Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 354 - Chương 354: Hỏa Thần Phản Kích

Chương 354: Hỏa Thần phản kích Chương 354: Hỏa Thần phản kích

“Cũng may người của Tinh Lạc công hội chạy đến kịp thời.” Trong lòng Hồ Ngôn vẫn còn sợ hãi nói, sau đó lại thở dài một hơi, “Chỉ đáng tiếc cho Thẩm Nghệ, hắn…”

Nguyễn Ngữ lạnh lùng nói, “Quang Minh công hội thật sự buồn nôn, lại cố ý để chúng ta đi chịu chết. Đều là giúp đỡ Hoa Hạ mở rộng lãnh thổ, bọn họ còn muốn vụng trộm tính toán chúng ta!”

Giang Khải hừ lạnh một tiếng, “Việc của Thẩm Nghệ không thể cứ tính toán như vậy, chờ lần thú triều sau ta nhất định sẽ bắt Quang Minh công hội phải giải thích!”

“Giải thích? Ngươi muốn lời giải thích gì?” Trong rừng có người đáp lại Giang Khải.

Ngay sau đó, hơn hai mươi người đi ra từ trong rừng cây xung quanh bụi cây.

Tất cả những người này đều đeo mặt nạ, sau khi ra người lập tức bao vây ba người Giang Khải.

Người cầm đầu là một tên nam tử che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt tam giác, lúc này đang chắp hai tay sau lưng mỉm cười nhìn ba người Giang Khải.

“Lưu Hiên?!” Giang Khải hơi híp mắt lại.

Đối phương cũng ngạc nhiên.

Bản thân đã che chắn kín kẽ như thế, kết quả Giang Khải chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra mình?

“Khục khục…” Lưu Hiên ho khan hai tiếng, dứt khoát kéo mặt nạ xuống, “Tiểu tử ngươi có ánh mắt không tệ.”

Giang Khải rõ ràng cảm giác được đối phương đến đây không có ý tốt, cùng Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đứng lên, lưng tựa lưng cảnh giác nhìn những người này.

“Lưu Hiên, các ngươi muốn làm gì! Ta cảnh cáo ngươi, hiện tại thú triều đột kích, bất kỳ tổ chức và cá nhân nào cũng không được nội đấu!”

Lưu Hiên không nhanh không chậm đánh giá ba người Hỏa Thần.

Trên người ba người này đều có vết thương, dẫn Boss đi và trực tiếp chạy trốn Boss hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Muốn dẫn Boss đi thì không thể chỉ lo chạy, thỉnh thoảng còn phải công kích Boss, thu hút sự chú ý, còn nguy hiểm hơn chỉ chạy trốn rất nhiều.

Cũng chính vì vậy, một người trong tiểu đội Hỏa Thần bị Boss ăn, ba người còn lại đều trọng thương, nếu không phải người của Tinh Lạc công hội kịp thời chạy đến, e rằng sẽ toàn quân bị diệt.

“Không được nội đấu? Chúng ta không nội đấu, là ba ngươi các ngươi bị Boss đánh trọng thương, không được chữa trị mà chết.” Lưu Hiên cười rất đắc ý.

Dù nơi này rất bí mật nhưng việc này không nên chậm trễ, Lưu Hiên cũng không nói nhảm nhiều, lại đeo mặt nạ lên lạnh lùng ra lệnh.

“Ba người này đã bị thương nặng, nhanh chóng giết bọn họ!”

“Nhớ kỹ, ta muốn đồng hồ và vũ khí!”

Đúng vào lúc này, Nguyễn Ngữ cầm Hàn sương đại thuẫn chặn ở trước người, trực tiếp lao về phía kẻ địch bao vây ở bên cạnh.

Trong quá trình tấn công, Nguyễn Ngữ cầm Tửu tiên hồ lô lên uống mấy ngụm rượu to.

Giang Khải thấy Nguyễn Ngữ ra tay, trong tay đã cầm Cửu kiếp truy mệnh, ném ra sau lưng Hồ Ngôn.

Có mấy người nhanh chóng né tránh phi tiêu, còn có mấy người dùng trọng thuẫn đón đỡ.

Một người trong đí trúng bạo kích của Truy mệnh, cả người lẫn thuẫn bị đánh bay ra mấy mét.

“Móa, công kích của tên này thật sự tà dị!” Sau khi người kia đứng dậy, hung hăng mắng, “Đúng là đội ngũ lấy được hạng nhất thi đấu tranh bá, đáng tiếc, dù sao các ngươi chỉ là nhị giai, gặp phải chúng ta cũng chỉ có một chữ ‘chết’!”

Kẻ địch sau lưng Hồ Ngôn thấy Giang Khải ném phi tiêu đến, bọn họ cũng biết công kích của Giang Khải cực kỳ cao không dám sơ suất, thế là cho Hồ Ngôn cơ hội thi triển Phong ngữ chú.

Ngay lúc bọn họ muốn phát động công kích, một đạo sấm sét nổ tung trên bầu trời!

Ầm ầm!

Không biết từ lúc nào, bầu trời trên đỉnh đầu mọi người đã trở nên tối tăm, sấm sét vang dội, cơn gió mạnh gào thét.

“Phong ngữ chú!” Cả người Hồ Ngôn lại chầm chầm bay lên, bay đến giữa không trung!

Trước đó ba người Hỏa Thần hoàn toàn không bàn trước nhưng giữa ba người đã sớm tạo thành sự ăn ý.

Từ khoảnh khắc Lưu Hiên xuất hiện, bọn họ đã đoán được mục đích của những người này, lúc gặp lại Lưu Hiên lập tức thổi lên kèn lệnh phản kích!

Những cao thủ này cũng không phải ăn cơm khô.

“Để lại mấy người đối phó Tửu quỷ và Thầy phong thủy kia, không thể giữ lại Giang Khải, giết hắn trước!” Lưu Hiên khẽ quát một tiếng.

Mười mấy người nhanh chóng phát động công kích về phía Giang Khải.

“Thuốc gây tê!” Một tên Thầy lang tam giai sau lưng Lưu Hiên ném ra rất nhiều viên thủy tinh, đánh về phía Giang Khải.

“Hắc dạ thích khách!” Một tên Võ đồ tam giai xuất hiện ở sau lưng Giang Khải, song kiếm trong tay đâm vào hai eo Giang Khải.

“Quát cốt toái thi!” Một người cầm đoản đao sau lưng Giang Khải chạy mấy bước tiếp cận Giang Khải, đoản đao trong tay hắn ta nhanh chóng bay múa, trực tiếp chém vào Giang Khải!

Trong nháy mắt, Giang Khải đã thương tích đầy mình…

“Là thế thân của hắn!” Lưu Hiên đột nhiên hô to một tiếng, “Giang Khải, nếu ngươi không xuất hiện ta sẽ giết đồng đội của ngươi!”

Nhưng Giang Khải vẫn chưa xuất hiện, ngược lại Hồ Ngôn và Nguyễn Ngữ đã có hành động mới.

Đôi mắt Hồ Ngôn khép hờ, vạt áo tung bay như một vị thần đứng thẳng ở giữa không trung!
Bình Luận (0)
Comment