Chương 440: Quốc sĩ vô song và Binh vương vô song
Chương 440: Quốc sĩ vô song và Binh vương vô song
Thường Tư Diêu khinh thường nói, “Vậy cũng không có cách nào, từ nhỏ cha mẹ ta đã đưa ta đi… Đưa đi chỗ khác, xung quanh đều là nam hài nên ta cũng giống một nam hài.”
Giang Khải đột nhiên nhớ Viên Trụ từng nói, sở dĩ một nữ hài giống nam hài là vì nàng còn chưa gặp được người mình thích.
Một nữ hài như nữ hán tử ở trước mặt người ngoài, nhưng lúc đứng trước mặt người mình thích sẽ lập tức biến thành chim non nép vào người.
Đoán chừng Thường Tư Diêu này cũng là chó độc thân.
Trong cuộc nói chuyện câu được câu không của hai người, Giang Khải biết Thường Tư Diêu là người trong dự bị doanh Chiến Thần điện, chỉ cần hoàn thành phần lịch luyện sau cùng ở khu vực không biết.
Nàng ở lại chố này hơn bảy tháng, nhưng sau khi thăm dò đến chỗ các biên cảnh hơn ba mươi cây số đã bị dã thú đánh chết, nửa tháng trước lại đăng nhập còn chưa kịp đi vào khu vực không biết.
Chẳng trách nàng biết nhiều như vậy, hóa ra là người tự do kinh nghiệm phong phú.
“Hơn ba mươi cây số là thực lực gì?” Giang Khải hỏi.
Thường Tư Diêu suy nghĩ, “Tính toán là nửa trên trong người tự do đi. Lúc đi ra ngoài thăm dò, mỗi mười cây số tính là một bậc thang, thực lực dã thú sẽ tăng lên một lần.”
“Phần lớn người tự do đều là Võ đồ tứ giai max cấp và Binh lính tứ giai max cấp, cũng chính là chức nghiệp Quốc sĩ và chức nghiệp Binh vương, tuy có thể trở thành người tự do, thực lực đều được quân đội công nhận nhưng cũng có phân chia cao thấp.”
“Trong người tự do chúng ta có một tiêu chuẩn phân cấp riêng, căn cứ vào khoảng cách thăm dò để đánh giá năng lực chiến đấu của một người tự do, có thể qua tuyến đường 10km cũng có ghi chép đánh giết tinh anh là Quốc sĩ một sao, qua 20km là Quốc sĩ hai sao, cứ thế mà suy ra cao nhất là qua 50km còn có thể có ghi chép đánh giết tinh anh được gọi là Quốc sĩ năm sao.”
“Rất ít người có thể thông qua 50km, gọi là Quốc sĩ vô song.
“Binh vương cũng là thế, có Binh vương một sao đến Binh vương năm sao, vượt qua 50km gọi là Binh vương vô song.”
Giang Khải nhíu mày nói, “Hiện tại khoảng cách thăm dò xa nhất là hơn 100km, chắc người kia là Siêu phàm chức nghiệp đi.”
“Số người vượt qua 50km đã không nhiều lắm, trong đó chín phần mười đều là Siêu phàm chức nghiệp giả.” Thường Tư Diêu nói, “Bọn họ không muốn đến Chiến Thần điện nhanh như vậy, hơn nữa bản thân cũng lấy được tài liệu Siêu phàm ngũ giai của chức nghiệp, dứt khoát trực tiếp đột phá.”
Lời nói của Thường Tư Diêu ăn khớp với La Bình, xem ra đây là tình huống tổng thể của khu vực không biết.
Chẳng trách Thường Tư Diêu tự tin với bản thân như thế, nàng đến khu vực không biết được bảy tháng đã đột phá ranh giới 30km, dù thực lực hiện tại của nàng không phải mạnh nhất nhưng tiềm lực to lớn.
Thường Tư Diêu suy nghĩ lại bổ sung, “Thật ra, sở dĩ bọn họ lựa chọn đột phá ở đây còn vì một nguyên nhân, ở chỗ cách Thái Bình sơn đạo 60km sẽ xuất hiện chiến sủng có thể bắt được thuần phục.”
“Đã có mấy người bắt được, lão tử cũng rất muốn!”
“Chiến sủng?” Giang Khải ngạc nhiên nói.
“Đúng! Binh vương có thể bắt được tọa kỵ nhưng năng lực chiến đấu của tọa kỵ rất yếu, chắc ngươi từng thấy tọa kỵ của Kỵ binh, trên cơ bản bọn họ đều dùng tọa kỵ để đi đường, rất ít để tọa kỵ xuất chiến.”
“Dù sao, tọa kỵ chết đi cũng khiến bọn họ đau lòng.”
“Thì ra là thế.” Giang Khải chợt hiểu ra gật đầu nói, đúng là hắn rất ít thấy Kỵ binh thả ra tọa kỵ trong chiến đấu.
“Chiến sủng thì khác!” Dường như Thường Tư Diêu rất để ý đến chiến sủng, “Ngươi nghĩ mà xem, nếu ngươi nuôi ra một chiến sủng cấp chiến tưởng, vậy có thể đơn đấu với dã thú cùng phẩm cấp!”
Chiến sủng lại có thể đạt đến cấp bậc chiến tường, Giang Khải cũng không khỏi dao động.
“Ai cũng có thể bắt được sao?”
“Không phải, thứ nhất chiến sủng không phải dã thú, sinh vật có thể trở thành chiến sủng vốn đã rất hiếm có, hơn nữa rất dễ bị dã thú giết chết trước khi trưởng thành. Thứ hai con non chiến sủng rất khó thuần phục, trừ khi ngươi có một loại kỹ năng nào đó, một loại đạo cụ nào đó, một loại thủ đoạn nào đó, nếu không bắt được cũng không thuần phục được.”
Giang Khải không khỏi nhíu mày, “Vậy thu hoạch chiến sủng thế nào?”
“Tìm ra trứng sủng vật!” Thường Tư Diêu nói chắc chắn, “Lão tử nhất định phải có được một chiến sủng!”
Giang Khải khẽ híp mắt lại, hắn cũng rất muốn một chiến sủng.
Đi đường đến nửa đêm, cũng may Người tuần đêm cao cấp kia không phát hiện bọn họ, lúc rạng sáng Thường Tư Diêu và Giang Khải đã đến Thái Bình sơn đạo.
Thường Tư Diêu là người quân đội, quân đội cung cấp xe ngựa chuyên dụng của quân đội cho nàng, nàng có thể đi đường tắt về Hoa Hạ thành.
“Này, Tiểu Nguyễn, từ nơi này đến Hoa Hạ thành cần phải đi bốn năm ngày, ngươi đi theo ta đi, hai ngày là đến Hoa Hạ thành.” Thường Tư Diêu sảng khoái nói.
Giang Khải hơi do dự, dù sao hắn cũng che giấu thân phận.
Nhưng sức hấp dẫn của đi đường tắt vẫn quá lớn.