Ngay lúc mấy người Lãnh Hồng Nhan đãng vui mừng khôn xiết, đột nhiên có mấy luồng khí tức cực mạnh đáp xuống.
Năm người mặc y phục đen đeo mặt nạ đứng xung quanh, vây Lãnh Hồng Nhan vào bên trong.
“Đã kích hoạt được thần thông kiếm tướng rồi sao, xem ra trên người cô gái này vẫn còn có một mảnh xương Thiên Khiển Chí Tôn!”
“Ha ha, quả nhiên không ngoài dự liệu!”
“Xương chí tôn thượng phẩm cấp bậc như xương Thiên Khiển Chí Tôn này, không lý gì lại bỏ qua được!”
Nghe thấy giọng điệu ngông cuồng của người áo đen, Lãnh Hồng Nhan chợt lạnh mặt, thì ra mấy người này là vì xương Thiên Khiến Chí Tôn của mình mà đến.
Chuyện càng khiến nàng ấy áp lực hơn.
Chính là nàng cảm nhận được tu vi năm người này rất mạnh, đều trên Chuẩn Đế Cảnh, có hai người trong đó đã đặt đến Đế Cảnh đáng sợ!
Ầm!
Kiếm tướng vỡ vụn, kiếm khí bay lên, uy lực vô tận!
Lãnh Hồng Nhan bị năm người áo đen vây lại, tuy dùng hết sức lực ngưng tụ kiếm tướng phản kích, nhưng tu vi nàng so với người áo đen vẫn thấp hơn nhiều.
Tuy có thể hấp thụ linh lực của những người áo đen tạo thành kiếm lực của mình, nhưng cũng chỉ như muối bỏ biển mà thôi, căn bản không thể tạo ra đòn chí mạng gì với mấy người áo đen được.
Ngược lại, sau một hiệp, nàng ấy đã bị người áo đen đánh một đòn vỡ nát kiếm tướng, cả người đau đớn không thôi bị đánh ngã xuống đất.
Thân thể đau đớn từng cơn, khiến Lãnh Hồng Nhan như muốn nứt cả mắt.
Nàng ấy ngẩng đầu, căm hận nhìn năm người áo đen:
“Đáng chết, nếu vẫn còn tay trái có xương Thiên Khiển Chí Tôn của ta thì tốt rồi, bây giờ chỉ còn lại ngón út tay phải có xương chí tôn, chỉ có thể phát huy được một nửa uy lực!”
Mấy người áo đen thấy Lãnh Hồng Nhan ngã nhào dưới đất, đều đắc ý bật cười.
Tựa như Lãnh Hồng Nhan đã là cá trên thớt, để mặt bọn họ chém giết.
“Tiểu nha đầu, trên người ngươi chỗ nào có xương chí tôn? Dứt khoát giao ra đi, như vậy mới có thể bớt đau khổ!”
“Nếu ngươi không giao ra thì chúng ta chỉ đành cởi y phục ngươi, tự mình ra tay rà soát thôi, ha ha!”
Người áo đen dẫn đầu giọng điệu đầy vẻ uy hiếp.
Hỉ Nhi nghe vậy lập tức lao ra: “Các ngươi là đồ khốn nạn, đừng hòng động đến cửu công chúa, ta liều mạng với các ngươi!”
Bốp!
Người áo đen dẫn đầu vung tay, tát Hỉ Nhi một cái thật mình khiến nàng ấy bay xa hơn mười trượng, đập vào tảng đá lập tức ngất đi.
Lãnh Hồng Nhan thấy vậy thì tức giận, phun ra ngụm máu tươi, đôi mắt đầy vẻ hung hiểm:
“Súc sinh, các ngươi đừng mong có được xương chí tôn!”
Nàng ấy ngưng tụ tinh khí bổn mạng, sử dụng chân nguyên mạnh nhất lại tiếp tục ngưng tụ kiếm tướng.
Vù!
Kiếm tướng này dài cả vạn trưởng, xuyên không đâm thẳng, kiếm thế ngang tàn vô biên.
“Hả?”
Trong Vân Tiêu Các trên đỉnh đại điện thành chủ Thiên Cô Thành, tất cả mọi người đều chú ý đến một kiếm tướng đáng sợ ở ngoài thành.
Mấy nhóc Tuyền Châu vội hỏi Lâm Hiên: “Cha à, đó là gì vậy?”
Lâm Hiên: “Đó là kiếm tướng, chính là tu sĩ kiếm đạo có được cơ duyên đặc biệt, ngưng tụ thành kiếm khí, kiếm tâm và kiếm ý hình thành pháp tướng của kiếm!”
“Ồ! Lợi hại thật!”
Mấy đứa nhỏ nghe vậy thì đều mang theo vẻ mặt khen ngợi.
Bọn họ cảm nhận được luồng kiếm tướng này rất mạnh, rõ ràng người ngưng tụ kiếm tướng cũng rất lợi hại.
Mộ Ấu Khanh hiếu kỳ hỏi:
“Biểu tỷ phu, phải làm sao mới ngưng tụ ra được kiếm tướng?”
Nàng ấy cũng biết thần thông kiếm tướng này, chỉ là thần thông này khá hiếm, trong nhiều sách kiếm đạo cũng rất ít ghi chép về nó.
Thân là một tu sĩ kiếm đạo, nàng rất muốn biết rõ làm sao mới có thể có được thần thông này.
Lâm Hiên thản nhiên cười nói:
“Thần thông kiếm tướng này, càn có thể chất đặc biệt mới kích hoạt được, ví dụ như luồng kiếm tướng phía xa kia, chính là kết quả do xương Thiên Khiển Chí Tôn và Tạo Hóa Thanh Liên tam phẩm kết hợp mà ra.”
“Ngươi có được kiếm thể bất diệt, cũng không cần phải rèn luyện kiếm tướng, thay vào đó nên tập trung rèn luyện kiếm tâm và kiếm ý, đạt đến trạng thái trong người có kiếm, cảnh giới cao nhất kiếm trong người sẽ kiến tạo được kiếm đạo vô thượng, bất diệt vĩnh hằng!”
“Nhớ rõ, kiếm tướng chỉ là một thần thông bổ trợ, khi tự thân ngươi đã đủ mạnh thì hoàn toàn không cần pháp tướng của kiếm như thế này để trợ giúp nữa!”
Mộ Ấu Khanh nghe vậy bất giác cũng há hốc miệng, có cảm giác như đang lắng nghe thiên thư, được thiên nhân an ủi vậy.
Có được thiên phú kiếm đạo bất phàm, nàng ấy nhanh chóng lĩnh ngộ được ý của Lâm Hiên, vội chắp tau thi lễ nói:
“Biểu tỷ phu đúng là kiếm đạo chân tiên, mấy câu thôi đã khiến ta như bừng tỉnh, lĩnh ngộ được nhiều thứ rồi!”
Hai người bọn họ nói chuyện bên này, Tiền Thông Thiên bên kia thì có chút bất an.
Vừa nãy Lâm Hiên nói rất rõ, kiếm tướng kinh thiên vừa nãy kia chính là kết quả do xương Thiên Khiển Chí Tôn và Tạo Hóa Thanh Liên tam phẩm tạo thành.
Cũng có nghĩa, người đã mua Tạo Hóa Thanh Liên tam phẩm ở hội đấu giá lúc trước, bây giờ đang chiến đấu với người khác ở ven Thiên Cô Thành.
“Nếu có người nhìn trúng xương chí tôn có khả năng tồn tại trong người cô gái kia, sau đó mai phục cướp lấy, há chẳng phải muốn làm ô uế danh tiếng Thiên Cô Thành chúng ta sao?”
Tiền Thông Thiên nheo mắt đầy vẻ lạnh lùng.
Lãnh Hồng Nhan mua Tạo Hóa Thanh Liên tam phẩm ở chỗ hắn ta, thì đã có người ở bên ngoài nhắm vào nàng ấy rồi.
Chuyện này mà truyền đi, uy tín của Thiên Cô Thành chắc chắn sẽ bị tổn hại, sau này còn ai dám làm ăn với Thiên Cô Thành chứ?
Nghĩ đến đây.
Tiền Thông thiên truyền lệnh cho Minh Húc Quang, bảo hắn ta dẫn người đi ngăn trận chiến này lại, rồi làm rõ là ai ra tay.
Không lâu sau, Minh Húc Quang đã dẫn theo Lãnh Hồng nhan và năm người áo đen đến Vân Tiêu Các.
Minh Húc Quang nói với Tiền Thông Thiên:
“Vừa nãy ta đã nói trước với bọn họ, nói bọn họ đánh nhau làm phiền đến nhã hứng Đế Phu dùng bữa, vì vậy bọn họ đều chủ động đến tạ tội!”’