Mặt của tôi! Ai làm gì mặt tôi rồi? Là ai đã làm gì mặt của tôi!"
Cô ta la hét thất thanh, cả người không ngừng co giật như bị điện giật, sau đó chạy về một phía nào đó trước sự chứng kiến của mọi người.
Thời Kim Lam vỗ vai cô gái tóc dài, “Đi thôi, đi xem thử là ai đã phát hiện thêm một thi thể nữa.”
Cô gái tóc dài nuốt một ngụm nước miếng rồi vội vàng gật đầu. x+x* Q0 ***