Chương 899: Nhất tuyến thiên cơ
Chương 899: Nhất tuyến thiên cơ
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, sáng sớm hôm sau Giang Khải tập trung tất cả mọi người lại trước khi xuất phát, mọi người cùng bàn bạc xem làm thế nào tìm kiếm vùng đất dã thú.
Phần lớn mọi người cho rằng vùng đất dã thú chắc chắn ở khu vực đặc biệt nào đó.
Mấy tên Chiến Thần từng lịch luyện ở khu vực này chia sẻ mấy khu vực đặc biệt ở nơi này.
“Ta nhớ đi khoảng 10 cây số về phía tây bắc có một khu vực, nơi đó phủ kín sương mù, tầm nhìn chỉ có khoảng năm mét, hơn nữa hình như bên trong che giấu một loại trận pháp nào đó, một khi tiến vào sẽ mất phương hướng.” Chiến Thần Siêu phàm lục giai Côn Luân Phùng Tuấn nói.
“Chỗ kia tên là Thất hồn lâm, trước đó ta từng bị nhốt ở bên trong hai tháng, cuối cùng vẫn tử vong logout.”
Lập tức có người nói, “Ta cũng biết rõ Thất hồn lâm, nhưng ta nghe nói cao thủ hiểu về kỳ môn độn giáp có thể phá giải sương mù ở Thất hồn lâm.”
“Không phải cao thủ kỳ môn độn giáp, là quân đội phái người Chiến Thần điện, cộng thêm nhân viên nghiên cứu ở sở nghiên cứu giúp đỡ phá vỡ, sau cùng lấy được chút bảo vật.”
Giang Khải khẽ gật đầu, vậy có thể bỏ qua Thất hồn lâm, dù sao đã từng có người vượt qua.
Tần Phấn đột nhiên nói, “Ta nhớ trước kia có một bằng hữu nhắc đến, ở phía tây bắc khu vực không biết khu 3 có một kiến trúc kỳ quái, tên là Bách thú thạch giai.”
“Ồ, ngươi nói Bách thú thạch giai sao.” Lữ Chấn Hoa lập tức tiếp lời, “Ta từng đến đó, vị trí khoảng 30km về hướng tây bắc.”
“Nơi đó có một ngôi đại điện, trước đại điện có 100 bậc thang, mỗi một bậc thang cao khoảng hai mét, trên mỗi một bậc thang đều có một con dã thú.”
“Lúc trước ta muốn thử vượt qua nhưng sau đó phát hiện, nếu không đánh bại dã thú trên bậc thang thì không cách nào bước lên bậc thang tiếp theo. 100 bậc thang cũng là 100 dã thú, một người rất khó trèo lên đỉnh.”
“Sau đó vẫn là gọi đồng môn trong môn phái đến, đám người hợp lực cuối cùng đã trèo lên đỉnh.”
“Trong đại điện kia có chút bảo vật nhưng cũng không phải cửa vào vùng đất dã thú.”
Giang Khải nhíu mày, lại loại bỏ được khu vực đặc thù thứ hai.
“Còn có gì đặc biệt không?” Giang Khải hỏi.
Trong khu vực không biết có rất nhiều nơi quỷ dị, mọi người lại kể ra năm nơi nhưng những nơi này đã bị người ta vượt qua, cũng chưa phát hiện có gì đặc biệt.
Việc thảo luận rơi vào thế bí.
Rơi vào đường cùng, Giang Khải chỉ có thể để mọi người thu thập đồ vật trước, tiếp tục đi về hướng tây bắc.
Đúng vào lúc này, Hồ Ngôn đi đến bên cạnh Giang Khải, “Khải đội, hình như ta phát hiện điều gì đó.”
“Hả?” Giang Khải ngạc nhiên nhìn về phía Hồ Ngôn, “Phát hiện điều gì rồi sao?”
“Ngươi xem!” Hồ Ngôn mở đồng hồ, đánh dấu vị trí khu vực đặc biệt mà những người khác nhắc đến trước đó trên bản đồ.
Bởi vì yêu cầu thứ nhất của Giang Khải cũng là mọi người kể ra khu vực đặc biệt, những nơi này nhất định phải ở xung quanh khu vực tây bắc lãnh địa Hoa Hạ.
Cho nên bảy vị trí này khá tập trung.
Hồ Ngôn trợn to mắt, kích động nhìn về phía Giang Khải, “Khải đội, nhìn ra chưa? Vị trí mấy khu vực đặc biệt này có quy luật gì?”
Giang Khải cau mày, vẻ mặt mơ hồ, “Ách, lung tung rối loạn, có quy luật gì.”
Hồ Ngôn thở ra một hơi, lắc đầu, “Lão đại, ngươi không phát hiện sao, vị trí của bọn nó vừa hay ở bảy điểm của Bắc đẩu thất tinh!”
Giang Khải hoàn toàn dốt đặc cắn mai với thiên văn, chỉ có thể mờ mịt nhìn về phía Hồ Ngôn.
Hồ Ngôn vội vàng nói, “Trước kia chúng ta chưa từng gặp phải khu vực đặc biệt sắp xếp có quy luật như bây giờ!”
Giang Khải nhíu mày, “Ý của ngươi là mấy khu vực đặc thù này có khả năng tồn tại mối liên hệ nào đó với nhau, Thất hồn lâm, Bách thú thạch giai cùng hợp thành một khu vực đặc biệt càng lớn hơn?”
Hồ Ngôn vội vàng gật đầu, “Không sai! Đây là lần đầu tiên chúng ta gặp được loại tình huống này, ta cảm thấy có lẽ liên quan đến vùng đất dã thú!”
“Nếu chúng ta xem Bắc đẩu thất tinh vào ban đêm sẽ phát hiện Bắc đẩu thất tinh chuyển động xoay quanh sao Bắc cực, hiện tại đã có Bắc đẩu thất tinh, chỉ thiếu sao Bắc cực ở trung tâm!”
Giang Khải cũng hiểu ra, vui mừng nói, “Vị trí sao Bắc cực không phải là lối vào vùng đất dã thú chứ! Đúng là Thầy phong thủy!”
Hồ Ngôn nói, “Khải đội, để cho ổn hỏa! Chúng ta đến Thất hồn lâm xem trước đó, tuy bảo vật đã bị người ta lấy đi nhưng có lẽ bọn họ bỏ sót tin tức quan trọng gì đó.”
“Được!” Giang Khải lập tức đồng ý.
Sau khi có được phát hiện trọng đại này, Giang Khải lập tức có mục tiêu, nhanh chóng triệu tập người xuất phát về phía Thất hồn lâm.
Một tiếng sau, đám người Giang Khải nhìn rừng cây bình thường không có gì lạ xung quanh, lại nhìn một tấm bia đá trước mặt, trên tấm bia đá viết là “Thất hồn lâm”.
Nơi này chắc là Thất hồn lâm, chỉ là sau khi trận pháp Thất hồn lâm bị quân đội phá giải, sương mù ở nơi này đã sớm biến mất không thấy gì nữa.