Chỉ chốc lát, trung ương kình đảo.
Tử quang thoáng hiện.
Đông Hoàng Tử U xuất hiện.
Ngẩng đầu ngắm nhìn bốn phía.
Nơi này chính là lồng ngực thượng cổ kình ngư, giống như là một cung điện cổ xưa.
Nơi cách Đông Hoàng Tử U không đến mười trượng có một hòn đá lớn màu đỏ sậm trôi nổi trên không. Bên ngoài nó có lửa tím quanh quẩn, dường như đang thiêu đốt nó.
Nhưng mà nhìn kỹ lại, toàn bộ mặt ngoài hòn đá vẫn bóng loáng hoàn chỉnh, không có chút vết rách nào.
Đông Hoàng Tử U hơi nhíu mày lại: "Không hổ là Tiên Thiên hoá thạch do trái tim thượng cổ kình ngư tạo thành, độ khó luyện chế vượt qua thượng phẩm Linh Bảo."
Nàng đi đến trước Tiên Thiên hoá thạch.
Vận chuyển chân nguyên trong cơ thể lần nữa, thôi động linh khí hóa thành ma hỏa, quấn quanh hoá thạch.
Sở dĩ muốn luyện chế hoá thạch này là vì nó là Phạn Thiên chi thạch cực kì hiếm thấy, là Chuẩn Tiên Khí cấp Tiên Thiên. Chẳng những ẩn chứa bản mệnh tâm huyết hội tụ cả tỷ năm của thượng cổ kình ngư, còn được lắng đọng trong vô tận tuế nguyệt, ngẫu nhiên hấp thu Cổ Phật huyền lực, thành tựu chí bảo trăm vạn năm khó gặp một lần.
Chỉ cần luyện hóa nó thì Đông Hoàng Tử U có thể thôn phệ Cổ Phật huyền lực. Dùng nó để cân bằng và áp chế ma lực trong cơ thể mình, khiến cho mình dễ khống chế tu vi Ma Đạo hơn, hơn nữa vĩnh viễn sẽ không có nguy hiểm tẩu hỏa nhập ma.
Hơn nữa nàng còn có thể dựa vào Cổ Phật huyền lực tăng cường kiếm pháp "Tiên Ma Tâm Ý Kiếm" mình mới sáng tạo ra, tăng phẩm giai nó lên tới cực hạn.
Đáng tiếc là lần trước khi tìm được thi thể thượng cổ kình ngư, nàng lập tức lấy ma hỏa luyện hóa Phạn Thiên chi thạch này nhưng mà nhiều ngày trôi qua lại không có chút tiến triển nào.
Bây giờ nàng muốn thử một lần nữa xem có thể luyện hóa khối Tiên Thiên Chí Bảo này hay không.
Vượt qua dự kiến của Đông Hoàng Tử U, khi ma hỏa của nàng bám vào Phạn Thiên chi thạch thì khối bảo thạch này lột bỏ xác ngoài trong khoảnh khắc, dung hợp với ma hỏa.
"Vậy mà xong rồi!"
Đông Hoàng Tử U vui vẻ.
Mấy ngày ngắn ngủi, lấy linh khí hóa thành ma hỏa, lập tức luyện hóa Phạn Thiên chi thạch lần nữa, đối với Đông Hoàng Tử U thì chuyện này có thể nói là không thể tưởng tượng nổi.
Nàng suy đoán khả năng là vì mình tổn thương mới khỏi, nhân họa đắc phúc, dẫn đến linh khí trong cơ thể tăng cường.
Nàng không biết là khi Lâm Hiên giúp nàng chữa trị mười hoàng kim khiếu huyệt, vận dụng lực lượng pháp tắc tăng cường mười hoàng kim khiếu huyệt, khiến cho những khiếu huyệt này có thể hấp thu chút lực lượng pháp tắc.
Cho dù chỉ là một chút nhưng đối với luyện hóa Phạn Thiên chi thạch thì cũng đủ!
Không nghĩ nhiều nữa, Đông Hoàng Tử U lập tức vận công thôn phệ Cổ Phật huyền lực do Phạn Thiên chi thạch hóa thành. Nàng có thể cảm nhận được rõ ràng ma khí trong cơ thể mình bị Cổ Phật huyền lực ngăn chặn. Dù là nàng điên cuồng tăng ma khí lên thì cũng không có dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma.
"Từ nay về sau, tu luyện công pháp ma đạo sẽ dễ như trở bàn tay!"
Khóe miệng Đông Hoàng Tử U nở một nụ cười hài lòng.
Sau đó nàng lấy ra Băng Phượng Kiếm, thi triển "Tiên Ma Tâm Ý Kiếm".
Ông!
Một đạo Tiên Ma chi quang quanh quẩn trên thân kiếm, kiếm lực đáng sợ không giận tự uy, tản mát ra kiếm khí đủ để xé rách hư không.
"Chỉ là kiếm khí Băng Phượng Kiếm hiển lộ thì Tiên Ma Tâm Ý Kiếm đã đạt đến phẩm chất Tiên giai."
Đôi mắt phượng xinh đẹp của Đông Hoàng Tử U lộ rõ hào tình vạn trượng: "Từ nay về sau, môn công pháp này có trảm tiên chi uy chân chính!"
Mắt thấy chuyến đi kình đảo này đã thu hoạch tràn đầy, nàng vội vàng thu Băng Phượng Kiếm, hóa thành một đạo quang ảnh về tới đỉnh kình đảo.
Lúc này, Lâm Hiên đã dẫn bọn nha đầu chơi tiếp.
Đông Hoàng Tử U thấy Lâm Hiên ôm bốn nha đầu ngồi trên tuyết, trượt từ chỗ cao nhất trên kình đảo đến trước mặt.
Đông Hoàng Tử U không khỏi lắc đầu cười một tiếng: "Nam nhân này cũng quá tinh nghịch!"
Bỗng nhiên một cái tay lạnh lẽo kéo Đông Hoàng Tử U. Tuyền Châu ngẩng đầu nói: "Mẫu thân, ngươi cũng tới chơi trượt tuyết với chúng ta đi!"
Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng đều xông tới: "Đúng nha, mẫu thân, chơi rất vui!"
Bị bọn nha đầu nhiệt tình mời như vậy, Đông Hoàng Tử U chỉ đành đồng ý: "Tốt, mẫu thân chơi với các ngươi."
"Quá tốt rồi!"
Mấy người Tuyền Châu kéo Lâm Hiên và Đông Hoàng Tử U chạy đến chỗ cao nhất trên kình đảo, sau đó để Đông Hoàng Tử U ôm mình, Lâm Hiên ôm Đông Hoàng Tử U, cùng nhau trượt xuống dưới.
Đông Hoàng Tử U bất đắc dĩ, chỉ đành đồng ý.
Lâm Hiên duỗi thẳng chân ngồi trên tuyết, ôm năm mẹ con các nàng vào trong lòng.
Cho đến lúc này, Lâm Hiên mới phát hiện, Đông Hoàng Tử U thoạt nhìn cường thế băng lãnh, có đôi khi mang tới cho người cảm giác như một tòa núi tuyết lạnh lùng, ép tới người ta không thở nổi.
Nhưng trên thực tế nàng rất nhẹ, rất nhẹ!
Dù là cả người nàng ngồi trong ngực mình, hai chân đè hai chân của mình. Lâm Hiên vẫn cảm thấy nàng mềm mại như tơ lụa, trơn nhẵn.
Lâm Hiên không khỏi cảm khái.
Một đêm bốn năm trước, bị nàng đè ép như hổ như sói, kém chút gãy mất, hắn lại không có phát hiện nàng nhẹ như vậy.
"Còn không đi?"
Cảm nhận phía sau là lồng ngực nóng hổi của Lâm Hiên, Đông Hoàng Tử U không khỏi nghĩ đến cơ ngực tráng kiện mỹ quan của hắn khi tắm suối nước nóng hôm đó.
Dán chặt như thế khiến cho nàng càng tâm viên ý mã, không thể ôm mấy đứa nhỏ.
"Ừm."
Lâm Hiên lấy lại tinh thần, hơi nghiêng người xuống, mượn quán tính xuống dốc, ôm năm mẹ con xông xuống dưới.
Trong thời gian này, mấy người Tuyền Châu cực kỳ vui vẻ, càng không ngừng phát ra tiếng hô vui sướng.
Đông Hoàng Tử U có chút câu thúc nhìn thoáng qua bốn phía, cũng may ở chỗ này không có bất kỳ người nào có thể nhìn thấy, nàng cũng trầm tĩnh lại.
Cứ như vậy, một nhà sáu người liên tiếp chơi trượt tuyết nhiều lần, cực kỳ vui vẻ.
Bành! ! !’