Chương 626: Cây cột thật trơn
Chương 626: Cây cột thật trơn
“Đệt, phun trào thật mạnh!” Nguyễn Ngữ hoảng sợ nói.
Dã thú đếm không hết, số ít Chiến Thần kiên trì được cũng bị lần phun trào kinh khủng này hấp dẫn.
Mấy trăm dã thú lao đến cột đất… Nhưng sau khi chúng nó xông vào trụ đất như trước đó, thân thể cường hãn của chúng nó lập tức bị trụ đất đánh ra một mảnh sương máu!
“Trời ạ, lực lượng lần phun trào này còn quá khủng bố! Những dã thú này đều là nguyên tố kim và nguyên tố thổ, lực phòng ngự của bản thân đã rất đáng sợ!” Hồ Ngôn hoảng sợ nói.
Trong quá trình trụ đất phun trào, mọi người sẽ thấy một bộ phận trong trụ đất hiện ra ánh sáng màu đỏ.
“Là Huyết tinh thạch!” Nguyễn Ngữ kêu lên, “Nhiều Huyết tinh thạch như vậy!”
Ở Quỷ Tinh, tuy có rất ít đạo cụ nhất giai nhưng rất hiển nhiên thần khí càng ít hơn!
Phần lớn mọi người đều không có một món thần khí, nhưng có khả năng có mấy món đồ nhất giai.
Tài liệu tăng nhất giai đến thần khí, tác dụng của Huyết tinh thạch chắc chắn là chí bảo!
Lúc mọi người thấy những đất đai màu đỏ đó lao về phía chân trời, tất cả mọi người nín thở.
Những lần phun trào trước, mỗi trận mỏ triều có khả năng chỉ xuất hiện một hai khối Huyết tinh thạch, lần phun trào này lại là trong tầm mắt toàn đất đai màu đỏ!
“Nơi này có xuất hiện Thiên tinh thạch không?” Có người đã không nhịn được nghĩ đến vấn đề càng đáng sợ hơn!
Lúc này, mặc kệ là Chiến Thần hay dã thú đều kích động.
Các Chiến Thần lại phát động công kích mạnh nhất với trụ đất, dã thú vượt qua cấp tinh anh chỉ cần có kỹ năng thích hợp cũng điên cuồng công kích trụ đất.
Trong sự công kích mạnh mẽ của mọi người, cuối cùng trụ đất bị cắt đứt một ít.
Một khi có nguyên thổ bị đánh ra, phía dưới sẽ là một trận kịch chiến!
Hồ Ngôn thấy cảnh này cũng nói với Nguyễn Ngữ, “Nhân lúc dã thú bị phun trào hấp dẫn, chúng ta đi qua đó! Hạ Hoa, Đông Tuyết, các ngươi đi trước!”
Nguyễn Ngữ lập tức đi theo Hồ Ngôn.
Hạ Hoa nhìn Đông Tuyết một chút, “Chúng ta…”
“Đi qua xem một chút, có thể lấy được một khối Huyết tinh thạch cũng là kiếm lời, cùng lắm thì chết!” Đông Tuyết không còn vẻ yếu đuối trước đó, hung hăng nói.
Ngay cả Đông Tuyết còn như thế, có thể thấy lúc này tất cả mọi người bị rất nhiều Huyết tinh thạch làm cho choáng váng đầu óc, chiến tử đã không còn đáng sợ, Huyết tinh thạch mới là quan trọng!
Những đội ngũ đã rời đi thấy trụ đất màu đỏ bên này cũng không chút do dự lựa chọn lại giết đến.
Mặc kệ là dã thú hay nhân loại đều bị đống tài sản to lớn này hấp dẫn, trở nên điên cuồng.
…
Thường Tư Diêu bị dã thú bao vây, đội ngũ của nàng rất xui xẻo lại gặp một Huyết thủ cấp thống lĩnh.
Loại sinh vật này lớn lên rất giống một cánh tay nhân loại, công kích khủng bố, chẳng những có thể bắn ra mũi khoan kim loại từ lòng bàn tay, trên bàn tay còn bao trùm một tầng hộ giáp nham thạch, có thể nói trên dưới cả người gần như không có nhược điểm.
Đồng bạn của nàng đều đã bị trọng thương, toàn đội gần như đoàn diệt.
Nhưng đúng lúc này cái hố bên cạnh bọn họ đột nhiên phun trào mạnh mẽ, thu hút sự chú ý của Huyết thủ quái.
Ngay lúc bọn họ cảm thấy có thể may mắn chạy trốn, Huyết thủ quái kia lại còn nhớ rõ bọn họ!
Nó mở bàn tay lớn ra để lộ giác hút to lớn trong lòng bàn tay, cả bàn tay hung hăng vỗ xuống năm người!
“Tư Diêu, đừng quan tâm chúng ta, đi mau!” Một đồng bạn giận dữ hét.
“Lão tử sẽ không vứt bỏ các ngươi!” Thường Tư Diêu giận quát một tiếng.
Thường Tư Diêu kéo đồng đội bên cạnh lên nhưng nàng không có khả năng đưa cả bốn người rời đi, tốc độ của Huyết thủ quái cực nhanh, mắt thấy đã sắp chết ở chỗ này…
“Siêu viễn xạ kích!”
Một thanh Truy mệnh bắn đến từ đằng xa, trực tiếp đánh vào sau lưng Huyết thủ quái phát ra một tiếng kim loại va chạm!
“Chiến tranh chi dược!”
Đột nhiên, đằng xa vang lên một tiếng gầm giận dữ, ngay sau đó một bóng dáng nhảy lên từ đằng xa, đập ầm ầm vào bên cạnh Huyết thủ quái.
Oanh một tiếng, Huyết thủ quái trực tiếp bị người kia đánh lên.
Thường Tư Diêu ngơ ngác nhìn về phía người tới, đôi mắt trong veo trợn to.
“Là… Hắn…”
Sau khi Giang Khải hạ xuống trực tiếp ném ra Diêm Vương lệnh, “Chủ thần chi nộ!”
“Truy mệnh tôi lửa!”
Ngay lúc Giang Khải điên cuồng công kích đến, Huyết thủ quái bị đánh đến liên tục lùi lại, trực tiếp rơi vào cái hố sâu đang phun trào.
Thân thể của nó không bị xé nát ngay như cũng bị lực đánh to lớn đánh tới.
Giải quyết Huyết thủ quái, Giang Khải vội vàng đi đến trước mặt Thường Tư Diêu.
“Ngươi không sao chứ!”
Thường Tư Diêu trợn mắt nhìn Giang Khải, “Sao ngươi cũng ở đây?”
“Ta, ta không sao. Nhưng trạng thái của bằng hữu ta không tốt, Huyết thủ quái vừa rồi quá mạnh.”
Giang Khải gật đầu, vừa rồi Chủ thần chi nộ cũng không phá được phòng ngự của tên kia, cũng may nơi này là Vẫn Lạc quáng khu nếu không hắn cũng không cách nào nhanh chóng giải quyết bàn tay khổng lồ kia.