Võng Du Chi Võ Lâm Bá Đồ (Dịch Full)

Chương 457 - Chương 458 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 143

Chương 458 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 143
Chương 458 - Quỳ Hoa Khiếu Giang Hồ 143

Dịch và biên tập: Athox

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Có điều hiện giờ Pháo Thiên Minh cảm thấy rất may mắn vì lúc nãy đầu óc nóng nảy nhưng không phóng được Bạo Vũ. Dù sao, Yêu Nguyệt đã sắp thành mồi ngon, không cần lãng phí cơ hội. Cơ hội vinh quang như vậy còn phải để dành cho ba vị hòa thượng già mà không chết ở Thiếu Lâm kia... Ỷ Thiên kiếm ở đâu? Bảo đao tuốt khỏi vỏ, mong chờ kiếm rút ra. Hỏi trời cao đất rộng, kiếm bằng hữu ở nơi nao? Kiếm bằng hữu cùng Pháo!...

Pháo Thiên Minh bắt đầu ngâm nga. Trong những ngày đau khổ vì có thần binh nhất mà không thể dùng, chỉ có thể cố ý học một bài hát, dùng tinh thần AQ để an ủi tâm hồn bị thương của mình.

Mấy ngày qua, cuộc sống không tồi, có ăn có uống lại có nơi thanh tịnh để Yêu Nguyệt tĩnh tọa. Trái lại, Pháo Thiên Minh thì vô cùng bi thảm... Chủ yếu là mang theo ít lương thực, chỉ có một con dê, một con heo và hai con gà quay. Hơn nữa, cái bụng của y to, Yêu Nguyệt người ta mỗi ngày ăn năm lạng là đủ rồi. Y thì mỗi ngày không được một cân là không chịu nổi. Về sau, y bắt đầu thấy may mắn vì đã không vứt bỏ xương dê, xương gà, có thể nhai trong miệng một lúc, pha với Cocacola cũng no bụng. Có điều, cũng may hệ thống cảm nhận được của người chơi bị giam cầm quá nhàm chán, mở ra phó bản để Pháo Thiên Minh vào luyện cấp, trong phó bản có thể giải trừ tất cả trạng thái.

Trong tình trạng đói khát hành hạ, cuối cùng Pháo Thiên Minh cũng trải qua tám ngày. Nhưng vấn đề xuất hiện, trong tình trạng còn lại một hộp Yêu Nguyệt đã tuyệt thực...

"Tỷ tỷ, ngươi hãy ăn thêm chút nữa đi." Con sói già Pháo Thiên Minh đóng giả bà ngoại Yêu Nguyệt quàng khăn đỏ.

"Ăn hết rồi, những ngày sau này phải làm sao đây?" Nghi vấn IQ của Yêu Nguyệt đã vượt quá 100.

"Ngươi không hiểu đâu. Người không ăn chỉ cần uống nước, tối thiểu cũng có thể sống qua bảy ngày. Hơn nữa, chân trâu này vô cùng quý hiếm, có một đặc điểm là mười hộp là một đợt rtị liệu. Nếu chỉ ăn một nửa thì không có chút hiệu quả nào. Hơn nữa... Ví dụ như bây giờ ngươi ăn chín phần mười, rất có thể làn da của ngươi sẽ vô cùng hồng hào, chỉ trừ 10% còn lại vẫn như cũ... Nếu 10% đó nằm ở khuôn mặt..."

"Thật sao?" Yêu Nguyệt nghi ngờ hỏi lại, trong chuyện tình yêu và nhan sắc, IQ của nữ nhân thường dưới 60 (không tính các nữ độc giả). Để có được hai điều trên, nữ nhân sẵn lòng trả giá lớn đến mức khiến nam nhân phải đện lưỡi xuống sàn nhà.

"Thật đấy..."

Sau khi Pháo Thiên Minh lôi ra một xấp Cocacola... Thứ này là vật phẩm Pháo Thiên Minh thường chuẩn bị sẵn. Cuối cùng Yêu Nguyệt cũng bắt đầu ăn trở lại.

Thập Tương Nhuyễn Cân tán (Mười hộp Nhuyễn Cân tán): Để đối phương ăn hết mười thùng Nhuyễn Cân tán, đối phương sẽ mất đi sức chiến đấu.

Sáng sớm ngày thứ chín, sói già bà ngoại thấy khăn đỏ ăn miếng Nhuyễn Cân tán cuối cùng rồi ngã phịch xuống đất, cuối cùng y cũng lộ rõ bộ mặt hung tợn của mình.

"Mỹ nhân, hai lựa chọn." Pháo Thiên Minh rút kiếm ra và nói: "Thứ nhất, tự nguyện hiến dâng những thứ quý giá trên người mình. Thứ hai, ta giết ngươi rồi tự tay mò mẫm. Tiện thể nói luôn, hiện ta đang trong trạng thái không có nội lực, thanh kiếm này có tên học là kiếm mỏng, sức tấn công cực kỳ yếu ớt. Ta có thể đâm từng nhát vào cổ ngươi mà cũng chẳng biết bao giờ mới có thể ngủm được."

"Con mẹ nó!" Yêu Nguyệt rủa thầm.

"Đừng chửi thề thô tục, cái này không xứng với thân phận của ngươi." Từ trước đến nay, Pháo Thiên Minh miễn dịch với những lời nhục mạ. Thực ra đây cũng là một bí quyết thường ngày, khi người khác chửi mắng, nếu ngươi nóng giận ngược lại đúng ý đối phương. Nếu ngươi có thể kiềm chế không nổi giận, đối phương sẽ tự nổi điên. "Từng có một NPC tên là Hồ Phỉ, hắn sợ thi thể của mình sẽ bị ta sờ mó, nên ném hết các tuyệt học vũ khí gì đó ra. Ta nghĩ ngươi có thể tham khảo cách làm của hắn. Thời gian không còn nhiều, ta cũng không biết thuốc này có tác dụng bao lâu. Ta cho ngươi một phút để suy nghĩ, tính từ giây này, bắt đầu đếm ngược."

"Tích tắc... tích tắc..." Pháo Thiên Minh vừa đếm ngược vừa nhìn Yêu Nguyệt chật vật móc mấy thứ vụn vặn ra, rồi lắc đầu nói: "Minh Ngọc công, lấy hết cả bộ ra, cần gì phải thế!"

"Ngươi sẽ chết không lành!" Yêu Nguyệt rủa.

Giọng điệu như địa ngục không khiến Pháo Thiên Minh cảm thấy ớn lạnh: "Xin thôi! Chết không đau là được rồi, đi đâu tìm chết yên lành? Bị ung thư một phát thôi là khiến ngươi đau đớn cả năm trời mới chết. Xưa nay ta chưa từng hy vọng bản thân có thể chết không bệnh tật. Thông minh lên chút đi, giao hàng đi. Ta sẽ không giết ngươi."

Trước mặt Pháo Thiên Minh là ba vật phẩm: Một quyển bí tịch, một cái đai lưng và một thanh kiếm. Pháo Thiên Minh cẩn thận cầm lên kiếm xem, trong lòng nguội lạnh một nửa. Không phải thanh kiếm kém, kiếm này còn nguyên vỏ, cùng đẳng cấp với kiếm của Chân Hán Tử, tên gọi là Bích Huyết Đan Thanh. Tuy tên nghe rất khí phách, nhưng trên đó lại ghi: dành riêng cho nữ giới.

๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑

Bình Luận (0)
Comment