Chương 625: Thôn phệ siêu mạnh (2)
Chương 625: Thôn phệ siêu mạnh (2)
Chức nghiệp giải tứ giai max cấp có rất nhiều người đều không thể đơn độc đối mặt với một dã thú tinh anh, nhưng một mình Giang Khải đồng thời đối mặt với mười mấy con dã thú nhảy ra từ sương trắng, ung dung trấn định không hề nhận ra chút bối rối nào.
“Hình như Giang Khải lại mạnh hơn trước đó.” Hạ Hoa hơi híp mắt lại, “Kỹ xảo chiến đấu, tâm tính của hắn đều rất chuyên nghiệp.”
Đông Tuyết cũng gật đầu, “Huấn luyện viên dự bị doanh có nhắc đến, trạng thái chiến đấu lý tưởng nhất là dung hợp hoàn mỹ thân thể, thân pháp nhanh nhẹn với kỹ năng, thiên phú, vũ khí của mình, nhưng mấu chốt nhất là tâm như dòng nước!”
“Trạng thái hiện tại của Giang Khải giống với loại trạng thái này.”
Lần chiến đấu này kéo dài hai mươi phút.
Tuy chiến đấu ở đây không cần đánh giết dã thú, chỉ cần đánh vào hố sâu nhưng thời gian tác chiến dài vẫn khiến Giang Khải tiêu hao rất lớn, bất đắc dĩ sử dụng một lần Thế thân lừa gạt.
Cái hố lại tiến vào trạng thái phun trào dã thú fHCfCHrgfdṬ đang bận rộn cướp đoạt khoáng thạch, tiểu đội Hỏa Thần thấy vậy công kích cũng nhỏ xuống.
Giang Khải lập tức thu thập nguyên thổ.
Trong Vẫn Lạc quáng khu, mỗi một tiểu đội đều giống với tiểu đội Hỏa Thần, cố gắng tìm kiếm khoáng thạch trong hoàn cảnh nguy cơ khắp nơi.
Cái hố trải qua một vòng lại một vòng từ phun trào đến thôn phệ, từ thôn phệ biến thành phun trào, phẩm chất khoáng thạch cũng tăng lên từng bước.
Nhưng sau khi dã thú tràn vào, độ khó đào khoáng cũng càng lúc càng lớn.
Lúc kiên trì đến lần phun trào thứ năm đã có rất nhiều đội ngũ không thể không rời khỏi hàng ngũ đào khoáng.
Còn có rất nhiều người thậm chí đã chiến tử, chỉ là sương trắng ngăn cản nên không ai có thể quan sát tình huống toàn bộ khu mỏ khoáng một cách hoàn chỉnh, chỉ có thể nghe được xung quanh có tiếng chiến đấu hỗn loạn, đủ loại tiếng gào thét của dã thú, tiếng mọi người kêu to.
“Giang Khải, sắp bắt đầu lần phun trào thứ sáu, đây là lần cuối cùng!” Hạ Hoa vội kêu lên đồng thời vung ra một kiếm ép lui một Thiết giáp xuyên sơn thú cấp tinh anh, “Sau lần phun trào thứ sáu, lần mỏ triều bộc phát này sẽ kết thúc.”
“Một lần cuối cùng sao? Ta cũng sắp không chịu được nữa!” Giang Khải thở hổn hển, “Thế thân lừa gạt!”
Dựa vào lần Thế thân lừa gạt thứ ba để khôi phục, đám người Giang Khải chống đỡ được một đợt dã thú công kích này, đưa tới lần phun trào thứ sáu.
Không may, lần phun trào thứ sáu chỉ kéo dài ba bốn phút.
Nhưng sau lần phun trào thứ sáu, mỏ triều bộc phát cũng không kết thúc!
Mặt đất chấn động mạnh mẽ, sương trắng trong khu mỏ quặng đột nhiên di chuyển về một phương hướng!
Đám người Giang Khải phát hiện một cái hố cực lớn cách đó không xa đang tiến vào trạng thái thôn phệ.
Lực lượng thôn phệ kinh khủng như muốn rút khô toàn bộ sương trắng trong khu mỏ quặng!
Cũng chính vì sương trắng nhanh chóng bị hút đi, bọn họ mới có thể thấy cái hố sâu to lớn kia.
Đương nhiên, còn có vô số dã thú xung quanh!
Thì ra xung quanh bọn họ đã xuất hiện đủ loại dã thú!
Lúc này số đội ngũ ở lại đây đã lác đác không có mấy!
“Điều này… Hạ Hoa, không phải ngươi nói sau lần phun trào thứ sáu sẽ kết thúc sao?” Giang Khải hoảng sợ hỏi.
“Ta, ta cũng không biết xảy ra chuyện gì!” Hạ Hoa hoảng hốt nói, “Lúc trước hai tháng một lần mỏ triều bộc phát sẽ có bốn lần phun trào, nửa năm một lần bạo phát lớn sẽ có sáu lần phun trào, sau khi phun trào kết thúc sẽ không xuất hiện trạng thái thôn phệ nữa!”
Hồ Ngôn nói, “Trước đó bọn họ nói cường độ lần phun trào này mạnh hơn mấy lần trước, Khải đội, có muốn nhanh chóng đến xem không?”
Giang Khải nhìn rất nhiều dã thú xung quanh, lúc đang do dự đột nhiên thấy một bóng dáng quen thuộc.
Một bóng đen nhỏ lao nhanh từ khu vực dã thú chiếm cứ đến bên này, trực tiếp lẻn đến trước mặt Giang Khải.
“Hả… Là ngươi?” Giang Khải khiếp sợ nhìn vật nhỏ này.
Tiểu gia hỏa này là con chuột nhỏ từng có hai lần gặp gỡ bất ngờ với Giang Khải!
Vừa thấy con chuột này, Giang Khải lập tức căng thẳng, “Thường Tư Diêu đâu?”
“Chi chi chi… Chi chi chi…” Tiểu gia hỏa đứng thẳng người dậy, dùng móng vuốt nhỏ bắt loạn một trận.
Giang Khải trợn to mắt, “Ngươi nói là Thường Tư Diêu đang chiến đấu với dã thú ở bên kia?”
Con chuột nhỏ lập tức nhẹ gật đầu.
Trong lòng Giang Khải nóng như lửa đốt, hắn quay người nói với đám người Hồ Ngôn, “Dã thú đã bị lần thôn phệ này hấp dẫn, vậy bây giờ các ngươi phải nhanh chóng rời đi.”
“Vậy còn ngươi?” Hồ Ngôn hỏi.
“Ta đi cứu bằng hữu của ta! Tiểu gia hỏa, lên!”
Con chuột nhỏ thông thạo bám vào ống quần của Giang Khải leo thẳng lên vai Giang Khải, theo Giang Khải lao đến đàn thú.
Nguyễn Ngữ nhìn Hồ Ngôn một chút, “Làm sao bây giờ?”
Hồ Ngôn cau mày, “Chúng ta đi qua sẽ trở thành gánh nặng cho Khải đội… Nhưng tên này lại xông đến một mình!”
Đúng vào lúc này, bên cái hố to nhất đột nhiên từ trạng thái thôn phệ biến thành trạng thái phun trào.
Quy mô lần phun trào này cực kỳ khủng bố, một trụ đất xông thẳng lên chân trời không thấy điểm cuối!