Võng Du Chi Mệnh Luân Chi Chủ (Dịch)

Chương 675 - Chương 675: Thanh Kiếm Nát Xuất Trận

Chương 675: Thanh kiếm nát xuất trận Chương 675: Thanh kiếm nát xuất trận

Phía khán đài đối diện Giang Khải lập tức có người hô to một tiếng, “Tiền trưởng lão, ta đến!”

Một người đã muốn lên đài, xung quanh còn có rất nhiều người nóng lòng muốn thử.

Giang Khải thấy thế vội vàng nhảy thẳng lên lôi đài, “Ta!”

Sau khi thấy Giang Khải lên lôi đài, đôi mắt tối tăm của Thường Tư Diêu đột nhiên hơi sáng lên.

Dáng người của hắn, giọng nói của hắn hình như tương tự với người nào đó…

Cũng may động tác của Giang Khải rất nhanh, lên đài trước người khác.

Nam nhân đối diện có vẻ hơn 30 tuổi, dáng người cân xứng khoảng 1m75, trên người mặc một bộ trường bào màu xanh tím.

Khuôn mặt người này đoan chính nhưng trên hai đầu lông mày có vẻ cao ngạo, lúc này nhìn Giang Khải lại hơi hất cằm lên, trong mắt xuất hiện vẻ khinh bỉ.

Người kia khẽ hừ một tiếng đi đến trước mặt Giang Khải, qua quýt ôm quyền một cái, “Lại là một người Thanh Vân sơn, gần đây Thanh Vân sơn các ngươi không có người kế tục, liên tục chiến bại mấy trận còn cảm thấy chưa đủ mất mặt xấu hổ sao?”

“Ồ, chẳng trách ngươi lại đeo mặt nạ, sợ chút nữa thua không còn mặt mũi gặp Tư Diêu sư muội đi.”

Trong chốc lát, các đệ tử mặc đồng phục tương tự với người kia ở dưới đài cao giọng hoan hô, động viên trợ uy cho đồng môn.

Giang Khải nhíu mày, Chu đại ca chọn môn phái gì thế, vừa lên đã bị mỉa mai.

Cũng chưa chắc, cũng có thể là vừa lên đã muốn đe dọa, không phải quyền kích tranh tài cũng có truyền thống tương tự sao.

Nghĩ tới đây, Giang Khải khẽ hừ một tiếng nhìn lướt qua chữ trước ngực người kia, có da có thịt nói, “Ta còn tưởng là ai, tôm tép nhãi nhép Thiên Trì cũng dám ra đây kêu gào?!”

Nhưng Giang Khải vừa nói xong phát hiện dưới đài không có Thanh Vân đệ tử áo trắng trợ uy giúp hắn.

“ĐM, tên kia là ai, lại dám mỉa mai Thiên Trì! Hiện tại danh tiếng Thiên Trì môn đang lên, trong mấy cao thủ ẩn giấu của Hoa Hạ có Đỗ Ngọc Toàn của Thiên Trì!

“Ai, hắn là ai? Sao còn đeo mặt nạ?”

“Ây… Ta cũng không biết, ta và hắn cũng không quen thuộc lắm.”

Trên khán đài phía bắc, Thiên Trì trưởng lão mỉm cười.

Đám tiểu bối này trẻ tuổi nóng tính nên lúc bọn họ lên đài nói chuyện hơi quá khích, trên cơ bản trưởng lão các môn phái cũng không để trong lòng.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại dù chỉ là đe dọa ít nhiều cũng phải xem đối phương là ai, nếu không sau cùng lại trở thành trò cười của người khác.

Hiện tại Thiên Trì môn như mặt trời ban trưa, thực lực có thể xếp tới top ba cổ võ, kết quả một tiểu tử Thanh Vân môn lại dõng dạc nói ra lời công kích như thế, đúng là đặc biệt!

Đông Phương Hùng không nhịn được khẽ cười một tiếng, “Lão Vạn, đây là vị cao đồ nào trong Thanh Vân môn các ngươi thế.”

Sắc mặt mấy vị trưởng lão Thanh Vân môn hơi khó coi, Vạn trưởng lão gắng gượng nói, “Ách, hài tử này đeo mặt nạ, ta cũng không đoán ra hắn là ai, vẫn chờ hắn tự giới thiệu đi.”

Bên kia, ánh mắt tuyển thủ Thiên Trì âm trầm, “Thật đúng là người không biết không sợ, ta cũng không nói nhảm nhiều với ngươi, chút nữa ta còn phải đưa lễ vật chuẩn bị tỉ mỉ cho Tư Diêu sư muội.”

“Đệ tử Bạch trì Thiên Trì, tổ Thập nhị thánh thú Chiến Thần điện Hoa Hạ, thành viên tổ Bạch Tượng, Ngô Thắng! Loại mặt hàng như ngươi, trong vòng 5 phút ta sẽ đưa ngươi vào chỗ chết!”

Sau khi người này tự giới thiệu, dưới đài vang lên tiếng kêu ngạc nhiên.

“Lại là Bạch trì? Bạch trì là một trì mạnh nhất trong bảy trì lớn của các ngươi đi.”

“Đương nhiên, có thể vào Bạch trì đều là thiên tài đỉnh cấp!”

“Tổ Thập nhị thánh thú, ta vẫn muốn tiến vào tổ thành thú, tên này không chỉ là một thiên tài trong hiện thực, còn có thực lực siêu mạnh ở Quỷ Tinh.”

“Ngay cả Tư Diêu sư muội cũng phải liếc hắn một cái! Xem ra Thanh Vân các ngươi lại có thêm một trận thua.”

Lưu trưởng lão Thiên Trì hài lòng nhìn Ngô Thắng, “Tiểu tử Ngô Thắng này rất ít tham gia luận võ môn phái, lần này cũng phá lệ vì Tư Diêu sư muội mà hắn luôn nhớ nhung, cũng tốt, vừa hay mời các vị xem hài tử này có tiến bộ không.”

So với sự đắc ý của Lưu trưởng lão, đám người Vạn trưởng lão đã lau mồ hôi cho đệ tử của bọn họ.

Hài từ xui xẻo nào đây, hết lần này đến lần khác lại gặp phải nhân vật như Ngô Thắng.

Đúng vào lúc này, Giang Khải kêu lên một tiếng, vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

“Các gì? Thiên Trì các ngươi còn có đệ tử ngu ngốc?”

Ngay từ đầu, tất cả mọi người dưới đài còn không kịp phản ứng, không hiểu tại sao Giang Khải lại ngạc nhiên như thế.

Bảy trì lớn của Thiên Trì, chỉ cần là người trong giới có ai không biết Bạch trì chứ.

Qua một lúc lâu, mọi người kết hợp với giọng điệu, dáng vẻ của Giang Khải, cuối cùng biết Giang Khải thấy kỳ quái điều gì.

Thường Tư Diêu vẫn mặt không thay đổi cũng không nhịn được bật cười ra tiếng.

Đường đường là đệ tử Bạch trì, đến trong miệng của tên kia lại thành đệ tử ngu ngốc…

Sắc mặt Ngô Thắng trắng bệch, giận nói, “Ngươi, ngươi dám sỉ nhục Thiên Trì môn ta!”
Bình Luận (0)
Comment