Chương 328: Khổ hành tăng
Chương 328: Khổ hành tăng
Trong động còn có một lối đi hẹp, bên trong đen kịt một màu không thấy được đi đến chỗ nào.
Một khu vực gần cửa sơn động rõ ràng đã sớm được người ta sắp xếp lại, có một cái giường gỗ, cạnh giường còn đặt một ít cá khô, ấm nước, chậu rửa mặt.
“Ta ở lại nơi này.” Thẩm Nghệ giới thiệu, “Đồ vật chưa bị chạm đến, chắc chưa có người đến.”
Hồ Ngôn hừ lạnh một tiếng, “Nơi này ngoại trừ đám Khổ hành tăng các ngươi sẽ nghĩ đến, nếu không chẳng ai đến.”
Trong động luôn có hơi nước, cộng thêm doanh địa của Thẩm Nghệ cách cửa động không xa nên nơi này khá lạnh.
“Thẩm Nghệ, ngươi ngủ ở cửa động không sợ lạnh sao?” Nguyễn Ngữ hỏi, “Nơi này còn không dựng được đống lửa.”
Thẩm Nghệ lắc đầu, “Nguyễn bộ trưởng, Khổ hành tăng chúng ta là loại phải chịu khổ, lạnh chút cũng không sợ.”
Giang Khải đi lòng vòng trong động, hắn phát hiện trên vách đá bóng loáng cứng rắn có rất nhiều chỗ va chạm, nhìn sơ qua ít nhất có mấy trăm chỗ!
Trong thảm thực vật cỏ xỉ rêu trên đất cũng rải rác một số đá vụn có to có nhỏ, một vài cục còn vô cùng bén nhọn.
“Thẩm Nghệ, đây là quả cầu ánh sáng kia đập ra?” Giang Khải hỏi.
“Đúng.” Thẩm Nghệ đi tới, “Lúc đầu ta chỉ xem nơi này có thích hợp tu luyện hay không, sau đó cảm thấy tạm được nên tu luyện ở chỗ này mấy ngày, kết quả gặp phải quả cầu ánh sáng kia, đá vụn đánh ta hôn mê, sau khi tỉnh lại ta liền tu luyện dưỡng thương ở trong thác nước.”
“Sau đó, ta cũng không dám đi trêu chọc quả cầu ánh sáng kia, luôn tu luyện ở cửa động, cho đến hai tháng sau mới tính là khôi phục lại.”
Giang Khải gật đầu, nhặt lên một cục đá vụn to nắm nắm tay ở dưới đất, tảng đá kia tính chất cứng rắn, phần rìa sắc bén.
Có thể tưởng tượng quả cầu ánh sáng kia va chạm vách đá xung quanh khiến rất nhiều đá vụn bắn ra, tương đương với khởi xướng công kích điên cuồng về phía Thẩm Nghệ.
“Nơi này thông đến đâu?” Giang Khải chỉ vào chỗ sâu trong động.
“Không biết, ta chưa từng xuống dưới… Nhưng quả cầu ánh sáng sẽ chạy trốn vào nơi này, ta chỉ biết bên trong rất sâu.”
Hồ Ngôn vừa thở dài một hơi, “Cũng may ngươi còn biết nguy hiểm.”
“Chạy trốn từ nơi này…” Giang Khải nhíu mày, suy nghĩ nói, “Các ngươi chờ ta ở đây, ta đi xuống xem trước.”
“Hội trưởng, cẩn thận!”
Giang Khải gật đầu lấy ra một cái Truy mệnh cầm ở trong tay, đồng thời tôi lửa, Truy mệnh hơi bùng lên ánh lửa như là một ngọn lửa bé nhỏ.
Sau khi chuẩn bị xong, Giang Khải đi vào sâu trong động.
Khoảng mười mấy phút sau, Giang Khải đi ra từ trong động.
“Khải đội, phát hiện cái gì không?”
“Không có.” Giang Khải lắc đầu, “Chỉ hơi tối, hơi hẹp, sâu khoảng ba bốn mươi mét, sau đó cũng đi đến điểm cuối không có gì đặc biệt.”
“Xem ra vẫn phải chờ đến buổi tối.”
Đội ngũ tạm nghỉ ngơi ở doanh địa, bốn người đều nghỉ ngơi dưỡng sức chờ đến buổi tối bắt quả cầu ánh sáng.
“Thẩm Nghệ, sau này ngươi đừng gọi ta là bộ trưởng nữa, nghe không tự nhiên.” Hồ Ngôn nói, “Ngươi gọi hội trưởng là Khải đội, gọi ta là Hồ ca, gọi hắn là Nguyễn ca được rồi.”
“Ừ được, Hồ đại ca.” Thẩm Nghệ gật đầu.
“Rốt cuộc thiên phú của ngươi là gì?” Nguyễn Ngữ tò mò hỏi.
Thẩm Nghệ suy nghĩ, lần này hắn ta không tiếp tục giấu diếm nữa, “Thật ra… Hồ đại ca, Nguyễn đại ca, lúc trước ta lừa các ngươi, thiên phú của ta không phải thiên phú hiếm có, thiên phú ban đầu của ta là thiên phú thần cấp trong Khổ hành tăng, thiên phú nhị giai mới là thiên phú hiếm có.”
Ba người Giang Khải nghe xong giật mình.
“Thiên phú thần cấp?!”
Thẩm Nghệ tự giễu lắc đầu, “Nếu là chức nghiệp chiến đấu có thiên phú thần cấp còn đáng để vui mừng, nhưng… Ai, cũng không biết nên vui vẻ hay nên đau lòng.”
“Rốt cuộc ngươi có thiên phú gì?” Giang Khải hỏi.
Thẩm Nghệ giơ cổ tay lên, bắn ra mấy hàng chứ.
【 Khổ hải vô nhai (cấp 2): Tu luyện trong hoàn cảnh tàn khốc có thể tự tăng kinh nghiệm, hoàn thành chuyển chức, khôi phục thương thế, lĩnh ngộ kỹ năng, gia tăng thuộc tính. Lúc tu luyện ở chỗ tu luyện, tổn thương do hoàn cảnh bên ngoài tạo ra cho bản thể giảm xuống 30%. 】
【 Có thể mở ra cấp 9 ở chỗ tu luyện. 】
“ĐM!” Hồ Ngôn suýt thì gào lên, “Ngươi đâu phải ‘Khổ hải vô nhai’? Sao ta cảm giác như đang bật hack?”
Thẩm Nghệ vội vàng giải thích, “Biên độ tăng lên rất nhỏ, tu luyện ở thác nước này 10 giờ, ta chỉ có thể tăng 200 điểm kinh nghiệm.”
“Sở dĩ ta có thể tăng đến nhị giai cấp 16, phần lớn là thông qua lần trước bán đi một vài tin tức, dùng tiền để thuê công hội dẫn ta thăng cấp. Thật sự dựa vào tu luyện tăng lên quá chậm, quá chậm.”
“Còn có thuộc tính tăng lên, ta ở chỗ này một tháng chỉ tăng lên 1 điểm thuộc tính.”
“Từ nhất giai chuyển chức đến nhị giai, ta phải tu luyện ở chỗ tu luyện cấp 1 ba tháng!”
Nguyễn Ngữ nhíu mày, “Tốc độ tăng lên này thật sự không tính quá mạnh, nhưng dù sao cũng là không tốn kém, ít nhất mạnh hơn rất nhiều chức nghiệp,”
Giang Khải cắt ngang, “Đây là điểm tốt của thiên phú thần cấp đi.”