Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 100 - Chương 100: Đến Bệnh Viện Nhân Hoa

Chương 100: Đến bệnh viện Nhân Hoa Chương 100: Đến bệnh viện Nhân Hoa

“Hay là chúng ta thử đi đến bệnh viện X này đi! Lần trước tôi có đi đến đó, quen biết với một vị chủ nhiệm ở đó, là một vị bà con xa của tôi đã giới thiệu cho, chúng ta thử đi tìm ông ấy, xem có thể sắp xếp được không.” Một người đàn ông mặc âu phục, thắt lưng hiệu Hermes nói ra.

Ông ta là Diệp Chính Đức, thuộc bối phận chú của Diệp Mặc, nhưng mà thuộc hệ của Ông ba chứ không hải ông nội Diệp Mặc.

Ông ta cũng là một người làm ăn, có lẽ mấy năm nay kiếm được không ít tiền, nên cũng có uy vọng trong đám họ hàng thân thích.

“Được được.”

“Vẫn là Chính Đức có quan hệ.”

Tất cả mọi người cười nói, không ít người cũng nhẹ nhàng thở ra.

“Chúng ta gọi xe trước đi.” Diệp Chính Đức nói ra.

Mọi người vội vàng gọi vài cái taxi, bắt đầu đi về phía bệnh viện X.

Sau khi đến bệnh viện, mọi người xuống xe, đi vào đại sảnh.

“Để tôi liên lạc một chút.”

Diệp Chính Đức nói xong thì đi sang một bên gọi điện thoại.

“Ai nha, thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào Chính Đức.”

“Người ta có tiền mà! Tất nhiên là phải quan hệ rộng rồi.”

Mấy bà thím bắt đầu bàn luận, thần sắc đều có vẻ hơi hâm mộ.

Mấy ông chú thì không hề lên tiếng.

Người ta có thực lực, họ không phục không được.

Một lát sau, Diệp Chính Đức sắc mặt khó coi quay lại.

“Sao rồi?” Mọi người vội vàng hỏi.

“Tôi đã liên lạc rồi, nhưng mà không được tốt lắm, bên kia nói có thể an bài nhập viện, nhưng khi nào phẫu thuật thì không nói, cũng không nói sắp xếp vị bác sĩ hay chuyên gia nào.” Diệp Chính Đức thở dài nói.

“Haiz.”

Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ thất vọng.

Như vậy thì có khác gì những bệnh viện khác chứ.

“Giờ phải làm sao bây giờ?”

Thím hai cũng thở dài hỏi.

“Đi thành phố Thiên Hải đi.” Diệp Chính Đức nói: “Bên này đã không còn bệnh viện rồi.”

“Chỉ sợ đi Thiên Hải cũng không có bệnh viện thôi! Người cả nước đều chạy đến Thiên Hải để khám bệnh.” Chú hai lắc đầu: “Hơn nữa, thân thể ông cụ cũng không thể chịu nổi chạy ngược chạy xuôi như vậy.”

“Vậy biết làm sao bây giờ? Cũng chỉ có thể làm như vậy thôi.” Diệp Chính Đức nói.

“Đúng thế, đi Thiên Hải thôi.”

Có vài người phụ họa.

“Bây giờ đi cũng không có xe! Hay là tìm cái nhà nghỉ nào đó nghỉ ngơi một đêm, rồi ngày mai chúng ta bàn lại xem thế nào.”

“Đúng đúng! Nghỉ ngơi một đêm trước đã, để tôi xem xung quanh đây có nhà nghỉ nào không.”

Cũng có người hòa giải nói.

Mọi người nghe xong đều gật đầu, đỡ ông lão đi ra ngoài.

“Chú hai, hay là…chú và cháu đến bệnh viện Nhân Hoa xem một chút, sau khi xem xong thì chú sẽ biết đấy không phải là lừa đảo, bệnh viện đấy rất tốt, bọn họ có chuyên gia chuyên chữa trị khối u.”

Diệp Mặc đi lên nói với chú hai mình.

“Tiểu Mặc, sao cháu lại nhắc lại việc này…”

Chú hai cau mày nói: “Chú đã nói loại bệnh viện đó không tốt rồi mà!”

“Chú hai, cháu vừa hỏi rồi, bọn họ còn giường bệnh, hơn nữa chỉ vài ngày là có thể làm phẫu thuật, còn là chuyên gia đích thân làm nữa. Bệnh viện họ ngoại trừ việc hơi đắt ra thì không có chỗ nào xấu cả.” Diệp Mặc nói.

“Cháu cũng nói đắt…” Chú hai không vui.

“Đắt một chút cũng không sao, ông để cho Diệp Mặc nói hết xem nào! Hiện giờ cũng không có cách nào khác, nếu như bệnh viện này đáng tin cậy, thì có đắt một chút cũng không sao.” Thím hai lườm chú hai một cái rồi nói to: “Mọi người thấy đúng không?”

“Đây…cũng đúng! Dù sao cũng không có biện pháp nào khác, chúng ta có thể đi xem thử mà, nếu như không tốt thì chúng ta đi chỗ khác cũng không muộn.”

“Đúng vậy, đắt một chút cũng không sao cả.”

Mọi người suy nghĩ một chút, rồi đều gật đầu.

Diệp Chính Đức cũng gật đầu.

Dù sao cũng phải ở lại đây một đêm, đi xem một chút cũng được.

“Vậy thì đi thôi, cũng không xa lắm.”

Mọi người lại gọi xe, chạy đến bệnh viện Nhân Hoa.

“Bệnh viện này có vẻ rất khá, tôi thấy trên internet đánh giá rất khá, chỉ là hơi đắt một chút mà thôi.”

Trên xe, mọi người lên mạng tìm hiểu một chút, lập tức thấy yên tâm hơn.

“Oa! Bệnh viện này lớn quá.”

“Có vẻ rất uy phong và khí phái.”

Xuống xe, đi vào đại sảnh, mọi người đều chấn động không thôi.

Vốn tưởng rằng là một cái bệnh viện nhỏ không ra hồn nào đó, không ngờ lại là một bệnh viện lớn như vậy, trang thiết bị còn nhiều và mới hơn hơn cả mấy bệnh viện công.

“Ai nha! Xin chào mọi người, cuối cùng thì mọi người đã đến rồi, tôi họ Lưu, là viện trưởng của bệnh viện này. Chuyện của mọi người thì Diệp tiên sinh đã nói cho tôi biết rồi, tôi dẫn mọi người đi dạo một vòng, mọi người yên tâm, bệnh viện của chúng tôi tuyệt đối là chính quy.”

Vừa vào đến cửa, viện trưởng Lưu Khải Nhân đã rất nhiệt tình dẫn theo mấy người đi ra nghênh đón.

“Viện trưởng?”

Đoàn người đều dại ra, không thể tin nổi.

Viện trưởng đích thân ra nghênh đón?

Tại sao Tiểu Mặc lại có mặt mũi lớn như vậy chứ, để cho viện trưởng tự mình đi ra đón tiếp?

Với quy mô của bệnh viện này, coi như một vị chủ nhiệm cũng đã là một nhân vật tương đối có địa vị rồi, chứ đừng nói là viện trưởng.

Tiếp đó, nội tâm mọi người lại lộp bộp, chẳng lẽ bệnh viện này có vấn đề gì?

Bình Luận (0)
Comment