Vú Em Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới ( Dịch Full )

Chương 1255 - Chương 1255. Con Gái Của Đổ Thánh!

Chương 1255. Con gái của Đổ Thánh! Chương 1255. Con gái của Đổ Thánh!

Với tu vi Thần Phách của hắn, nhân cơ hội này chạy ra xa ba bốn dặm là chuyện rất dễ dàng.

Chỉ cần đi về hướng hẻo lánh, chắc chắn có thể cắt đuôi đám người Ngũ Hồng Giang!

Cũng may Địch Tích San cũng có tu vi nhất định, dưới sự yểm hộ của Dịch Phong, có thể nhanh chóng chạy như bay về phía trước.

Trong lòng Địch Tích San vô cùng cảm động.

Biểu hiện vừa rồi của Dịch Phong đủ để thuyết minh hắn thật lòng với mình.

Nếu đã vậy, cho dù chạy trốn đến tận chân trời góc biển với hắn, nàng cũng không hề oán hận!

Vụt!

Một uy áp mạnh mẽ giáng xuống từ trên trời.

Dịch Phong và Địch Tích San ngừng hô hấp, thân thể nặng nề, không thể bước ra bước tiếp theo.

“Không xong!”

Đồng tử của Dịch Phong co rụt lại.

Lúc này một bóng đen rơi xuống, một chưởng phong mạnh mẽ đánh vào lồng ngực của Dịch Phong, ầm! Đánh bay hắn ra xa trăm trượng.

Ngũ Hồng Giang lạnh lùng nhìn xuống Dịch Phong: “Đứng trước mặt ta còn dám chạy trốn, ngươi cũng quá coi thường tu vi Tôn Gỉa!”

Nói xong, một đám tùy tùng đã bao vây Dịch Phong.

Ngũ Hồng Giang liếc nhìn, đám tùy tùng này rút vũ khí ra, muốn chém Dịch Phong thành thịt vụn.

Địch Tích San thấy vậy vội vàng rút ra một thanh chủy thủ đặt ở cổ của mình:

“Ngũ thúc thúc, nếu ngươi giết Dịch Phong, ta sẽ cắt đứt cổ của mình!”

“Làm chàng ấy đi! Ta có thể… Có thể trở về cùng ngươi!”

Nàng biết nếu hai người ở bên nhau tuyệt đối sẽ không thể chạy trốn.

Hiện tại chỉ có thể dùng mạng của mình để ép buộc Ngũ Hồng Giang thả Dịch Phong đi.

Ngũ Hồng Giang và đám tùy tùng thấy vậy đều hoảng sợ.

Nếu tiểu thư có vấn đề gì, bọn họ không chịu nổi trách nhiệm!

Nhưng Ngũ Hồng Giang cũng không chuẩn bị thả Dịch Phong, mà giả vờ đồng ý trước, chờ Địch Tích San thả lòng cảnh giác sẽ chế phục nàng, sau đó giết chết Dịch Phong.

Với tu vi Tôn Gỉa của ông ta, làm chuyện này không hề khó!

Nhưng đúng lúc Ngũ Hồng Giang đang định lên tiếng lừa dối Địch Tích San thì một vòng sáng chói mắt tỏa ra làm ông ta lóa mắt.

Đột nhiên xung quanh Dịch Phong sáng rực lên, vô số khắc văn Ma tộc viễn cổ huyền ảo vây quanh hắn.

Hắn duỗi tay chỉ vào Ngũ Hồng Giang, nói:

“Ta biết ngươi sẽ không thả ta đi!”

“Nếu ngươi và ta đều tu Đánh Cược đạo, vậy ngươi dám đánh cược với ta một ván hay không?”

Con đường tu đạo có vô vàn pháp môn.

Nhân tộc tu đạo hoặc dùng đao kiếm búa rìu, hoặc dùng văn trận đan khí, lớn như sao trời cuồn cuộn, nhỏ như muốn bỏ biển, chỉ cần là thứ ẩn chứa đạo nghĩa, rất có khả năng trở thành con đường tu đạo của Nhân tộc.

Còn Ma tộc tu đạo, ngoại trừ các pháp môn phù hợp với thiên địa của Nhân tộc, còn có rất nhiều lối tắt, dùng phương thức mà Nhân tộc khó có thể hiểu được.

Ví dụ như trong bọn họ có một loại tu đạo dùng đánh cược để tu luyện.

Vạn vật đều có thể đánh cược!

Loại đánh cược này, mặt ngoài cũng không khác những gì Nhân tộc biết là mấy.

Lợi dụng các loại đồ đánh cược như xúc ắc, bài cửu đẳng để đanh cờ.

Nhưng trong tâm cảnh lại càng thêm sắc bén, tiến thủ, khắc nghiệt hơn dân cờ bạc Nhân tộc nhiều!

Nếu dân cờ bạc của Nhân tộc đã say mê đánh bạc, chắc chắn sẽ đặt thắng bại lên trên sinh mệnh, vì thắng có thể không từ thủ đoạn, giống như tẩu hỏa nhập ma.

Còn đối với tu sĩ Ma tộc, đánh cược là chuyện nhỏ.

Lòng thắng bại của bọn họ mạnh đến diệt sạch tính người, nhưng lại sẽ không mất khống chế như dân cờ bạc Nhân tộc, ngược lại sẽ lợi dung đánh bạc để gia tăng tu vi của mình, mài giũa tâm cảnh của bản thân.

Cho nên đối với tu sĩ Ma tộc, đánh bạc không phải là chuyện không lên được nơi lịch sự trang nghiêm.

Ngược lại nếu có người có thể lợi dụng đánh bạc tu luyện ra tu vi và tâm cảnh cường đại sẽ càng được người tôn trọng.

Bởi vì đặc tính của Ma tộc là sùng bái cường giả.

Đối với Dịch Phong, trong tình huống tu vi không đủ, muốn vặn ngã Ngũ Hồng Giang chỉ có thể dùng cách đánh cược.

Ngoại trừ con đường này không còn con đường nào khác!

Ngũ Hồng Giang nghiền ngẫm nhìn Dịch Phong:

“Tiểu tử được lắm, thì ra là thân thể Huyền Hoàng, thảo nào lại có thể tu luyện đến tu vi Phách Cảnh ở tuổi này!”

“Ngươi nói xem tiền đặt cược là gì?”

Thân thể Huyền Hoàng là thể chất trung thượng đẳng trong Đánh Cược đạo, tốc độ tu luyện nhanh gấp 10 lần tu sĩ bình thường, tương đương trân quý.

Khắc văn mày vàng vờn quanh thân thể của Dịch Phong, dây là biểu hiện bên ngoài của thân thể Huyền Hoàng.

Ngũ Hồng Giang nhìn ra được Dịch Phong thật sự muốn làm một ván cuối cùng với mình.

Dịch Phong: “Nếu ta thắng, để ta dẫn San Nhi đi!”

Ngũ Hồng Giang nói: “Vậy nếu ngươi thua thì sao?”

Dịch Phong: “Mặc ngươi xử lý!”

“Thành giao!” Ngũ Hồng Giang không do dự gật đầu.

Ông ta là cao thủ đánh cược trời sinh, trải qua hơn 1300 năm đánh cờ hơn vạn lần cùng người khác, cuối cùng tu luyện ra tu vi Tôn Gỉa.

Hơn nữa trong Đánh Cược đạo, một khi có người khiêu chiến vậy phải ứng chiến, nếu không sẽ bị coi như chủ động nhận thua.

Đối với Ngũ Hồng Giang, không có lý do gì để ông ta chủ động nhận thua trước tên tiểu tử Dịch Phong này!

Dịch Phong lấy ra một viên xúc sắc màu đen:

“Ngươi đoán xem sau mấy giờ thì viên xúc xắc này sẽ rơi xuống đất?”

Ngũ Hồng Giang nhếch miệng nói: “Sắp!”

Dịch Phong: “Ta đoán là 6 giờ!”

Sau khi hai người dứ lời, không khí trong rừng cây đều trở nên vô cùng nôn nóng.

Địch Tích San và đoàn tùy tùng của Ngũ Hồng Giang đều lộ ra sự chờ mong.

Cũng không biết sau trận đánh cược này, ai thắng ai thua?

Vụt ~

Lúc này ngón tay của Dịch Phong bắn ra ném xúc sắc lên trời cao.

Thân thể Huyền Hoàng tản ra ánh sáng vàng chói mắt, biến mất trong hư không, hóa thành lực lượng Huyền Minh bám vào trên xúc xắc.

Dịch Phong nhắm mắt lại vận chuyển huyền công, đọc chú ngữ.

Rất nhanh trong đầu hắn hiện lên ánh sáng vàng, xuất hiện hình ảnh trong xúc sắc.

Bởi vì có được thân thể Huyền Hoàng nên hắn có thể vận chuyển linh khí của mình thao tác huyền lực trong xúc sắc, làm nó dựa theo giả thiết của mình rơi xuống đất sau 6 giờ nữa.

Bình Luận (0)
Comment