Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1081 - Chương 1081. Quả Nhiên Phụ Thân Thông Minh Mà, Cái Gì Cũng Biết!

Chương 1081. Quả nhiên phụ thân thông minh mà, cái gì cũng biết! Chương 1081. Quả nhiên phụ thân thông minh mà, cái gì cũng biết!

Lâm Hiên và Mộ Ấu Khanh không nói gì đã đưa bọn họ lên trước.

Bọn họ nhìn thấy phía trước đám người có bày một quầy hàng, trên quầy có rất nhiều đồ vật.

Phía trước quầy hàng có một cái bàn, bên trên có hơn mười cái bình lưu ly.

Trong mỗi bình lưu ly đều có một loại côn trùng.

Mà ở hàng đầu bàn lại có một cái bình lưu ly lớn hình tròn.

Bên trong lọ có hai con tùng đang điên cuồng đấu đá nhau, thoạt nhìn tình hình chiến đấu rất kịch liệt.

“Thì ra bọn họ đang chơi côn trùng à!”

Tuyền Châu chớp mắt, vẻ mặt đầy tò mò: “Cha à, rốt cuộc đây là trò gì vậy?”

Lâm Hiên cười nói: “Đây gọi là cờ bạc , vốn dĩ chỉ là một dạng cờ bạc, sau này phát triển thành đủ các loại đặt cược thắng thua, trò chơi phân thắng thua!”

“Mà trò đấu trùng trước mắt này chính là một loại cờ bạc!”

Nghe thấy lờ này, Tuyền Châu và ba em gái như chợt hiểu ra.

“Ồ, thì ra đây là cờ bạc!”

“Quả nhiên cha thông minh mà, đúng là cái gì cũng biết!”

Lúc nói chuyện, con rết đỏ trong lọ lưu ly lớn vồ nanh vuốt ra, hất con bọ ngựa bạc trước mặt xuống, sau đó hung hăng đè bên dưới.

Ồ!

Mọi người xôn xao.

“Nanh vuốt con rết đỏ này đúng là lợi hại, đã liên thắng liên tục mười trận rồi, có thể gọi là bất bại tướng quân đấy!”

Nghe thấy tiếng khen ngợi của mọi người, chủ quầy mặc áo bào đen, để ria mép có vẻ đắc ý, cười ha ha.

Hắn ta chắp tay với người đàn ông mặc áo bào xanh trước mặt:

“Các hạ, đa tạ!”

Nói xong lại vung tay, nhặt khối bạc vụ dưới đất nhét vào túi, vẻ mặt tươi cười như hoa.

Còn người đàn ông áo bào xanh kia thì có vẻ nản lòng, dùng dụng cụ lấy con bọ ngựa bạc trong lọ lưu ly lớn kia, đành chịu nói:

“Chậc, không ngờ hôm nay lại thua thảm như vậy, đúng là xui mà!”

Nói xong thì lắc đầu ngượng ngùng rời đi.

Lúc này chủ quầy liếc nhìn xung quanh nói:

“Các vị còn có ai muốn đấu một trận với tại hạ không, hoan nghênh ra tay!”

Mọi người ở đây nghe vậy đều im lặng lắc đầu.

Con rết đỏ này của chủ quầy đấu mười trận thắng đến mười, chắc chắn không phải trùng bình thường, muốn chiến thắng được nó thực sự quá khó!

“Để ta!”

Nhưng chẳng mấy chốc, trong đám người có một người đàn ông khá béo mặc trường bào màu đỏ đậm bước ra, lấy ra một thỏi bạc đặt xuống đất.

Chủ quầy tham lam nhìn thoáng qua thỏi bạc kia, cười ha ha nói:

“Các hạ thật hào phóng!”

Người đàn ông béo mặc trường bào đỏ cười nhạt, lấy ra một cái lọ ngọc đen trong nhẫn, rồi lấy một con trùng to chừng ngón tay cái trong lọ ra.

Chủ quầy và mọi người đều tập trung nhìn.

Chỉ thấy con trùng này đầu nhọn thân tròn, quanh người có lớp vỏ trông vô cùng cứng cáp bao bọc, đỉnh đầu còn có một chiếc kim dài răng cưa.

Có thể nói là uy phong lẫm liệt, sát khí sục sôi.

“Con trùng này trông rất lợi hại đấy!”

Có người không kiềm được khen một câu.

Người đàn ông mập áo đỏ nghe vậy thì vẻ mặt cũng kiêu ngạo theo:

“Bọ đen một sừng của ta chính là tiên thiên linh trùng có tuổi thọ mười sáu năm, đương nhiên là rất lợi hại rồi!”

Chủ quầy nghe vậy thì nhíu mày, rõ ràng cũng có phần e dè bọ tiên một sừng này.

Nhưng nghĩ đến rết đỏ của mình cũng là tiên thiên linh trùng, vì vậy cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.

“Vậy bắt đầu đi!”

Hắn ta nhìn ra được, người đàn ông mập áo đỏ này lấy thỏi bạc ước chừng cũng đến năm lượng, con số lớn như vậy, không lý nào lại bỏ qua.

“Được!”

Người đàn ông mập áo đỏ lập tứ đem con bọ đen một sừng bỏ vào trong lọ lưu ly lớn.

Sau đó, mọi người lại kinh ngạc nhìn thấy, con bọ đen một sừng giống như mãnh thú, đuổi theo con rết đỏ tấn công dữ dội, chứ đến mười hiệp đã đánh ngã con rết đỏ rồi.

Xôn xao!

Mọi người xung quanh đều kích động.

“Con bọ một sừng hung hãn thật!”

“Con trùng này đánh con rết đỏ kia chẳng có sức đánh trả luôn, đúng là trâu bò thật!”

Nghe thấy người khác khen ngợi, người đàn ông mập áo đỏ cười lớn một tiếng, chắp tay với chủ quầy: “Đa tạ!”

“Có thua có chịu!”

Chủ quầy đành chịu lấy ra mười lăm lượng bạc đưa cho người đàn ông béo áo đỏ.

Trùng trên quầy hàng của hắn dựa theo thực lực mạnh yếu để chia tỷ lệ đặt cược.

Mà tỷ lệ của con rết đỏ là một đọ ba, vì vậy thoáng chốc đã thua mười lăm lượng, thiếu chút đã khiến chủ quầy đau lòng muốn khóc.

Đảo mắt một vòng, chủ quầy khiêu khích nói:

“Vị công tử này, tại hạ có một bọ cạp nọc vàng, tỷ lệ cược là một đọ năm, ngươi có muốn đấu không?”

Người đàn ông mập áo đỏ nhìn bọ cạp nọc vàng của quầy chủ, thầm nghỉ bọ đen một sừng của mình cũng chưa phát huy được một nửa thực lực, có lẽ có thể thắng được.

Hơn nữa bọ đen một sừng của hắn trước giờ chưa từng gặp loại côn trùng lợi hại như bọ cạp nọc vàng, hắn ta cũng muốn thử xem trùng của mình lợi hại thế nào.

Vì thế ném toàn bộ hai mươi lượng trên tay ra: “Đấu đi!”

Quỳ chủ lẳng lặng cười: “Được thôi!”

Nói xong thì dùng công cụ đặc biệt lấy bọ cạp nọc vàng ra bỏ vào trong lọ lưu ly.

Sau đó mọi người nhìn thấy bọ cạp nọc vàng vừa đáp xuống đẽ lóe sáng ánh vàng nhàn nhạt.

Vù!

Nó hung hãn lao về phía bọ đen một sừng, dùng nọc độc dài đâm mạnh vào thân bọ đen một sừng, đồng thời dùng cặp càng lớn kẹp chặt bọ đen một sừng không chút do dự.

Vốn dĩ bọ đen một sừng dựa vào lớp vỏ cứng cáp chống đỡ, nhưng chưa đến mười hiệp, trên người đã bị bọ cạp nọc vàng đâm mấy cái lỗ, rúc vào một bên không dám động đậy.

Thấy vậy, người đàn ông mập áo đỏ vội nâng tay lên nói:

“Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa! Ta nhận thua, đánh tiếp thì bọ đen một sừng của ta sẽ chết mất!”

Hắn ta vội dùng dụng cụ lấy bọ đen một sừng ra, vẻ mặt hoảng sợ đem bọ đen rời khỏi đám đông.

Thấy hắn ta sợ hãi rời đi như vậy, mọi người ở đây đều có vẻ kinh ngạc.

“Không ngờ con bọ cạp nọc vàng này lại hung hãn như vậy, đến bọ đen một sừng lợi hại đến thế cũng bị đánh không có sức đánh trả rồi!”

Bình Luận (0)
Comment