Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 442 - Chương 442: Lại Là Ngươi (2)

Chương 442: Lại là ngươi (2) Chương 442: Lại là ngươi (2)

Hiện tại quân đội nói giúp hắn cũng vô dụng, sự bất mãn của mọi người đã bắt đầu bùng nổ!

Không nói đến chuyện này, hiện tại người nước ngoài cũng quá đáng như thế?

Xếp hàng một giờ, Giang Khải và Thường Tư Diêu mới tiến vào Hoa Hạ thành.

Sau khi Giang Khải vào thành, đi thẳng đến khu giao dịch.

Hiện tại thân phận của hắn nhạy cảm, không muốn gây ra rắc rối, tốt nhất nghĩ cách che giấu tung tích.

Lúc đại đội đánh cược, đệ tử mười công hội lớn đều đeo mặt nạ, Giang Khải nghĩ tạm thời dùng mặt nạ che chắn tránh bị vây công.

Ngay lúc Giang Khải tiến vào Hoa Hạ thành, một bóng người ẩn nấp trong bóng tối nhìn chằm chằm Giang Khải.

“Giang Khải? Hắn lại dám đến Hoa Hạ thành?” Suy nghĩ một chút, người kia lập tức đi ra ngoài thành.

Mười mấy phút sau, người kia tìm được Lưu Viễn Hương.

Lúc này Lưu Viễn Hương đang tổ chức người Huyền Vũ xây dựng nhà cửa.

“Hội trưởng, ta thấy Giang Khải! Hắn đến Hoa Hạ thành!”

“Giang Khải vào thành?” Lưu Viễn Hương lập tức dừng việc trong tay, vội vàng hỏi, “Ngươi chắc chắn chứ?”

Lưu Viễn Hương cau mày suy nghĩ thêm một chút, kéo người kia sang bên cạnh, “Nghe ta nói, chuyện này vô cùng quan trọng, lập tức đi thông báo cho Hoàng hội trưởng Thí Thần công hội, ngươi nói cho hắn biết Giang Khải đã đến là được.”

Người kia gật đầu, vội vàng tiến về Thí Thần công hội.

Là người cũ của Huyền Vũ, tất nhiên hắn ta biết Hoàng hội trưởng Thí Thần công hội là ai, đó là công hội mới mà Hoàng Kiến Quốc vừa thành lập.

Hoàng Kiến Quốc vừa nghe được tin tức này còn hơi không dám tin tưởng, sau khi hắn ta phái người tìm được Giang Khải mới xác nhận độ tin cậy của tin tức này.

“Đeo mặt nạ thì tưởng ta không nhận ra được?” Hoàng Kiến Quốc cười lạnh một tiếng, tiếp theo lại giận tái mặt, “Tà Hỏa và Bạo Quân vừa đi vào khu vực không biết, lần này hắn rời khỏi lại lướt qua bọn họ.”

“Nhưng hắn đến cũng là chuyện tốt, trong tình huống này không cần chúng ta ra tay, mỗi người một ngụm nước bọt cũng có thể dìm chết hắn!” Nghĩ đến đây, tâm trạng Hoàng Kiến Quốc rất vui sướng.



“Tiểu Nhuyễn, ngươi mua mặt nạ làm gì?” Thường Tư Diêu kỳ quái nhìn Giang Khải, “Ngươi có kẻ thù ở Hoa Hạ thành?”

“Có.” Giang Khải nói thẳng, nhưng hắn không nói hiện tại số kẻ thù của hắn hơi nhiều…

Thường Tư Diêu cũng không hỏi nhiều, dù sao bây giờ lòng nàng còn ở Vô tận thâm uyên.

Bọn họ chen qua đám đông, khó khăn lắm mới đến hàng trước.

Nhìn Vô tận thâm uyên to lớn, Giang Khải cũng không khỏi than thở về sự hùng tráng của thâm uyên.

Phía trước có hai tấm bia đá cao vút, điều lúng túng là trên Long bảng chỉ có số thứ tự không có tên bất kỳ người chơi nào lên bảng, trên Thiên bảng toàn là tên của người ngoại quốc.

Thường Tư Diêu trực tiếp dẫn theo Giang Khải đi về phía thủ quân bảo vệ cửa vào.

Sau khi tìm đến người phụ trách, Thường Tư Diêu nói thẳng, “Ta là người tự do, ta muốn vào Vô tận thâm uyên.”

Tên quan quân kia nhíu mày, “Người tự do mấy sao? Nếu thấp hơn ba sao đề nghị không thử.”

“Ba sao.”

“Ba sao?!” Sĩ quan kia trợn to mắt, sau đó thở phào một hơi, “Cuối cùng đã có người tự do ba sao đến đây!”

“Làm phiền ngươi cung cấp một vài thông tin cá nhân, chúng ta cần thẩm tra đối chiếu thân phận.”

Thường Tư Diêu nâng đồng hồ lên, đối phương dùng đồng hồ của mình quét một chút, chẳng mấy chốc đã lấy ra tin tức của Thường Tư Diêu.

“Học viên dự bị doanh cta Thường Tư Diêu, tháng 11 năm ngoái tham gia thí luyện người tự do, cao nhất thu hoạch được bảo rương Thẩm phán ác ma tinh anh, đã xác nhận phạm vi hoạt động của sinh vật, dã ngoại cách 37km.” Quan quân đọc tin tức của Thường Tư Diêu, sau đó ngạc nhiên nhìn Thường Tư Diêu.

“37km! Được, ta lập tức báo cáo!”

“Chờ chút, còn có hắn, hắn cũng muốn vượt ải.” Thường Tư Diêu nghiêng đầu nhìn Giang Khải.

Giang Khải chỉ cảm thấy tê cả da đầu!

Tại sao vượt ải Vô tận thâm uyên còn phải xác nhận thân phận?

“Ta, ta có thể chờ chút lại vượt ải không?” Giang Khải nói.

Sĩ quan kia đi đến trước mặt Giang Khải, thấy người này đeo mặt nạ cũng hơi ngạc nhiên nhưng không hỏi nhiều.

Quan quân nói, “Đợi lát nữa vượt ải cũng phải xin, trước tiên ngươi để ta quét tin tức thân phận, ta cũng tiện đi báo cáo luôn.”

Giang Khải thở dài một hơi, “Ôi, đến cũng đến rồi, chạy cũng chạy không thoát, vậy quét đi. Nhưng chút nữa ngươi đừng phản ứng quá lớn là được.”

Sĩ quan kia mỉm cười, “Chàng trai, ta cũng không phải người chưa từng thấy việc đời, dù ngươi là cấp vô song thì ta cũng từng gặp.”

“Ta còn hy vọng ngươi là cường giả cấp vô song, nhanh chóng thông qua Vô tận thâm uyên đi, trong khoảng thời gian này thật sự sắp bị đám người nước ngoài kia chọc tức chết.”

Trong lòng Giang Khải rất buồn bực, lời nói của hắn căn bản không phải ý này.

Rơi vào đường cùng, Giang Khải giơ đồng hồ lên.

Sau khi người kia quét thân phận của Giang Khải, ngay lúc thấy dòng đầu tiên cả người đã lùi lại mấy bước.
Bình Luận (0)
Comment