Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 315 - Chương 315: Ta Chờ Ngươi

Chương 315: Ta chờ ngươi Chương 315: Ta chờ ngươi

Thân thể Thánh kỵ sĩ không chịu bất kỳ phá hoại nào nhưng đôi mắt hắn ta trắng dã, miệng sùi bọt mép, bắp thịt trên mặt vặn vẹo, nhanh chóng khô quắt, sau cùng cả người biến thành một bộ thây khô.

“Đó là quái vật gì?” Trong lòng Giang Khải hoảng sợ.

Nguyễn Ngữ lại trêu chọc một quỷ vật khủng bố như vậy!

Ngay lúc bóng trắng nhào đến trước mặt Nguyễn Ngữ, bóng trắng đột nhiên quay người một cái, một khuôn mặt trắng như tuyết sượt qua mặt Nguyễn Ngữ, bay lên bầu trời…

Ngay lúc Giang Khải thấy khó hiểu, ngạc nhiên vì con Boss này lại buông tha Nguyễn Ngữ, bên tai hắn vang lên giọng nói của hệ thống.

【 Thi đấu tranh bá toàn cầu năm nay đã xuất hiện ba đội ngũ hàng đầu! 】

【 Tất cả người sống sót đều khôi phục toàn bộ thể lực, sau đó tiến hành tính toán thành tích. 】

Giang Khải cảm giác được thương thế trên người lập tức biến mất, thể lực và tinh thần lực tiêu hao lập tức được bổ sung.

Tất cả người chơi còn sống trong vòng chung kết đều nhanh chóng lành vết thương, ngay cả cánh tay tàn khuyết của Nguyễn Ngữ cũng tự động sinh ra cái mới, đôi mắt đỏ bừng trở nên trong trẻo sáng ngời.

Tất cả Boss trong trận đấu cũng không quay đầu lại rời khỏi chiến trường.

“Kết thúc…” Giang Khải trợn to mắt, “Cuối cùng đã kết thúc!”

Cũng may hiện tại chỉ còn ba đội ngũ sống sót, một người tiểu đội Vu Sư nước Y, hai người tiểu đội Điếu Ngư nước F, ba người tiểu đội Hỏa Thần Hoa Hạ.

Trạng thái của tất cả mọi người đều khôi phục đầy nhưng tất cả mọi người có vẻ không còn sức lực.

Trong trận đấu tàn khốc như vậy, cho dù chiến thắng thì trong lòng mỗi người đều có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.

Giang Khải bò dậy từ dưới đất, tập hợp với Nguyễn Ngữ và Viên Trụ đã tỉnh táo lại.

Trước mặt ba đội ngũ xuất hiện ba tấm bia đá.

Trong ba tấm bia đá chậm rãi dâng lên một tòa tháp đá cơ nhỏ.

Tháp đá hơi phát sáng, một giọng nói vang lên.

【 Căn cứ vào số lượng đội viên còn sống sót, số lượng thẻ cứu rỗi còn thừa lại của các đội ngũ, bắt đầu tiến hành xếp hạng ba tiểu đội may mắn còn sống sót. Tiêu chuẩn đánh giá, số lượng đội viên làm tiêu chuẩn chính, số lượng thẻ cứu rỗi làm tiêu chuẩn phụ trợ. 】

【 Tiểu đội Vu Sư Quý Tiết nước Y còn lại một đội viên, lấy được hạng ba, các ngươi thu hoạch được một thanh chìa khóa khu vực thất lạc. 】

Trong lãnh địa nước Y gần như có thể nói là cả nước reo hò.

Đặc biệt sau khi tận mắt thấy được độ khí của trận thi đấu tranh bá này, không có ai trách bọn họ chỉ lấy được hạng ba.

Trổ hết tài năng từ trong 100 quốc gia, một đường vượt qua đủ loại khó khăn, có thể lấy được xếp hạng đã đáng giá để mọi người hoan hô vì bọn họ.

Dù chỉ có một chiếc chìa khóa, nhưng ít ra bọn họ có tư cách tiến vào khu vực thất lạc.

Cửa đá tầng cao nhất tháp đá từ từ mở ra, theo một chùm ánh sáng trắng bắn ra, sau đó một chiếc chìa khóa phong cách cổ xưa bay ra từ trong tháp đá, lơ lửng ở nơi đó.

Tên Vu sư kia kích động đi lên trước, hai tay run rẩy nâng lên chiếc chìa khóa đó.

【 Tiểu đội Điếu Ngư nước F còn lại hai tên đội viên, thu hoạch được hạng hai, các ngươi thu hoạch được hai thanh chìa khóa của khu vực thất lạc. 】

Vẻ mặt Willis và Grey đều vô cùng bình thản.

Grey quay đầu lại, nhíu mày nhìn về phía Willis, “Đội trưởng, chúng ta chỉ lấy được hạng hai!”

Willis nhún vai, bất đắc dĩ nói, “Có Boss, ta cũng không thể hoàn toàn khống chế tình hình.”

Grey nhẹ gật đầu, Willis rất mạnh, nhưng dù là Willis cũng không có khả năng dự đoán được lúc đến vòng chung kết, thi đấu tranh bá sẽ bỏ Boss vào.

Willis tiến lên, nhận lấy hai thanh chìa khóa khu vực thất lạc.

【 Tiểu đội Hỏa Thần Hoa Hạ còn lại ba tên đội viên, nhận được hạng nhất, các ngươi thu hoạch được ba thanh chìa khóa khu vực thất lạc. 】

Giang Khải mỉm cười nhìn về phía Viên Trụ và Nguyễn Ngữ.

Hai người này đần độn đứng ở nơi đó như đang cố gắng nhớ lại điều gì đó, chắc là từng đoạn nhỏ.

Tháp đá dâng lên chìa khóa, Giang Khải tiến lên nhận lấy ba thanh chìa khóa lơ lửng.

Lúc Giang Khải xoay người, một bộ thiết bị quay phim nào đó vừa hay quay đặc tả hắn.

Lúc này, trong đại sảnh đăng nhập số 18 vang lên từng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc!

“Thắng, thắng, hạng nhất! Hoa Hạ chúng ta lấy được hạng nhất!”

“Hỏa Thần, làm tốt lắm! Giang Khải trâu bò! Nguyễn quỷ trâu bò! Chiến Thần hàng đầu trâu bò!”

“Là Giang Trung thành chúng ta! Người Giang Trung thành chúng ta lấy được hạng nhất toàn cầu!”

Lữ Đại Xuyên đứng ở lối ra đại sảnh, từ xa xa nhìn màn hình lớn, sau đó nhìn về phía Hồ Ngôn và Tô Noãn Noãn bên cạnh.

“Thật ra còn có Hồ bán tiên, Tô thần y.”

Tô Noãn Noãn xấu hổ nói, “Lữ đại ca, ngươi đừng trêu chúng ta.”

“Hai người các ngươi đừng khiêm nhường, ta càng ngày càng cảm giác được tiểu đội này của các ngươi không thể thiếu được một người nào, mỗi người đều có được tiềm lực to lớn!”
Bình Luận (0)
Comment