Chương 214: Một thanh phi tiêu nghiêm túc
Chương 214: Một thanh phi tiêu nghiêm túc
“Có chỗ tốt!” Địch Tang đen mặt nói, “Nếu ngươi đồng ý với ta sẽ một chọi một trong trận chung kết với ta, lấy sự thắng bại của ngươi và ta làm kết quả cuối cùng của trận đấu, đồng thời không được sử dụng tấm thẻ kia… Chúng ta cho rằng có thể phẩm chất món vũ khí kia của ngươi quá cao, nói thật dùng loại vũ khí như thế trong thi đấu chiến đội nhị giai, dù ngươi thắng cũng không tính là có bản lĩnh! Để trao đổi, ta không sử dụng Siêu từ bảo thạch, không dùng thuẫn bài, không mặc hộ giáp.”
“Nếu ta thắng, đồng đội của ngươi không được ra tay nữa, nhưng ta có thể đảm bảo nhanh chóng đánh giết bọn họ, sẽ không để bọn họ cảm nhận được đau khổ… Ta còn có thể miễn phí cung cấp Ma thần thự điều. Nếu ngươi thắng, ta có thể tặng cho ngươi một tin tức.”
Giang Khải cau mày nhìn đồng bạn.
Mấy người đều nháy mắt với Giang Khải, xem ra bọn họ cũng cảm thấy rất hứng thú với điều này.
“Tin tức gì?” Giang Khải dò hỏi.
“Tọa độ một bí cảnh!” Địch Tang trầm giọng nói, “Đây là bí cảnh do Khổ hành tăng của Thanh Long chúng ta phát hiện, nhưng chúng ta còn chưa tìm được cách tiến vào, công hội hy vọng ta có thể lấy được hạng nhất thi đấu chiến đội nhị giai, bọn họ bằng lòng dùng tin tức này đổi lấy một cơ hội để ta và ngươi một chọi một.”
Giang Khải hơi híp mắt lại, “Bí cảnh?”
“Đúng, bí cảnh rất hiếm thấy ở trong lãnh địa Hoa Hạ, bí cảnh xuất hiện một số đồ vật rất hiếm có bao gồm tài liệu chế tạo, dược thảo hiếm thấy, thậm chí tài liệu chuyển chức của chức nghiệp mới.”
“Lúc trước Hoa Hạ vừa bắt đầu khai thác Quỷ Tinh, rất nhiều tài liệu chuyển chức của các chức nghiệp lớn đều đến từ bí cảnh.”
Giang Khải lập tức nhíu mày.
Tài liệu chuyển chức của chức nghiệp mới?
Không thể không nói, điều kiện của Địch Tang khá mê người!
Suy nghĩ, Giang Khải từ tốn nói, “Được, ta đồng ý!”
Sau khi quân quan lên sân khấu, nhìn Giang Khải và Địch Tang một cái.
“Ước định giữa các ngươi không liên quan đến tranh tài, ta vẫn cần nhắc lại quy tắc, đôi bên nhận định phải đánh giết tất cả thành viên của đối phương làm tiêu chuẩn chiến thắng duy nhất.”
Giang Khải quay đầu nhìn đồng đội một chút.
Hồ Ngôn, Nguyễn Ngữ, Viên Trụ, Noãn Noãn đều thản nhiên nhìn mình.
Giang Khải thấy được sự tin tưởng tuyệt đối từ trong mắt bọn họ.
“Hai vị đội trưởng đã rõ chưa?”
“Đã rõ.” Địch Tang và Giang Khải đồng thời nói.
Trận chung kết thi đấu chiến đội nhị giai, đã biến thành trận chiến giữa Địch Tang đội trưởng tiểu đội Ngọa Long đến từ Thanh Long công hội và Giang Khải đội trưởng tiểu đội Hỏa Thần đến từ Chủ Thần công hội.
Theo trọng tài ra lệnh một tiếng, trận chung kết bắt đầu!
Địch Tang rút trường kiếm ra khỏi vỏ kiếm, ném vỏ kiếm xuống đất.
Trong tay Giang Khải đã nắm một thanh phi tiêu Cửu kiếp truy mệnh.
Đám người Hồ Ngôn thì đứng ở biên giới lôi đài, yên tĩnh quan sát trận chiến sau cùng.
Đột nhiên, mí mắt Địch Tang co lại, khẽ quát một tiếng, “Giang Khải, ngươi chắc chắn thất bại!”
Nói xong, hắn ta vội vàng xông về phía Giang Khải.
Tốc độ di chuyển của đối phương rất nhanh, Giang Khải đại khái phán đoán chắc người này có được nhanh nhẹn tăng thêm giống thí luyện người mới.
Nhưng Địch Tang vẫn không tiến vào tầm bắn của Giang Khải, Giang Khải đứng yên bất động, đôi mắt nhìn chằm chằm đối thủ đến gần.
Mấy giây sau, Địch Tang đã đến chỗ cách Giang Khải bốn năm mét, đúng vào lúc này cuối cùng Giang Khải đã ra tay.
Bốn thanh Cửu kiếp truy mệnh bắn về phía Địch Tang.
Chỉ cần đối thủ không dùng Siêu từ bảo thạch, Cửu kiếp truy mệnh trong tay Giang Khải có thể kéo dài công kích vô hạn lần!
Một người không có cả hộ giáp, Giang Khải có lòng tin tràn đầy đánh giết Địch Tang!
Nhưng đúng vào lúc này, Địch Tang khẽ quát một tiếng, “Quỷ tung vô ảnh trảm!”
Tốc độ của hắn ta đột nhiên tăng mạnh gấp mấy lần, đạt đến mức độ khó mà tin nổi, lại né tránh Cửu kiếp truy mệnh khoảng cách gần.
“Thật nhanh!” Dưới đài đã có người kêu lên.
Một chiêu Quỷ tung vô ảnh trảm này của Địch Tang, ngoại trừ thân pháp tăng lên cực lớn, còn khiến tăng tốc và công kích hòa làm một thể.
Chỉ trong giây lát, một tia sáng lạnh đã bổ đến trước mặt!
“Thật, thật mạnh! Tốc độ của Địch Tang này thật khủng khiếp!” Hồ Ngôn trợn to mắt, “Quỷ tung vô ảnh trảm, tốc độ của hắn còn nhanh hơn Từ Phi Tường!”
“Không tốt, Khải không tránh được một kích này!” Viên Trụ khẽ kêu lên.
Nhanh nhẹn của Giang Khải thật sự không có cách nào so sánh với Địch Tang, ngay lúc đối phương chém một kiếm xuống, tay trái của Giang Khải rung lên, bốn thanh Truy mệnh khác đã bắn về phía Địch Tang từ đối diện.
Phản ứng của Địch Tang cũng cực nhanh, phát hiện Truy mệnh đánh tới lập tức chuyển động thân thể, dịch ra một bước né tránh công kích, trường kiếm trong tay hắn ta thuận thế chém xuống một kiếm.
Chỉ có thể nói phản ứng, động tác của Địch Tang đều quá nhanh, cho dù đối mặt với Truy mệnh của Giang Khải vẫn có thể né tránh, đồng thời phát động công kích.