Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1007 - Chương 1007: Tô Ngọc Tình Lo Lắng!

Chương 1007: Tô Ngọc Tình lo lắng! Chương 1007: Tô Ngọc Tình lo lắng!

Trên giường, người ngọc trở mình rồi tỉnh lại, nhưng gương mặt xinh đẹp và thành thục vẫn tràn đầy vẻ mệt mỏi, đôi mắt đẹp nửa khép nửa mở vẫn còn có chút mê ly.

Cô nhìn thoáng qua đồng hồ trên đầu giường, rồi ngáp, duỗi lưng một cái.

“Mười giờ rồi!”

“Ngọc Tình!” Dương Mạn Ny thì thào một tiếng, rồi vươn tay sờ mó về phía bên phải của mình.

Bỗng nhiên, một loại xúc cảm trơn nhẵn và hơi lành lạnh truyền đến.

Là làn da băng nhuận của Ngọc Tình.

Trơn nhẵn lại hơi lành lạnh, xúc cảm quá tốt!

Dương Mạn Ny nhất thời di chuyển lại gần hơn, bàn tay trắng vòng qua, rồi ôm chặt lấy cơ thể mềm mại và uyển chuyển như rắn nước kia.

Cả người của cô đều dán chặt lên, mãnh đẩy đà trước ngực cũng dính vào chiếc lưng bóng loáng xinh đẹp kia, gương mặt cũng nương theo mái tóc đen nhánh oánh nhuận kia, nhẹ nhàng hít một hơi, mùi hương cơ thể ngào ngạt trên người Ngọc Tình lập tức ngập tràn khoang mũi.

“Thơm quá!” Dương Mạn Ny thì thào một câu, rồi thoải mái mà nhắm nghiền hai mắt.

Khi hai người ngủ chung thì cô rất thích ôm Ngọc Tình như vậy.

Cứ nằm chợp mắt như vậy một lúc, cô bỗng nhiên lại nghĩ đến thứ gì đó, khuôn mặt trắng nõn đã nổi lên một vệt đỏ ửng.

Buổi tối hôm qua, cô lại suy nghĩ lung tung, nên lại mơ một giấc mơ khá ướt át.

Dương Mạn Ny mở mắt ra, hơi cau mày lại, khẽ cắn môi đỏ, trong mắt hiện lên một vệt phức tạp.

Cô vốn không nên nghĩ như vậy!

Nhưng có những lúc, cô lại không khống chế được bản thân mình, sau khi tỉnh táo lại từ mỗi lần như vậy thì cô đều có một loại cảm giác tội lỗi, đều cảm thấy có lỗi với Ngọc Tình.

Người ngọc trong ngực Dương Mạn Ny bỗng nhiên giật giật, rồi phát ra một tiếng nỉ non: “Nóng. . .nóng quá!”

“A!” Dương Mạn Ny không khỏi kêu lên một tiếng, gương mặt lại đỏ hơn vài phần.

Tô Ngọc Tình trở mình, hé mắt ra, cười biếng hỏi: “Chị Mạn Ny, mấy giờ rồi?”

Dương Mạn Ny vội vàng nói: “Mười giờ hơn!”

“Vẫn. . .vẫn sớm!” Anh ấy nói chiều nay mới trở lại, lại ngủ thêm một lát đi, lát nữa chúng ta ăn linh tinh gì đó là được!” Tô Ngọc Tình thì thào xong thì lại nhắm nghiền mắt lại, gương mặt xinh đẹp của nàng hiện lên vẻ vô cùng yên ổn.

Dương Mạn Ny nhìn thấy thế thì bỗng nhiên cười khẽ, cô duỗi bàn tay ngọc ra, nhẹ nhàng vuốt ve trên gương mặt kia.

Có những lúc nhìn thấy gương mặt này mà cô còn không nhịn được nữa là.

“Ai nha!” Bỗng nhiên, cô lại kêu lên một tiếng.

Tô Ngọc Tình hé miệng cười, trong đôi mắt vừa mở ra kia lóe lên một tia giảo hoạt.

Nàng cười khanh khách nói: “Ai bảo chị sờ em!”

“Nào có!”

“Rõ ràng là có! Ai nha…!”

Hai người bắt đầu vui đùa một trận.

Hai người ngọc đều cực kỳ xinh đẹp, nhưng dung mạo và khí chất lại hoàn toàn khác biệt, một người long lanh rung động lòng người giống như tiên nữ, một người xinh đẹp thành thục, vũ mị khiêu gợi, đến cả dáng người và phong thái cũng hoàn toàn là hai phong cách khác nhau, nhưng đều gợi cảm và bốc lửa như nhau.

Hai người ngọc vui đùa, cơ thể trắng như tuyết của cả hai càng lộ ra vẻ chói mắt, thỉnh thoảng lại nhấc lên từng trận gợn sóng mê người, đẹp không sao tả xiết.

“Được rồi!”

Có lẽ là do mệt mỏi, nên hai người lền nằm xuống nghỉ ngơi.

Bỗng nhiên, Tô Ngọc Tình mở mắt ra, khẩn trương hỏi: “Chị Mạn Ny, chị có cảm thấy, của em. . . bị nhỏ đi không?”

Bọn nhỏ đã cai sữa mẹ từ sớm rồi, bởi vì không nỡ nên nàng vẫn chưa cắt sữa, nhưng điều này cũng mang lại rất nhiều rắc rối cho nàng, khi Diệp Mặc ở bên cạnh thì còn tốt, nàng không cần đích thân vắt, Diệp Mặc không ở bên cạnh thì lại rất phiền.

Có những lúc còn sẽ trướng lên làm nàng hơi đau.

Cho nên mấy ngày trước, nàng đã quyết định cắt sữa của mình.

Nhưng nàng lại hơi lo lắng, sợ ảnh hưởng đến độ to nhỏ của mình.

“Nào có chứ!” Dương Mạn Ny hơi giật mình, tiếp theo lại cười ranh mãnh, “Em lo lắng cái này làm gì! Em không cảm thấy rằng mình quá to rồi à? Nhỏ hơn một chút cũng tốt mà!”

“Vậy không được!” Tô Ngọc Tình bĩu môi đỏ, lắc đầu nói xong thì lại cúi đầu, cau mày nhìn xuống.

Có thể là do tác dụng tâm lý thôi!

Nàng âm thầm nói một câu, rồi nhẹ nhàng thở ra.

“Không có thật, em xem này, vẫn như trước kia. . .”

“Ai nha! Tay của chị. . .”

Hai người ngọc lại bắt đầu vui đùa ầm ĩ.

Mười một giờ hơn, hai người mới rời giường, rồi ăn vài thứ linh tinh.

Cơm nước xong xuôi, Tô Ngọc Tình lại tán dương từ đáy lòng: “Chị Mạn Ny, tài nghệ nấu nướng của chị tốt hơn nhiều rồi đấy!”

Trước kia, chị Mạn Ny chỉ biết nấu mỳ tôm, nấu sủi cảo đông lạnh, bây giờ còn biết làm một vài món ăn đơn giản, cũng coi như là nhận được chân truyền của Diệp Mặc.

“Chứ sao!” Dương Mạn Ny vênh mặt đắc ý.

Hai người thu dọn xong thì nằm trong phòng khách vừa xem tivi vừa tâm sự, chờ tiêu hóa một chút thì Tô Ngọc Tình liền thay quần áo Yoga rồi bắt đầu rèn luyện.

Làm một ngôi sao, quản lý cơ thể là một chuyện vô cùng quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment