Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Linh Tê Lưỡng Chỉ: Bỏ qua nội công cao thấp, thêm vào 33,33% cơ hội kẹp được binh khí và ám khí đánh tới.
Du Nhận Hữu Dư: Giới hạn mỗi ngày sử dụng 12 lần, không có thời gian chờ.
Pháo Thiên Minh ném Tiểu Thiên Sứ ra năm mét, xoạt xoạt... tám thanh phi đao cắm lên mông Tiểu Thiên Sứ với tốc độ ánh sáng. Thấy vậy Pháo Thiên Minh cũng cảm thán muôn vàn nói: "Vì sao cứ nhất quyết đẩy ta lên vô địch đây? Hoan ca, ta rất nhớ ngươi."
Kiếm Cầm và Tinh Ảnh không hẹn mà cùng nhích sang phía khác, biểu thị mình không quen không biết người này.
Xem lại phần thương của ba người, phần thưởng của Kiếm Cầm coi như rác rưởi nhất. Có điều cũng coi như là tất cả đều vui vẻ. Tiếp đó là nghi thức bế mạc, túi đồ của tất cả mọi mở ra, hơn nữa có thêm máy bán pháo hoa tự động.
Sau đó chính là dạ hội giải trí lúc ban đêm, NPC biểu diễn lên đài. Hơn nữa trong yến hội còn tổ chức diễn rút thưởng trên sân khấu. Đương nhiên mục tiêu rút thưởng đều là người xem tại nơi đây. Lần này hệ thống bỏ ra rất nhiều vốn liếng, khán giả may mắn trúng thưởng đều có quà giá trị không thấp, hoặc là bộ trang phục toàn thân cấp 60 của môn phái, hoặc là chân giải nội công, hoặc là gói quà 24 giờ gấp đôi kinh nghiệm, chỉ cần không phá hoại cân bằng trong trò chơi, hệ thống sẽ dốc vốn liếng. Bữa tiệc tối kéo dài chừng sáu giờ, trao tặng chừng ba mươi phần quà. Pháo Thiên Minh rất tức giận là, chính mình không được cái nào. Đừng nói là hắn, mười người đứng đầu không ai rút được.
Trải qua một buổi tiệc lớn như vậy, năm tới, trận thi đấu tranh bá minh chủ võ lâm sẽ khuấy động tất cả mọi người chiến đấu hết mình. Dù sao cũng có rất nhiều người bỏ cuộc giữa đường, hoặc không tham gia là vì không có lòng tin vào bản thân.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Nếu nói rằng trận chiến tranh bá minh chủ trong Đại Hội Võ Lâm là Olympics mùa hè, thế thì trận chiến tranh bá bang hội chính là mùa Olympics mùa đông. Vấn đề này chỉ có thể trách người xem, bóng đá nữ dù đá hay đến đâu cũng chỉ gọi là hay chứ không bán được vé, đội trưởng đội tuyển quốc gia mới được hơn hai ngàn đồng. Còn bóng đá nam cho dù rác rưởi cỡ nào cũng là một đống tiền thưởng lớn, một thủ môn dự bị kiếm được hơn triệu mỗi năm.
Trong trận tranh bá bang hội, đừng nói những người không tham gia, cho dù là những người tham gia cũng không có tinh thần gì.
Đâu có giống thi đấu minh chủ, mọi người tham gia, phần thưởng là của chính mình. Còn phần thưởng của trận tranh bá bang hội là của người khác. Được vinh dự cũng chẳng có gì to tát, một bang hội lớn có đến cả vạn người, ngươi chỉ là một trong số đó. Trong tình huống như vậy, hệ thống cũng nhanh chóng quyết định: Trong tình huống chết không mất mát gì, giết chết đối thủ có khả năng rơi ra tiền hoặc trang bị, tỷ lệ rơi đồ cao thấp tùy theo chức vị trong bang, tương ứng với khả năng rơi đồ của các BOSS. Nói ngắn gọn là đừng coi người chơi là người chơi, hãy coi họ như quái vật. Tiêu diệt bang chủ không chỉ chiến thắng mà còn có thể nhận được trang bị tốt, vật phẩm tốt và rất nhiều tiền tiền. Một quyết định khác là mở màn hình lớn ở thành trấn, phát sóng trực tiếp miễn phí tại hiện trường. Đồng thời cũng cho phép đặt cược, chia thành đặt cược từng trận, đặt cược quán quân, cược số người tử vong, vân vân.
Sau đại hội minh chủ ba ngày là đại chiến bang hội, lựa chọn ngẫu nhiên giao đấu, áp dụng chiến thuật tiêu diệt từng đội một. Thí dụ bốn bang hội A, B, C, D. A và B đấu A thắng, C và D vẫn tiếp tục đấu. Khi đó A có thể nghỉ ngơi và bổ sung thuốc men. C và D đấu xong C thắng thì không được nghỉ mà phải đấu ngay với A, nghĩa là thắng càng nhanh thì càng có nhiều thời gian nghỉ ngơi chữa trị.
Phần thưởng cho đội thắng đều là tăng cường cấp bậc bang hội, bổ sung cơ sở vật chất... Tuy nhiên, phần thưởng cho đội vô địch thì vô cùng lớn, bang hội vô địch có thể được chia một phần lãnh thổ của ba đại bang phái, có được địa bàn phát triển. Ba đại bang phái sẽ không bao giờ chủ động tấn công họ.
Người khác thì không biết, chứ sao Pháo Thiên Minh chẳng không có tinh thần gì, cầm điện thoại gọi: "Bà chủ Lãnh, Chử Trà đây."
"Chuyện gì?" Giọng Lãnh Nhược Tuyết rất bình tĩnh: Không phải thằng nhóc này định nhảy việc đúng lúc quan trọng đấy chứ?
"Ta nói thế này, dù sao thi đấu cá nhân ta đã thắng rồi. Ngươi và Huyết Ảnh và Lam Sắc gần như kết thúc rồi, ta thấy không cần tham gia chiến đấu bang phái nữa."
"Không được... Nghe ta nói đây, Huyết Ảnh rất bất mãn, hắn nói chúng ta so tài khả năng tổ chức chứ không phải năng lực cá nhân. Vì vậy trận cuộc bang hội mới là lúc quyết định phẩm chất toàn diện của một người."
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑