Chương 477: Tai họa kéo đến (2)
Chương 477: Tai họa kéo đến (2)
“Xem ra hắn đã sử dụng hết thế thân, lần này hắn thật sự phải chết!”
Thân thể Giang Khải yếu ớt ngã xuống, nhanh chóng hóa thành ánh sáng.
Con chuột nhỏ kia nhân cơ hội nhanh chóng bỏ trốn.
Hai người thần bí vội vàng chạy đến từ chỗ không xa.
“Đáng chết, lại để hắn chết! Vậy cũng chết quá dễ dàng!”
“Hắn cố ý chết trong tay Người tuần đêm? Có lẽ phải giải thích với Hoàng Kiến Quốc một chút!”
Ánh sáng bay ra, Giang Khải đã tử vong!
Sau khi Người tuần đêm đánh chết mục tiêu lập tức chuyển sự chú ý đến người thần bí, ở trong mắt nó quan tâm bọn họ có phải cùng một đám hay không, chỉ cần là nhân loại thì là kẻ địch.
Quỷ đốt đèn lập tức lao về phía hai người.
Quỷ đốt đèn có thể đánh Giang Khải không hề có sức đánh trả, đủ để chứng minh thực lực của nó khá cường hãn.
Trong chốc lát e rằng hai người không giết được nó.
Nhưng đúng lúc này những điểm sáng xung quanh đột nhiên tụ tập vào một hướng khác, sau đó lại tụ thành một Giang Khải.
Chỉ là trạng thái hiện tại của Giang Khải đã không thể kém hơn, cả người máu me đầm đìa, trước ngực máu thịt be bét.
Thấy cảnh này, hai người vô cùng khiếp sợ.
Giang Khải quay trở về từ cõi chết sao?
Tất nhiên bọn họ không biết đây thật ra là thiên phú Hí mệnh sư của Giang Khải, Hí mệnh chúng sinh!
Thiên phú chức nghiệp Hí mệnh sư tam giai, Hí mệnh chúng sinh: Hí mệnh chúng sinh có sức quan sát và lực khống chế nhạy bén với mạng sống, có thể đạt được một lần trạng thái “Giả chết”, sau khi chịu thương tổn trí mạng, thân thể Hí mệnh sư có thể phân giải, cũng có thể tụ tập sống lại trong 30 giây.
Sau khi sống lại tiến vào trạng thái “Báo thù”, thể lực giữ lại 1% lực lượng, nhanh nhẹn tăng 100%, trạng thái Báo thù kéo dài 10 giây, thời gian kéo dài kết thúc, lực lượng và nhanh nhẹn sẽ khôi phục bình thường, thể lực duy trì 1% không thay đổi, trạng thái Giá chết chỉ có thể phát động một lần trong 10 ngày.
Giang Khải chưa từng dùng thiên phú này, bây giờ hắn lại không thể không dùng!
Sau khi giả chết sống lại, nhanh nhẹn và lực lượng của Giang Khải sẽ tăng lên gấp đôi trong 10 giây, hắn lập tức dựa vào tốc độ kinh người thoát khỏi tầm mắt của mọi người.
Chung Cường khiếp sợ nhìn bóng lưng Giang Khải, tốc độ của tên kia đã vượt xa mình, điều quỷ dị hơn là rõ ràng vừa rồi tên kia đã chết!
Đây đã là lần thứ ba hắn ta bị chơi đùa!
“Hắn, hắn là yêu quái gì!”
Hai người thần bí vừa muốn đuổi theo Giang Khải, Người tuần đêm đã xuất hiện trước mặt hai người ngăn cản đường đi của bọn họ.
“Đáng chết!” Người áo đen khẽ quát một tiếng, “Giết Người tuần đêm trước!”
…
Hiệu quả tăng tốc 10 giây biến mất, Giang Khải đỡ ngực, lảo đảo bỏ chạy về phía bí cảnh.
Không biết Người tuần đêm có thể kéo được bao lâu, hắn có thể trốn vào trong bí cảnh hay không.
Từ trong lời nói của người áo đen vừa rồi, Giang Khải nghe được tên Hoàng Kiến Quốc.
“Quả nhiên là Hoàng gia!” Giang Khải đỡ ngực, cố nén cảm giác đau đớn, “Hoàng gia, ở trong Quỷ Tinh này, ta không cách nào hoàn toàn chơi chết các ngươi, nhưng đừng chờ lão tử đột phá Siêu phàm!”
“Đến lúc đó, ta sẽ khiến Hoàng gia ngươi biến mất khỏi thế giới này!”
“Còn có, còn có 1000m…” Ý thức của Giang Khải đã càng ngày càng mơ hồ, thể lực của hắn chỉ còn lại 1%, mấy chốt là vết thương trên người hắn quá nặng, không ngừng đổ máu.
Tiếp tục như vậy, sớm muộn gì hắn cũng chết!
“Ta không thể chết…”
Đột nhiên, một bóng đen nhỏ chui ra từ trong rừng cây bên cạnh.
Là con chuột nhỏ kia!
Tiểu gia hỏa nhảy lên vai Giang Khải, nó thấy được thương thế trước ngực Giang Khải, leo lên ngực hắn liếm vết thương.
Nhắc đến cũng kỳ quái, sau khi tiểu gia hỏa liếm vết thương, vết thương lập tức cầm máu.
Nhưng dù hiện tại cầm máu, Giang Khải cũng không chống đỡ được nữa.
“Còn có 800m…” Giang Khải yếu ớt nhìn về nơi xa, hắn đã thấy nơi đó có một sơn động, bí cảnh ở trong sơn động.
“Tiểu gia hỏa, ngươi chạy mau đi, ta, ta không chịu nổi…” Nói xong, Giang Khải mới ngã xuống.
Nhưng Giang Khải cũng không ngã xuống đất, một đôi tay mạnh mẽ kịp thời đỡ Giang Khải.
Giang Khải mở mắt ra, thấy một khuôn mặt quen thuộc.
Triệu Thiết Toàn lo lắng nhìn Giang Khải, “Huynh đệ, ta từng nói, ta đã làm hộ vệ của ngươi, thì phải bảo đảm sự an toàn cho ngươi!”
Thường Tư Diêu khiếp sợ nhìn cả người Giang Khải đầy máu, đây là lần đầu tiên nàng thấy Giang Khải bị thương nặng như vậy.
“Giang Khải, ngươi sao thế? Ta có thuốc!”
Giang Khải lắc đầu, “Nhanh, tiến vào bí cảnh, Người tuần đêm không cản được quá lâu, bọn họ sắp đuổi tới rồi!”
Nói xong, Giang Khải liền ngất đi.
Triệu Thiết Toàn và Thường Tư Diêu nhìn nhau, nhao nhao tỏ ra hoảng sợ.
“Người tuần đêm?!”
Tên này không chỉ phải đối phó hai tên cường giả cấp Siêu phàm, còn gặp được Người tuần đêm? Hắn chạy trốn như thế nào?!
Đáng tiếc bây giờ không phải lúc bối rối những chuyện này, Triệu Thiết Toàn nhìn rừng rậm sau lưng Giang Khải một chút, trong bóng đêm đen nhanh không biết đây là cây cối hay bóng người.