Chương 927: Vô tận luyện ngục (2)
Chương 927: Vô tận luyện ngục (2)
Lúc này, người kia đang nhìn chằm chằm Vong Trần, hắn ta nhếch môi nở một nụ cười dữ tợn.
“Cuối cùng ngươi đã đến!”
Vong Trần thấy người kia, có vẻ hơi khiếp sợ, “Ngươi, ngươi là ai! Là ngươi luôn nói chuyện với ta? La ngươi để ta chuyển chức Địa ngục tu la! Sau khi ta tiến vào trạng thái Tu la, có phải là ngươi để ta giết những người kia không!”
“Ha ha ha ha!” Phủ nam cười như điên, “Ta cũng nghĩ như vậy… Ngươi dùng Tu la kính tu luyện, đặt mình vào Tu la địa ngục, vậy mới có cơ hội chuyển chức Địa ngục tu la!”
“Về phần sự thù hận của ngươi, chỉ là ý chí của ngươi không cách nào vượt qua Tu la kính, dần dần bị nó ảnh hưởng, hơn nữa Tu la kính sẽ không tự dưng làm lòng người sinh ra hận ý, cảm xúc căm hận của ngươi cất giấu ở đáy lòng, chỉ sau khi tiến vào trạng thái Tu la mới hoàn toàn bộc phát ra mà thôi.”
Vong Trần vô cùng khiếp sợ.
“Ngươi nói là sau khi tiến vào trạng thái Tu la cũng không có ai nói chuyện với ta, hoàn toàn là ý thức của ta?”
“Ha ha ha ha, đương nhiên là chính ngươi! Ai có thể khống chế Tu la?” Phủ nam nói, “Xem ra ngươi thấy rất khó chịu với loại trạng thái này, tiểu tử, ngươi nên cảm ơn loại tâm tình này đã khiến người hoàn toàn phát huy ra thực lực của trạng thái Tu la!”
“Điều này…” Vong Trần trợn tròn hai mắt, trong chốc lát không biết nên nói gì cho phải.
Lúc này, Giang Khải đột nhiên mở miệng, “Này, ngươi còn có hai vấn đề chưa trả lời, rốt cuộc ngươi là ai? Vì sao vẫn nói chuyện với hắn?” truyenggg.com- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Cuối cùng ánh mắt Phủ nam đã rời khỏi Vong Trần, chuyển sang Giang Khải.
“Ngươi, không có tư cách nói chuyện với ta!”
Giang Khải hơi híp mắt lại, Phủ nam vẫn rất ngông cuồng nhưng mình chỉ đến giúp đỡ, đừng làm loạn việc này thì hơn.
Sau đó Giang Khải nhìn về phía Thẩm Nghệ, ra hiệu hắn ta tỉnh táo lại, trước tiên phải làm rõ thân phận của tên này lại nói.
Thẩm Nghệ được Giang Khải cổ vũ, cảm xúc thoáng ổn định một chút, nói với Phủ nam, “Hai vấn đề hắn hỏi cũng là điều ta muốn hỏi, ngươi vẫn chưa trả lời.”
Phủ nam hơi nhếch khóe môi, “Ta là ai cũng không quan trọng, ngươi chỉ cần biết lực lượng trước kia của ta cũng đến từ trạng thái Tu la, phẩm cấp chân thực của bảo cụ này không phải thứ mà thẻ giám định có thể giám định ra!”
“Về phần vì sao ta để ngươi đến đây, thật ra rất đơn giản, sự thù hận của ngươi, sự tức giận của ngươi còn chưa đủ mạnh!”
“Tu la kính về chỗ, lực lượng của nó đã khôi phục, nó cũng đưa ngươi tiến vào Tu la kính càng tàn khốc hơn, ở nơi đó ngươi sẽ trở nên mạnh hơn!”
Vong Trần ngạc nhiên nhìn về phía Phủ nam, “Ngươi, ngươi muốn ta trở nên càng mạnh hơn? Vì sao?”
Phủ nam đột nhiên trở nên rất nóng nảy, tức giận nói, “Vì ta hận! Hận cả đời này của ta kết thúc quá nhanh, hận người bên cạnh ta phản bội ta, hận ta không trở thành sự tồn tại càng mạnh mẽ hơn, hận vận mệnh của ta chỉ có thể bị nhân chủ làm thịt!”
Giang Khải híp mắt lại, vẫn đang đánh giá Phủ nam.
Nhắc đến cũng kỳ quái, vì sao tên này lại ở trong đống đổ nát này.
Nhìn từ tin tức mà tường đá để lộ ra trước đó, có thể tòa kiến trúc này là do chủng tộc sắp diệt tuyệt nào đó để lại.
Kết hợp với lời nói của người này, vận mệnh của mình bị nhân chủ làm thịt, hình như hắn ta cũng không thể rời khỏi nơi này…
“Này, có phải ngươi là tội phạm bị giam giữ ở chỗ này không?” Giang Khải đột nhiên nói.
Đôi mắt Phủ nam lại rời khỏi Vong Trần chuyển sang bên Giang Khải, hắn ta nhìn Giang Khải, hơi híp mắt lại.
“Tiểu tử… Ngươi là ai!”
“Ta là bằng hữu của Vong Trần.” Giang Khải nói.
“Nhìn phản ứng của ngươi, hình như ta đã đoán đúng.” Giang Khải nói, “Tòa kiến trúc này là ai xây dựng? Ngoài ra, vì sao ngươi lại bị giam giữ ở chỗ này?”
“Còn có, rốt cuộc bây giờ ngươi là trạng thái gì?”
Phủ nam lạnh lùng nói, “Ta không cần trả lời vấn đề của ngươi.”
“Vong Trần, nhớ cho kỹ, lúc ngươi vượt xa Siêu phàm mới có tư cách liều mạng tìm một con đường sống ở dị tinh.”
“Muốn sống sót thì ngươi cần càng nhiều thù hận và tức giận hơn, ta muốn ngươi rơi vào trong thù hận vĩnh viễn, đừng thử áp chế thù hận của ngươi, hay để nó thoát ra ngoài!”
Vong Trần vẫn đang lắc đầu, “Không, ta không muốn trở thành nô lệ của thù hận!”
Nhưng Phủ nam hoàn toàn không để ý đến sự phản kháng của Vong Trần, cười lạnh nhìn về phía Giang Khải, “Bằng hữu? Trên đời này đâu có bằng hữu vĩnh viễn, ngược lại chỉ có bằng hữu mới dễ dàng đâm đao sau lưng nhất! Nhưng ít nhất bây giờ ngươi còn là bằng hữu của hắn, còn có chút giá trị lợi dụng!”
“Vong Trần, nguyên thần của ta đã sắp hao hết, nhưng ta còn có thể cho ngươi một chỉ dẫn cuối cùng…”
Đột nhiên, Tu la kính bay ra từ trong lỗ khảm, sau đó xoay chuyển ở giữa không trung, chiếu về phía Giang Khải.
Giang Khải còn chưa kịp phản ứng, trong Tu la kính đột nhiên bắn ra ánh sáng đỏ.
“Đây là Vô tận luyện ngục cảnh! Tu la Siêu phàm thất giai mới có thể tiếp nhận được hoàn cảnh này.”