Chương 898: Đấu văn (2)
Chương 898: Đấu văn (2)
Nhưng Tần Phấn thì nhanh chóng xoay người, nhắm ngay lúc Lý Thấm hạ xuống bước thứ hai lại tấn công qua.
Liên tục mấy lần, tuy Lý Thấm đã né tránh sự tấn công thuẫn kích của Tần Phấn, nhưng từ đầu đến cuối nàng không tìm được cơ hội phát động Thiên diệp liên trảm và Thập tự phong hầu.
Nhưng tấn công thuẫn kích của Tần Phấn chỉ là đòn công kích bình thường, lại tiêu hao rất nhiều thể lực của Lý Thấm.
“Được, dừng lại đi.” Giang Khải hô lên một tiếng, lúc này hai người mới dừng lại.
Tất cả mọi người cực kỳ ngạc nhiên, bộ liên chiêu này của Lý Thấm có thế công sắc bén, lại bị thuẫn kích đơn giản làm rối loạn toàn bộ tiết tấu.
Nếu là trong thực chiến thì Tần Phấn đã chiếm ưu thế!
“Điểm thủy huyễn thân không chỉ là thân pháp, hơn nữa còn có hiệu quả tụ lực! Vì không cách nào thu hoạch đủ thời gian chuẩn bị, cho nên Lý Thấm cô nương vẫn không thể dùng ra chiêu thức công kích, bộ liên chiêu này bị phá như thế sao?”
“Thì ra là thế, lấy thuẫn kích đơn giản đổi lấy đối thủ liên tục sử dụng thân pháp, tuyệt đối là kiếm lợi lớn.”
“Thuẫn kích nắm bắt cơ hội quá tốt, mỗi lần đều phát động ngay lúc Lý Thấm cô nương bước ra bước thứ hai, cứ như lúc ngáp luôn bị người ta cắt ngang, khó chịu muốn mạng!”
Ngay từ đầu trong lòng mọi người còn có nghi ngờ, cuối cùng lúc này đã cảm nhận được sức hấp dẫn của đấu văn!
“Đây chính là đấu văn? Mặc dù không đao thật súng thật như đánh nhau, nhưng thật sự khiến người ta nhận được ích lợi không nhỏ.”
“Chẳng trách năng lực thực chiến của Giang Khải lại mạnh như vậy, hóa ra đã sớm nắm giữ cách luyện tập cao cấp như vậy.”
“Đội trưởng, ngươi xem giúp ta liên chiêu của ta có sơ hở gì!”
Giang Khải nhìn về phía người nói chuyện, mỉm cười, “Có thể, ngươi đi lên thử chút, chú ý an toàn, đừng đánh trúng ta, nếu không ta sẽ theo thói quen đánh trả.”
“Không có, ta tuyệt đối không đánh trúng ngươi.”
“Đội trưởng, hắn xong thì xem ta một chút được không?”
“Được, từng người lên, đừng gấp gáp. Yêu cầu duy nhất, cứ chú ý an toàn là được.” Giang Khải lại nhấn mạnh.
Rời trận, Lý Thấm cau mày, bây giờ còn đang suy nghĩ kết quả đấu văn vừa rồi.
Liên chiêu của mình thật sự quá ỷ lại vào thân pháp, một khi thân pháp bị hạn chế thì không thể đánh ra liên chiêu.
Trong chiến trường Thú Thần, nàng chỉ đối phó Thú Thần có IQ không cao, hơn nữa còn có Tần Phấn giữ chặt sự chú ý của Thú Thần, mình sử dụng liên chiêu tất nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió, nhưng luận bàn với cao thủ thì đối phương có thể dùng cách này để hóa giải công kích của mình!
Trong góc, Nguyễn Ngữ khiếp sợ nhìn về phía Hồ Ngôn.
Nhìn cảnh tượng rất náo nhiệt ở trên đài, đến bây giờ Nguyễn Ngữ vẫn không tin được.
“Đệt, Khải đội nghiên cứu đấu văn từ lúc nào? Sao trước kia hắn chưa từng chơi với chúng ta!”
Hồ Ngôn tức giận nói, “Hắn nghiên cứu cái rắm, hắn vừa mới nghĩ ra!”
“Không thể nào, ngươi xem hắn nói ra không chút ngắc ngứ, mỗi lần đều rất chuẩn xác, những Chiến Thần kia nghe xong cũng có vẻ nhận được lợi ích không nhỏ!”
Hồ Ngôn lắc đầu, “Khải đội từng giao thủ với bao nhiêu cao thủ! Ở phương diện dã thú, hắn đều đối mặt với vương cấp! Cộng thêm đặc huấn doanh Chiến Thần điện, trong khoảng thời gian này lịch luyện ở chiến trường Thú Thần, Khải đội có rất nhiều kinh nghiệm thực chiến, hơn nữa đều là một số trận chiến cần toàn lực đối phó!”
“Quan trọng nhất là, ngươi quên hắn còn có Quỷ nhãn chuyên chú sao?”
“Hắn có thể quan sát mỗi một hành động của kẻ địch kỹ càng hơn người khác, thứ mà Quỷ nhãn chuyên chú nhìn thấy mới là thứ mà những Chiến Thần khác không chú ý đến!”
“Cho dù hiện tại kỹ năng bị phong ấn, nhưng hắn đã có được kinh nghiệm phong phú!”
Nói đến đây, Hồ Ngôn lắc đầu, than thở, “Những người này đều bị hắn lừa gạt, quá mạnh! Trước kia người khác gọi ta là thần côn, hiện tại ta mới biết được Khải đội mới là thần côn danh xứng với thực, thật sự biết lừa đảo!”
Giang Khải phê bình sơ hở trong chiêu thức của mấy người, cuối cùng toàn thân trở ra.
Nhưng cách chơi đấu văn này lại nhận được sự yêu thích của mọi người, rất nhiều người còn đang vây quanh lấy cách này để nghiên cứu thảo luận với nhau đến tận đêm khuya.
Hồ Ngôn nhân lúc sự chú ý của những người khác đều tập trung vào đấu văn, đi đến bên cạnh Giang Khải, dùng ánh mắt quái dị nhìn Giang Khải.
“Khải đội, năng lực lừa người của ngươi lại tăng lên!”
Giang Khải lườm hắn ta một cái, “Đừng tám nhiều như vậy, ngươi rảnh rỗi không có việc gì thì tính một quẻ đi!”
“Tính rồi chỉ là xem không ra, chỉ thấy con đường phía trước sương mây lượn lờ, khó bề phân biệt.” Hồ Ngôn còn nói, “Nếu ta cái gì cũng nhìn ra, chúng ta đâu chỉ phát hiện ba khu di tích thần minh.”
Giang Khải nhẹ gật đầu, Hồ Ngôn xem bói thỉnh thoảng có thể giúp đỡ một chút, nhưng cũng không thể hoàn toàn trông cậy vào hắn ta.
“Khải đội, phong ấn của ngươi còn bao lâu?”
“Có lẽ còn một ngày đi, chắc tối ngày mai có thể khôi phục bình thường.” Giang Khải nói.