Chương 897: Đấu văn
Chương 897: Đấu văn
“Lần này Khải đội không có cách nào dùng kế vườn không nhà trống đi.”
“Làm sao bây giờ?”
“Làm việc theo hoàn cảnh đi!”
Giang Khải nhìn từng đôi mắt mong chờ kia, ho hai tiếng, “Khụ khụ, điều này, nói đúng lắm, truyền nhân cổ võ mà, mọi người chắc chắn đều thích nghiên cứu võ học, hiếm khi nào đi với nhau cũng là cơ hội học tập từ đôi bên, không thể bỏ qua.”
“Ta cũng không thể nói là chỉ dẫn gì, mọi người học tập nhau đi.”
“Nhưng có câu nói ta vẫn phải nhấn mạnh một chút, chúng ta nhất định phải giữ thể lực, ta cảm thấy sở dĩ đến bây giờ còn chưa tìm được vùng đất dã thú, chắc chắn nơi đó có chút điểm đặc thù, chúng ta nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.”
“Cho nên, ta cảm thấy, không bằng chúng ta đổi đấu võ thành đấu văn đi!”
Phía dưới có người hỏi, “Đội trưởng, cái gọi là đấu văn thì phải đấu như thế nào?”
Ngoài mặt Giang Khải có vẻ không dao động chút nào, thật ra trong đầu đang nhanh chóng xoay chuyển.
Tần Phấn híp mắt lại, “Ta cũng không tin, trong tình huống này Kẻ điên còn có thể sáng chế ra một cách đấu văn?”
Giang Khải nhanh chóng suy nghĩ một lát, cuối cùng mở miệng nói, “Khụ khụ, đẳng cấp của mọi người có cao có thấp, thuộc tính cũng không giống nhau, bản thân loại luận võ này đã có ý nghĩa không lớn, nếu đấu văn thì đôi bên không cần trực tiếp ra tay, chủ yếu là nhìn đối phương sử dụng chiêu thức, tìm sơ hở ở bên trong, tiến hành điểm phá.”
“Mọi người thử nghĩ xem, nếu trong lúc thực chiến ngươi có thể phát hiện được sơ hở của đối phương, trong tình huống thực lực ngang nhau không phải có thể nhân cơ hội đánh bại đối phương sao?”
Thấy trong mắt mọi người đầy vẻ mơ hồ, lúc này Giang Khải nói, “Thật ra đấu văn có sự tăng cường rất lớn cho cách chiến đấu của chúng ta, bình thường ta cũng thường xuyên tiến hành huấn luyện đấu văn, hôm nay cũng phổ biến cách này cho mọi người.”
“Vậy đi, ta tìm mấy bằng hữu thường xuyên luyện tập đến làm mẫu một chút. Thấm tỷ, ngươi lên đi.”
Lý Thấm đã sắp nhíu mày thành một đống, nàng đấu văn với Giang Khải lúc nào! Sao lúc này phải gọi mình!
Nhưng hiện tại nàng cũng chỉ có thể kiên trì đi lên.
Lý Thấm đứng trước mặt Giang Khải, một đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Khải muốn tìm ra được chút nhắc nhở từ trên mặt hắn.
Nhưng Giang Khải lại chỉ lớn tiếng nói, “Thấm tỷ, ngươi dùng chiêu thức công kích mà ngươi thường sử dụng đi, liên tục ba chiêu, thể hiện chút đi.”
Lý Thấm do dự rút ra song kiếm của nàng, “Ta… Bắt đầu rồi sao?”
“Bắt đầu đi.” Giang Khải nói.
Lý Thấm thật sự ra tay, động tác cũng không dây dưa lằng nhằng mà một mạch hình thành.
“Điểm thủy huyễn thân! Thiên diệp liên trảm! Thập tự phong hầu!”
Trong giây lát, Lý Thấm đã giết đến trước mặt Giang Khải.
“Ngừng!” Giang Khải vội vàng gọi Lý Thấm lại, sau đó nhìn về phía mọi người.
“Thấm tỷ đúng là người chiến đấu trên chiến trường Thú Thần lâu dài, ra tay quyết đoán hung ác, từng chiêu trí mạng!”
“Mọi người xem đi, một bộ liên chiêu này của Thấm tỷ có sơ hở để phản kích không.”
Giang Khải hỏi như vậy, mọi người đều nhíu mày, ngay cả Lý Thấm cũng thấy tò mò.
Nàng thường xuyên dùng bộ liên chiêu này, gần như chưa bị người ta phản chế, chẳng lẽ bộ liên chiêu này thật sự có vấn đề về phối hợp?
Tần Phấn cũng cau mày, là đồng đội cũ, Tần Phấn hiểu rõ thực lực của Lý Thấm, ba chiêu vừa rồi là đòn sát thủ của nàng, chẳng lẽ Giang Khải thật sự có thể tìm ra sơ hở trong đó?
“Đội trưởng, kỹ năng phối hợp của Lý Thấm cô nương, một kỹ năng thân pháp phối hợp với hai kỹ năng công kích, chiêu thức cực kỳ ăn khớp, rất khó tìm được cơ hội phản chế từ đó.” Một tên Chiến Thần Siêu phàm ngũ giai nói.
Giang Khải nhẹ gật đầu, “Điểm thủy huyễn thân của Thấm tỷ đi theo hướng nhẹ nhàng linh hoạt, chiêu thức cũng lấy nhanh chóng làm chủ, trọn bộ liên chiêu nhẹ nhàng lại hung ác, lấy thân pháp phối hợp với hai kỹ năng công kích linh hoạt đa dạng, biến hóa phong phú.”
“Nhưng bộ liên chiêu này cũng không phải không có sơ hở, hơn nữa còn rất rõ ràng.”
Lý Thấm không nhịn được hỏi, “Sơ hở gì?”
Giang Khải mỉm cười, nói, “Bộ chiêu thức này có tính ỷ lại quá mạnh với Điểm thủy huyễn thân, tuy Điểm thủy huyễn thân linh xảo nhưng căn cơ không đủ vững vàng.”
“Tần đại ca, ngươi đến đây chút đi.” Giang Khải gọi.
Tần Phấn ngơ ngác đi ra từ trong đám người.
“Thấm tỷ, ngươi lại sử dụng liên chiêu vừa rồi, còn Tần đại ca, lúc Thấm tỷ sử dụng Điểm thủy huyễn thân không cần né tránh, lấy thuẫn kích đánh thẳng vào.”
Tần Phấn cau mày, “Người ta đang dùng liên chiêu, ta xông vào không phải muốn chết?”
“Ngươi thử xem đi.” Nói xong, Giang Khải lại nói nhỏ vài câu bên tai Tần Phấn liền lùi lại quan chiến.
Thấy Giang Khải kiên trì, Tần Phấn cũng chỉ có thể kiên trì thử.
Lý Thấm lại sử dụng liên chiêu, lấy Điểm thủy huyễn thân để bắt đầu, tiến nhanh về phía Tần Phấn.
Tần Phấn nhắm ngay lúc Lý Thấm bước ra bước thứ hai, lại lao thẳng đâm đến, lấy thuẫn kích đơn giản đụng thẳng vào Lý Thấm.
Lý Thấm nhanh chóng né tránh, cũng dựa vào sự linh xảo của Điểm thủy huyễn thân vòng đến sau lưng Tần Phấn.