Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 126 - Chương 126: Vĩnh Đống Hồ

Chương 126: Vĩnh Đống hồ Chương 126: Vĩnh Đống hồ

Hồ Ngôn như có điều suy nghĩ gật đầu, trong miệng lặp lại câu nói của Giang Khải, “Đừng coi thường bất kỳ chức nghiệp nào, đừng coi thường bất kỳ kỹ năng gì…”

“Khải đội, ngươi nói chúng ta sẽ đi tìm tiểu đội Huyền Vũ…” Hồ Ngôn đột nhiên nhìn về phía Giang Khải như có chuyện muốn nói.

Giang Khải mỉm cười, dùng gậy gỗ cời củi lửa trong đống lửa, “Muốn tiếp tục lĩnh ngộ? Xem ra ngươi vẫn rất thích loại cảm giác này. Đừng vội, mấy ngày nay ngươi cứ yên tâm lĩnh ngộ Kỳ vũ đi, ta tiếp tục luyện tập phi tiêu của ta, Nguyễn Ngữ ngươi nấu cơm.”

“Được.” Nguyễn Ngữ đồng ý.

Bên này tiểu đội Hỏa Thần tiến vào tập huấn, cùng lúc đó ở Quốc Vương cốc hướng đông nam, rất nhiều đội ngũ đang xuất phát đến một hồ nước hàn băng cực lớn.

Năm ngày sau!

Tọa độ bản đồ, Vĩnh Đống hồ Quốc Vương cốc!

Cảm giác đầu tiên của người đến nơi này chính là trên cả mặt hồ có cơn gió lạnh thấu xương, nhiệt độ cực thấp!

Nhiệt độ nơi này thấp đến mức có thể hắt nước thành băng, trên mặt rất nhiều người bao trùm băng sương, đó là sản phẩm sau khi hà hơi nhanh chóng ngưng kết.

Thỉnh thoảng có đội ngũ thấy Song giác ngư nhân đột nhiên xông ra khỏi tầng băng, tiến vào trận chiến.

Nhưng thời tiết ác liệt, dã thú cường đại vẫn không có cách nào ngăn cản số lượng lớn đội ngũ tập kết ở nơi này.

Lúc này Lý Bưu đang dẫn theo tiểu đội Mãnh Hổ vượt qua hồ băng.

Trước mặt gió bão xen lẫn nước đá, tầm nhìn chỉ có mấy chục mét nhưng bọn họ biết, ngày mai trên “Vĩnh Đống đảo” khoảng hai cây số sẽ bộc phát ra một trận đại chiến.

Một trong mười công hội lớn của Hoa Hạ, Huyền Vũ công hội lần thứ ba đi săn Boss vương cấp ở nơi đó, Băng phong ngư nhân lĩnh chủ!

“Đội trưởng, rốt cuộc thực lực của Ngư nhân lĩnh chủ như thế nào?” Viên Trụ tò mò hỏi.

Lý Bưu mỉm cười, “Ngươi nhìn là biết. Vận khí của hai ngươi các ngươi không tệ, người mới bình thường cũng không dám đến, lần này chúng ta ở gần, ta liền dẫn các ngươi đi xem một chút, cũng coi như mở mang chút kiến thức.”

“Dù sao quân đội chúng ta cũng có hành động săn giết Boss vương cấp, thậm chí Boss bản đồ và… Thủ vệ chi chủ kinh khủng nhất!”

Trần Nguyệt Linh khẽ cười một tiếng, “Lý đội, Trụ Tử và Noãn Noãn còn cách thực lực chiến Boss xa lắm, có thể tham gia chiến Boss vương cấp ít nhất phải max cấp chức nghiệp nhị giai!”

Noãn Noãn nhíu mày nói, “Chức nghiệp nhị giai là có thể tham gia sao?”

Hoa Tử Nhan mỉm cười kéo cánh tay Noãn Noãn, “Nha đầu ngốc, tác dụng của chức nghiệp nhị giai ở trong chiến Boss là đối phó thủ hạ bên cạnh Boss.”

“Cũng ví dụ như lần này Huyền Vũ muốn săn giết Băng phong ngư nhân lĩnh chủ, xung quanh vương tọa của nó có tám con Boss cấp thống lĩnh, năm mươi con cấp chiến tướng, cấp tinh anh càng là nhiều vô số kể.”

“Lại nói những tiểu quái bình thường lại càng nhiều hơn, mấy đội ngũ bên kia cũng phải phối hợp với Huyền Vũ công hội, đảm bảo lúc đi săn số lượng tiểu quái trên Vĩnh Đống đảo không thể quá nhiều. Cho nên, chúng ta đã đến quan sát cũng sẽ giúp đỡ.”

Viên Trụ hừ lạnh một tiếng, “Chúng ta còn phải giúp Huyền Vũ công hội? Ta không có thiện cảm với bọn họ.”

Lý Bưu nghiêm mặt nói, “Có thiện cảm hay không cũng phải giúp đỡ, đây là quy củ của Hoa Hạ chúng ta, vì điều này liên quan đến hạng mục khai thác Quỷ Tinh.”

“Ở trước mặt đại nghĩa, cái gì nhẹ cái gì nặng, chúng ta phải hiểu rõ.”

Viên Trụ cúi đầu nói thầm, “Ta cũng hiểu lời nói của đội trưởng, ta có thể đến giúp đỡ, nhưng điều này không trở ngại việc ta tiếp tục chán ghét Huyền Vũ.”

“Ơ!” Trần Nguyệt Linh hơi ngạc nhiên nhìn về phía Viên Trụ, “Vì bạn thân của ngươi, cuối cùng ngươi cũng có khí phách một lần.”

“Cũng không chỉ vì Giang Khải, ta biết người Hoàng gia là loại người gì.” Viên Trụ không phục nói.

Lý Bưu lại không tiếp tục dạy dỗ Viên Trụ, chỉ hừ lạnh một tiếng, “Lúc đánh U linh nữ yêu mà ngươi cũng có sức mạnh như hiện tại, cũng không đến mức lần nào cũng bị hoảng sợ ngất đi.”

“Gặp được tinh anh còn chưa tính, có công kích Bể mật thật sự rất nguy hiểm, gặp được nữ nhân bình thường đã ngất, ngươi nói xem ngươi có dáng người như vậy, kêu lên lại như nữ nhân.” Trần Nguyệt Linh chém một đao, “Không đi hát âm nữa cao thật sự đáng tiếc.”

Bị người ta chỉ ra khuyết điểm, Viên Trụ lập tức không còn sức mạnh.

“Trần ca, ngươi đừng nói nữa được không…”

Trên mặt Lý Bưu vụng trộm xuất hiện nụ cười.

Ở chung hơn một tháng, nghĩ đến dáng vẻ lúc Viên Trụ hoảng sợ ngất đi, hắn ta cũng không nhịn được cười trộm.

“Được được, không nói nữa, to gan hay nhát gan cũng không phải việc mà Trụ Tử có thể khống chế, sau này thấy nhiều sẽ tốt hơn.” Lý Bưu lên tiếng nói, sau đó đổi đề tài, “Hiện tại Huyền Vũ còn chưa chính thức phát động công kích, gần đó lại có nhiều đội ngũ, đánh giết Ngư nhân bình thường không phải việc khó, hiện tại vẫn khá an toàn, chúng ta tìm một vị trí nghỉ ngơi trước.”
Bình Luận (0)
Comment