Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 474 - Chương 474: Chạy Trốn Sinh Tử

Chương 474: Chạy trốn sinh tử Chương 474: Chạy trốn sinh tử

Phương hướng chạy trốn của con chuột nhỏ càng gần với Chung Cường hơn, hắn ta trực tiếp đi đường tắt, vậy sẽ song song với Giang Khải.

“Tiểu tử, ngươi muốn bắt được nó, nằm mơ đi!” Chung Cường cười lạnh một tiếng.

Con chuột nhỏ phía trước lại thay đổi phương hướng, phương hướng chạy trốn vẫn đang dần tới gần Chung Cường!

“Tên này gian lận sao?” Giang Khải hơi híp mắt lại.

Lúc này, trên mặt hồ không ngừng xuất hiện cự xà!

Phía sau đội ngũ, hai người thần bí kia như đang nhàn nhã đi dạo, cự xà trốn trong nước xông ra, đội ngũ dự thi cũng bị cự xà chia tách, phần lớn mọi người đều tụt lại phía sau.

Chung Cường lợi dụng con chuột nhỏ thay đổi phương hướng lần thứ hai, người sau vượt qua người trước đuổi sát sau lưng con chuột nhỏ, Giang Khải thì bám theo sau lưng Chung Cường.

Triệu Thiết Toàn đánh một chưởng đánh trúng cự xà màu đen nhảy ra khỏi mặt nước, dẫn theo Thường Tư Diêu nhanh chóng vượt qua hai người thần bí, đuổi theo đội ngũ.

Trong lòng Giang Khải thấy lo lắng.

Phương hướng chạy trốn của con chuột nhỏ không có lợi với hắn, hai lần chuyển hướng khiến khoảng cách giữa hắn và hai người thần bí lại bị rút ngắn.

Cứ tiếp tục như vậy, dù hắn bắt được con chuột nhỏ thì mình cũng không kịp chạy trốn.

Nghĩ đến đây, Giang Khải tăng tốc, không ngừng đến gần Chung Cường.

Chung Cường cảm thấy Giang Khải theo sát sau lưng, hừ lạnh một tiếng, “Còn chưa hết hy vọng!”

Đột nhiên, Chung Cường đạp mặt nước một cái, cả người lao mạnh về phía trước khoảng bảy tám mét, trong tay hắn ta sáng lên một tia ánh sáng nhạt, tốc độ của con chuột nhỏ giảm mạnh.

Thấy Chung Cường đã sắp bắt được con chuột nhỏ!

Giang Khải thấy thế, đôi mắt trợn lên quát to một tiếng, “Tiểu gia hỏa, còn nhớ ta không? Đến chỗ ta này!”

“Thế thân lừa gạt!”

Đúng lúc đó, Giang Khải vừa phát động kỹ năng, lại có một con hắc xà xông ra từ mặt hồ dưới chân, trực tiếp nhào về phía Giang Khải, một ngụm nuốt hắn vào.

Triệu Thiết Toàn thấy cảnh này, cả người đều tê dại.

“Điều này…”

Thường Tư Diêu lại kéo hắn ta, “Tên kia không dễ chết như vậy, ngươi đừng bị hắn lừa!”

Là người từng trải cũng tự mình phát “chứng nhận kẻ đồi bại” cho Giang Khải, Thường Tư Diêu đã nhìn rõ sự thật.

Loại dã thú bình thường này cũng không có khả năng dễ dàng nuốt Giang Khải như vậy.

Lúc Chung Cường đang áp sát con chuột nhỏ, ánh mắt nhìn thoáng qua tiếng động sau lưng, sau khi thấy Giang Khải bị nuốt mới cười lạnh một tiếng, “Ngớ ngẩn, vậy cũng không tránh được.”

Nhưng ngay lúc Chung Cường quay đầu vồ một cái về phía con chuột nhỏ, con chuột nhỏ này lại tránh sang một bên khác, ngay sau đó nó đã bị một luồng lực lượng vô hình nắm lên.

Một lần tránh thêm luồng lực lượng này lại tránh được Chung Cường!

Chung Cường trợn to mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn về phía con chuột nhỏ kia, dưới sự ảnh hưởng của Dụ hoặc chi nhãn, hành động của vật nhỏ này chịu ảnh hưởng cực lớn.

Vốn dĩ Chung Cường đối mặt với việc giành lại con chuột nhỏ này đã là mười phần chắc chắn, nhưng nó tránh đi công thêm luồng lực lượng kỳ quái này lại khiến nó tránh né được!

Điều quỷ dị hơn là, vốn con chuột nhỏ này đang đi nhanh trên mặt nước, nhưng bây giờ nó lại lơ lửng ở giữa không trung, đồng thời thay đổi phương hướng nhanh chóng di chuyển về phía nam.

Thứ này biết bay sao?

Không đúng, là có người ẩn thân bắt lấy nó!

Gợn sóng trên mặt nước đã xác nhận điểm này, rõ ràng có người bắt lấy kỳ thú trước mình!

“Tiểu súc sinh!” Chung Cường không kìm được cơn giận, căn cứ gợn sóng xuất hiện trên mặt nước vội vàng đuổi theo.

Dựa theo quy tắc của thi đấu sinh tử, chỉ cần có thể bắt lấy kỳ thú cũng đã tính là thắng, nhưng Chung Cường sao có thể từ bỏ ý đồ vẫn đuổi theo không bỏ!

Người ẩn thân kia cũng không xuất hiện ngay, sau khi bắt lấy con chuột nhỏ lại phi như bay đến bên bờ.

Sau khi người kia mang theo con chuột nhỏ cách xa Chung Cường trăm mét, cuối cùng người kia mới xuất hiện.

Vừa thấy bóng lưng người kia, Chung Cường lập tức nổi trận lôi đình.

“Là hắn!”

Người này chính là Giang Khải!

Vì giành lấy con chuột nhỏ này, Giang Khải bất đắc dĩ phát động một lần Thế thân lừa gạt, vừa dùng thế thân hấp dẫn sự chú ý của người khác vừa bắt lấy con chuột nhỏ trước một bước.

Giang Khải biết sau khi bắt lấy tiểu gia hỏa này, mới là thời khắc quyết định sinh tử thật sự.

Hắn dẫn theo con chuột nhỏ nhanh chóng lao lên bờ, tốc độ càng nhanh hơn trước đó, có thể nhận ra lúc này hắn tuyệt đối dốc hết sức chạy như điên.

Chung Cường còn đang cố gắng dùng Dụ hoặc chi nhãn khống chế con chuột nhỏ, nhưng con chuột nhỏ bị Giang Khải nắm trong tay căn bản không thể động đậy.

Không lâu sau, Giang Khải đã lao lên bờ, hắn chui thẳng vào trong rừng cây!

Hai người thần bí đi theo sau đội ngũ dự thi, nam tử mặc áo đen hơi híp mắt lại, “Muốn chạy? Có khả năng sao!”

Nam tử mặc áo đỏ khẽ quát một tiếng, “Đuổi theo!”

Triệu Thiết Toàn và Thường Tư Diêu nhanh chóng phát hiện có hai người lấy tốc độ cực nhanh vượt qua mình, đuổi theo phương hướng mà Giang Khải rời đi.
Bình Luận (0)
Comment