Dịch: Athox
Biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
"Nghe nói lão đại của Ma Giáo tên là Trương Vô Kỵ, có chút quan hệ với Võ Đang các ngươi, đến lúc đó đừng hạ thủ không được." Xa bên cạnh nhắc nhở.
"Ngươi yên tâm, đã bàn bạc rồi. Cho dù khó khăn đến đâu cũng phải chém tên này! Có Cửu Dương Thần Công mà không làm lợi cho người nhà mình, ngược lại đưa cho Ma Giáo. Không chém hắn, ta cũng có lỗi với ông già nhà hắn." Tinh Ảnh đã sớm nghe nói hai huynh đệ của Huyết Ảnh lấy được Cửu Dương Thần Công từ Trương Vô Kỵ, hơn nữa luyện thành thân thể Kim Cương Bất Hoại. Ngươi không cho Võ Đang thì thôi, nhưng nghe nói bí tịch này xuất xứ từ Thiếu Lâm, ngươi lại đưa cho một tà phái Ma Giáo, thế thì rất không đúng.
Đương nhiên Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh nhất trí cho rằng chỉ cần không cho mình là phải chém, ai bảo hắn gây rắc rối cho mình, hơn nữa còn chẳng chnói lợi ích gì.
Hắc Nữu dùng thân phận là vợ chưa cưới của đại sư huynh để tham gia hội nghị: "Thật ra chém người này rất đơn giản. Võ công tuy không tồi, nhưng nếu tùy tiện bắt một người uy hiếp một chút, cơ bản sẽ bó tay chịu trói. Chúng ta đã điều tra, tình nhân ban đầu của hắn là Chu Chỉ Nhược của phái Nga Mi. Mặc dù bị thủ hạ của hắn làm thịt trên sông, nhưng trên Đỉnh Quang Minh còn có cậu với ông ngoại của hắn, còn có nha đầu tên Tiểu Chiêu, còn có A Chu... Tùy tiện bắt một người nào đó bảo hắn tự sát, cũng rất có thể thành công."
"Ha ha! Ma Giáo sa vào tay một kẻ hèn nhát như thế, quả không khác nào để bọn chúng uống một bình rượu độc."
"Cũng không thể nói là kẻ hèn nhát, ta xem xét kỹ càng nguyên tác, phát hiện người này không có quan điểm đạo đức cũng như giá trị gì. Không tàn nhẫn với kẻ địch, cũng không tử tế với người cùng phe. Thật sự không có chút chủ kiến nào. Điều duy nhất đáng khen là tinh thần con gián. Thuở nhỏ, hai cao thủ tuyệt học không đánh chết được hắn, lớn lên rơi xuống vách núi, không bị ngã chết đã đành, trái lại còn được truyền thụ Cửu Dương Thần Công. Chỉ một thời gian ngắn sau lại rơi xuống vách núi một lần nữa. Ài! Nhưng vẫn không chết, còn bị nhốt vào căn hầm bí mật. Trong tình huống hoàn toàn không thể thoát ra ngoài mà còn kiếm được Càn Khôn Đại Na Di, sau đó lại thuận tiện chiếm luôn được ghế đại ca của Minh Giáo. Vì thế lần này chúng ta đối phó với hắn, tuyệt đối không cho hắn cơ hội lật ngược thế cờ, có thể đâm một vạn nhát thì tuyệt đối không đâm chín ngàn nhát, để phòng hắn giả chết, nếu bắt được hắn phải tra tấn thi thể ba canh giờ mới yên tâm."
Tinh Ảnh vội vàng ngắt lời Hắc Nữu Nhi nói: "Các ngươi cũng biết đấy, Tổ sư gia của chúng ta rất yêu mến người này. Cho nên chuyện tra tấn thi thể..."
"Để Nga Mi chúng ta làm!" Tử Phi Tử nói một câu gánh vác lấy trọng trách, rõ ràng đã nhịn mấy ngày nay.
Quang Minh đỉnh hai bên vách đá dựng đứng, độ cao so với mặt biển khoảng 800 mét. Bốn phái vừa tới chân núi đã thấy Ngũ Hành kỳ tung bay, khắp núi đầy người. Một NPC nữ không mang vũ khí, cung kính đứng chờ dưới chân núi.
Bốn môn phái dừng quân trên một bãi đất trống dưới chân núi, chờ NPC nói nhảm xong sẽ tấn công. Quả nhiên, Diệt Tuyệt sư thái tiến lên một bước quát hỏi: "Ngươi là ai? Mau kêu Dương Tiêu xuống đây chịu chết!"
Tinh Ảnh và Pháo Thiên Minh đồng loạt lườm sang khinh bỉ: Quả nhiên là nói nhảm.
"Tiện nữ chỉ là một tì nữ, tiện danh không đáng nhắc tới. Giáo chủ của chúng ta nói, các vị từ Trung Nguyên xa xôi đến Tây Vực, dọc đường ngựa xe vất vả. Đã sắp đặt chút lễ vật mọn, kính xin nhận lấy." Theo tiếng cười vui vẻ của nữ tử kết thúc, một tiếng nổ long trời vang lên, phía sau Diệt Tuyệt vang lên tiếng kêu thảm thiết, quay đầu nhìn lại, số lượng người chơi vốn đang nghỉ ngơi bỗng nhiên giảm đi một phần ba.
Pháo Thiên Minh và Tinh Ảnh chỉ cảm thấy bàn chân trống rỗng, thân thể rơi thẳng xuống, cúi xuống nhìn, dưới chân xuất hiện lỗ thủng 10x10x10. Chính giữa hố nhồi đầy thương, trong động khói vàng cuồn cuộn, còn có mười mấy NPC dùng khăn lông che miệng mũi, cầm đao tựa vào bốn thành vách tường lớn...
"Hồng Thủy Kỳ!" Cô gái hét lên một tiếng, bên sườn núi đột ngột bắn ra ngàn vòi phun Thủy Long nghiêng 15 độ. Nước phun ra có màu đen kịt, rơi xuống đất còn phát ra tiếng xèo xèo, rõ ràng là chất lỏng có khả năng ăn mòn cực mạnh. Không ít người không rơi vào hang động, trong lúc hoảng hốt bị văng trúng, một nửa ngay lập tức ngồi xuống ép độc, hiển nhiên là những người có nội công thâm hậu. Còn một nửa người còn lại có nội lực trung bình, chỉ trong ba giây đã hóa thành ánh sáng trắng bay lên.
"Duệ Kim kỳ!" Một lệnh hiệu, hơn vạn trường thương từ giữa sườn núi bay ra, động năng kết hợp thế năng, vạn trường thương phát ra tiếng xé gió sắc bén. Người chơi đều kinh hãi, không ai có lực lượng đánh trả những cây trường thương này, chỉ có thân pháp và khinh công cao siêu mới lẩn tránh thoát thân, nhưng sơ sẩy một chút thôi là lại rơi vào cạm bẫy bên cạnh, càng tệ hại là không ít người vốn đứng chỗ an toàn lại bị đẩy vào mũi thương, chết oan vô số.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑