Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 101 - Chương 101: Tiểu Mặc Thật Là Giỏi!

Chương 101: Tiểu Mặc thật là giỏi! Chương 101: Tiểu Mặc thật là giỏi!

“Quan hệ của tôi và Diệp tiên sinh rất thân thiết, người mà anh ấy giới thiệu thì đương nhiên tôi phải đích thân nghênh đón rồi.” Viện trưởng Lưu cười rất nhiệt tình.

“Tiểu Mặc, cháu có quan hệ với ông viện trưởng này à?”

Chú hai kinh ngạc nhìn về phía Diệp Mặc.

Diệp Mặc gật đầu, cười nói: “Viện trưởng Lưu là một người rất tốt.”

“Ai u! Tiểu Mặc, cháu thật có bản lĩnh nha!”

“Đúng thế, đúng là rất có mặt mũi.”

Mấy người thím kích động nói.

Mấy người đều nhìn Diệp Mặc với ánh mắt khó tin.

Trong khoảng thời gian này, bọn họ chỉ nghe thấy rằng Diệp Mặc kiếm được một ít tiền, nhưng mà họ không ngờ Diệp Mặc lại lợi hại đến như vậy, có quen biết với cả một vị viện trưởng của một bệnh viện lớn như thế này, hơn nữa vị viện trưởng này còn có vẻ rất khách khí với Diệp Mặc.

“Thằng nhóc nhà cháu, giỏi lắm!”

Chú hai lấy lại tinh thần, hưng phấn vỗ lên vai của Diệp Mặc.

“Đứa nhỏ này thật ghê gớm.” Diệp Chính Đức cũng cảm thán một câu.

Mình phải nhờ quan hệ mới quen biết được một vị chủ nhiệm, lại còn phải tìm cách nịnh bợ. Thế mà đứa nhỏ này quen biết với cả viện trưởng, mặt mũi lớn đến mức viện trưởng còn đích thân ra nghênh đón, bản lĩnh này đúng là không tầm thường.

Ánh mắt Diệp Chính Đức nhìn Diệp Mặc trở nên nóng bỏng hơn nhiều.

“Quan hệ của tôi và Diệp tiên sinh cũng không hề tầm thường.” Viện trưởng Lưu cười to một tiếng: “Đi vào thôi, vừa đi vừa nói.”

“Viện trưởng!”

Đi vào trong, khi đi qua nơi chữa bệnh và chăm sóc, các nhân viên đều cung kính chào hỏi.

Đoàn người nhìn thấy cảnh này đều hết sức kích động.

Trước đây, sao họ có thể hưởng thụ được đãi ngộ này chứ.

Một đường đi đến, Viện trưởng Lưu đã giới thiệu tình huống trong khoa cho mọi người nghe, khiến cho mọi người hơi sửng sốt.

“Thật nhiều chuyên gia, nghe có vẻ như rất tốt.”

“Đúng thế.”

Bọn họ liền nhỏ giọng bàn luận.

“Viện trưởng Lưu, về phí dụng…có phải là đắt hơn bệnh viện khác một chút không?”

Chú hai hơi do dự một chút rồi vẫn hỏi.

“Đúng là như vậy, nhưng mà, mọi người là họ hàng thân thích của Diệp tiên sinh, cho nên sẽ hưởng ưu đãi, tôi nhất định sẽ cho mọi người một cái giá rẻ nhất có thể, có lẽ cũng không khác gì với bệnh viện công đâu.” Viện trưởng Lưu cười nói.

“Vậy thì tốt quá rồi.” Chú hai kích động vỗ tay nói.

Không đắt hơn bệnh viện công, lại còn có viện trưởng đích thân chiếu cố, làm gì có nơi nào tốt hơn chỗ này nữa chứ.

“Theo tôi thì chúng ta nên chọn chỗ này đi.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Mọi người bàn bạc một chút, cuối cùng thì nhìn về phía Diệp Chính Đức.

Diệp Chính Đức là con trai của Ông ba, tất nhiên sẽ phải bỏ ra phần lớn số tiền chữa bệnh, nên việc này cần Diệp Chính Đức phải gật đầu.

“Tôi thấy cũng được.” Diệp Chính Đức gật đầu.

“Viện trưởng Lưu, vậy thì làm phiền ngài chiếu cố nhiều hơn. Còn cả Tiểu Mặc nữa, may mà lần này có cháu.”

Viện trưởng Lưu cảm ơn Diệp Chính Đức, rồi quay sang nhìn Diệp Mặc với ánh mắt cảm kích.

“Đúng thế, may mà lần này có Tiểu Mặc.”

Mấy vị thím cũng cảm thán.

Lúc này, mặt mũi của tất cả mọi người cũng trở nên nhẹ nhàng và vui vẻ hơn.

Một lát sau, thủ tục nhập viện cũng đã làm xong, ông cụ cũng thuận lợi tiến vào phòng bệnh VIP.

“Tiểu Mặc, cháu thật là có bản lĩnh, cả nhân vật lớn như viện trưởng mà cháu cũng quen biết nữa.”

Sau khi cho ông cụ nằm xuống giường, thì thím hai đi đến cười nói.

“Nhất định là có tiền thôi! Nghe anh tôi kể là Tiểu Mặc đã kiếm được rất nhiều tiền, lái xe Lamborghini gì đó, lần trước vợ chồng anh ý đến đây thăm cháu trai và cháu gái còn ở khách sạn bốn ngăm nhìn đông một đêm nữa cơ mà.” Chú hai cười nói.

“Vậy thì phải có bao nhiêu tiền?” Một vị thím khiếp sợ hỏi.

“Rất nhiều tiền, bằng không thì sao Viện trưởng Lưu lại có thể khách khí như vậy chứ?”

“Đúng thế! Theo tôi thì Tiểu Mặc phát đạt rồi!”

“Thú Anh thật tốt số! Nuôi dưỡng được một đứa con trai tốt, giờ thì có thể yên tâm hưởng phúc rồi.”

Mấy vị thím còn lại cũng cười nói.

Mấy vị thím đều nhìn Diệp Mặc với ánh mắt nóng bỏng và hâm mộ.

Mấy người chú thì đều khách khí với Diệp Mặc hơn rất nhiều.

Lúc trước, họ cũng tưởng rằng Diệp Mặc chỉ kiếm được một món tiền nhỏ mà thôi, hiện giờ xem ra thì đã không phải là một món tiền nhỏ nữa rồi.

“Tiểu Mặc, chuyện của cháu thím cũng đã nghe mẹ cháu nói, loại phụ nữ đó đi thì đi thôi, không cần phải đau lòng. Bây giờ cháu có tiền rồi, còn sợ không có vợ hay sao, hay là để thím hai giới thiệu cho cháu mấy cô nhé.”

Thím hai kéo Diệp Mặc qua một bên, rồi nhỏ giọng nói.

“Không cần! Không cần đâu ạ.” Diệp Mặc vội vàng lắc đầu.

“Thật sự không cần à? Thím nghe mẹ cháu nói, hôn sự của cháu vẫn chưa được định ra mà.” Thím hai lại nói.

“Thật sự là không cần mà thím, cháu vẫn còn trẻ mà.” Diệp Mặc gượng cười.

Thím hai thấy Diệp Mặc kiên trì như vậy cũng đành thôi, tiếc nuối lắc đầu.

“Anh, đã nhập viện rồi, Tiểu Mặc cũng ở đây.”

Một bên khác, chú hai đang gọi điện thoại cho Cha Diệp.

“Vậy thì tốt rồi, ở bệnh viện nào thế?”

Đầu dây bên kia, Cha Diệp nhẹ nhàng thở ra.

“Bệnh viện Nhân Hoa, là bệnh viện Tiểu Mặc nhà anh giới thiệu đấy.” Chú hai cười nói: “Lần nay cũng may là có Tiểu Mặc, bằng không thì mai bọn em còn phải chạy đến thành phố Thiên Hải tìm bệnh viện.”

“Tiểu Mặc?”

Cha Diệp hơi giật mình, hơi nghi ngờ một chút.

“Đúng thế! Bây giờ Tiểu Mặc rất có bản lĩnh, quen biết cả với viện trưởng, khi bọn em đến, viện trưởng còn đích thân ra cửa đón tiếp nữa, phải nói là rất có mặt mũi.” Chú hai cười nói.

“Viện trưởng đích thân đón tiếp á?” Cha Diệp nghe thấy thế thì líu lưỡi.

“Đúng thế! Hiện giờ ông cụ còn đang nằm ở phòng bệnh VIP nữa, toàn bộ quá trình đều có viện trưởng chiếu cố.” Chú hai nói rất hưng phấn.

Cha Diệp trợn tròn mắt, có chút không dám tin.

Sau khi cúp điện thoại, Cha Diệp vẫn hơi thẫn thờ.

Một lát sau, Cha Diệp mới kích động vỗ đùi.

TIểu Mặc có bản lĩnh như vậy, thế thì người làm cha như cũng rất có mặt mũi!

Bình Luận (0)
Comment