Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 441 - Chương 441: Lại Là Ngươi

Chương 441: Lại là ngươi Chương 441: Lại là ngươi

Cùng lắm thì đến Hoa Hạ thành lại tách ra với nàng.

Nghĩ đến đây, Giang Khải nhảy lên xe ngựa, ngồi xe ngựa chuyên dụng của quân đội về Hoa Hạ thành.



Hoa Hạ thành, lúc này vẫn có mấy ngàn người vây quanh phía trước Vô tận thâm uyên.

Vô tận thâm uyên đã xuất hiện một tuần nhưng cho đến bây giờ Hoa Hạ vẫn chưa có ai có thể thông qua tầng thứ nhất Vô tận thâm uyên!

Trên Thiên Long bảng của Hoa Hạ, Long bảng trống rỗng, ngược lại bên Thiên bảng độ khó cao hơn đã xuất hiện tên của người chơi mười hai quốc gia, 1000 danh ngạch đã sớm bị chiếm hết!

Cao thủ các quốc gia ngươi chạy ta đuổi, danh sách một ngàn người liên tục thay đổi.

Nhìn tình cảnh lần này, một quân quan quân đội không nhịn được thở dài một hơi.

Người chơi Hoa Hạ đã sắp bị quốc gia khác coi là trò cười, độ kiếp ơi độ kiếp, nếu không phải độ khó độ kiếp, Thiên bảng còn không có một chỗ cắm dùi của Hoa Hạ ta sao?

Nhiều ngày như vậy, Hoa Hạ vẫn không có vị trí nào trên Thiên Long bảng, điều này khiến những người chơi nước ngoài còn giữ thái độ dè chừng kia hoàn toàn yên tâm.

Trên diễn đàn quốc tế đã mở ra mạng quốc gia Vô tận thâm uyên, nhất là những quốc ra đã từng tạo thành liên minh trong thi đấu tranh bá liên tục đăng bài mỉa mai người chơi Hoa Hạ.

“Rồng phương tây toàn thắng rồng phương đông, truyền nhân của côn trùng thật sự lợi hại, hơn trăm triệu người không có một ai qua được Vô tận thâm uyên!”

“Không phải Hoa Hạ các ngươi ỷ vào nhiều người sao, nhìn thực lực cá nhân đi, Vô tận thâm uyên cũng là sự chứng minh tốt nhất.”

“Người Hoa luôn lấy độ khó độ kiếp ra nói chuyện, nhìn M quốc, L quốc đi, hai quốc gia này mới là quốc gia thiên tuyển, trong độ khó thiên tuyển vẫn có biết bao nhiêu người lên Thiên bảng, thực lực tuyệt đối nghiền ép Hoa Hạ. Không lâu nữa, Hoa Hạ chắc chắn bị các quốc gia như Đảo quốc, nước H vượt qua!”

Trong một bài post trực tiếp khơi dậy sự tức giận của người chơi Hoa Hạ.

Bài post này chỉ có tám chữ, Quỷ bệnh đông á, danh xứng với thực!

Tuy người đăng bài post nhanh chóng xóa bỏ bài post này, nhưng vẫn bị người nhanh tay chụp màn hình.

Bài post này hoàn toàn chọc giận người chơi Hoa Hạ.

Trước Vô tận thâm uyên, cảm xúc của mọi người đã trở nên rất kích động.

“Vô tận thâm uyên rắm chó cái gì, chúng ta là người đầu tiên phát hiện bí cảnh cũng không mò được chỗ tốt gì, ngược lại trở thành trò cười của toàn thế giới!”

“Cho tới bây giờ lão tử chư từng nhục nhã như thế, dù nói thế nào Hoa Hạ chúng ta cũng xếp hạng năm toàn cầu, bây giờ bị Đảo quốc và nước H giẫm xuống đất chà sát?”

“Vì chứng kiến người của chúng ta lên hai bảng, chúng ta vội vàng quay về từ thành chính khác, kết quả đến bây giờ còn chưa có ai thông qua?”

Đám người dần bạo động, cảm xúc của mọi người càng ngày càng khó khống chế.

Cơn giận bị đè nén gần mười ngày như sắp bùng nổ…



Giang Khải và Thường Tư Diêu vừa đi vào cửa tây Hoa Hạ thành, đã thấy có rất nhiều người đang đợi vào thành ở trước cửa thành.

“Nhiều người về Hoa Hạ thành như vậy?” Thường Tư Diêu hơi ngạc nhiên.

Hai nam tử xếp hàng bên cạnh đang bàn tán.

“Có thấy bài post kia không?”

“Xem rồi, cũng vì bài post hôm qua nên ta mới đến, ta cũng muốn xem rốt cuộc Hoa Hạ chúng ta có ai có thể lên bảng hay không! Dù chỉ lên Long bảng cũng không mất mặt như vậy!”

“Ta cảm thấy trên mạng có rất nhiều người nói không sai, đây đều là lỗi của Giang Khải, vì sao sau khi hắn phát hiện di tích không đi tìm quân đội, hắn tính toán cái gì, hắn có tư cách gì kích hoạt bí cảnh?”

“Nghe nói hiện tại hắn cũng không dám xuất hiện, Chủ Thần công hội sắp bị người ta đập.”

“Đương nhiên hắn không dám xuất hiện, hại cả quốc gia, hắn gánh nổi tội danh này sao?”

Thường Tư Diêu nhíu mày, nói với một người trong đó, “Các ngươi nói đến bài viết nào?”

Hai người kia quay đầu nhìn, phát hiện là mỹ nữ đặt câu hỏi, lập tức nói cho Thường Tư Diêu biết về bài post “Quỷ bệnh Đông Á, danh xứng với thực” kia.

“Cái gì! Lại có người dám đăng bài post này!” Thường Tư Diêu lập tức nóng nảy, “Có gan đăng không có gan giữ? Thật sự tức chết lão tử!”

“Hai người các ngươi nói rất đúng, Giang Khải tuyệt đối không thể trốn tránh trách nhiệm, khiến Hoa Hạ chúng ta chịu nhục thế này, nếu ta gặp hắn chắc chắn không tha cho hắn!”

Một nữ hài xa lạ bên cạnh gia nhập vào cuộc thảo luận, “Quân đội nói không thể trách hắn, nhưng ta cảm thấy nếu hắn là nam nhân thì tự đến Vô tận thâm uyên đi! Hắn làm ra độ khó độ kiếp, có bản lĩnh thì hắn vượt ải một lần cho chúng ta xem!”

“Đúng đây, làm ra độ khó độ kiếp, bây giờ mình còn làm rùa đen rụt đầu!”

Càng ngày càng nhiều người gia nhập thảo luận, Giang Khải đứng bên cạnh nghe được cũng hãi hùng khiếp vía.

Hắn từng nghĩ nếu không có người vượt qua Vô tận thâm uyên, chắc chắn có người giận lây sang mình nhưng hắn không ngờ loại suy nghĩ này đã trở thành xu hướng!
Bình Luận (0)
Comment