Hàn Phó Lĩnh khẽ cắn môi, nhỏ giọng mắng một câu: “Thằng nhãi này. . . mẹ nó!”
Một tên nhãi ranh mà cũng dám cuồng vọng như vậy, cũng dám coi thường ông ta, chỉ cần nghĩ như vậy thì ông ta đã thấy tức giận rồi, không cho tên nhãi này biết vì sao nước biển lại mặn thì mặt mũi của Hàn Phó Lĩnh biết đặt ở nơi nào.
Hàn Phó Lĩnh trầm ngâm một lúc, rồi gọi một cú điện thoại.
“Alo! Là tôi, cậu là phế vật à? Mấy ngày rồi mà vẫn không nghe ngóng được một tin tức nào hữu dụng sao?” Đối phương vừa nghe máy thì ông ta đã mắng to.
Bên kia im lặng một lúc, rồi lại nhỏ giọng nói: “Ông chủ Hàn, tôi . . . tôi đang đinh gọi điện thoại cho ngài đây, tôi đã hỏi được rồi!”
“Thật à?” Hàn Phó Lĩnh khẽ giật mình, tiếp đó lại lộ ra vẻ mừng như điên.
Theo ông ta biết, rất nhiều xí nghiệp dược đều nghe ngóng sinh vật Thần Châu, nhưng cho đến bây giờ, vẫn chưa ai có thu hoạch gì cả, nếu như ông ta phát hiện trước, thì sẽ có cơ hội rất lớn để cướp người trước.
Có nhân tài như vậy thì ông ta còn có thể chuyển hình, sau này, công ty có giá trị thị trường ngàn tỷ cũng không phải nằm mơ, thậm chí còn có khả năng trở thành người giàu nhất cả nước, đến khi đó, thì ông ta sẽ phong quang đến mức nào chứ!
Nhân tài như vậy, nên thuộc về ông ta, mà không phải tên nhãi ranh gặp may kia!
Chỉ mới suy nghĩ một chút thôi mà ông ta đã kích động đến mức đỏ bừng cả mặt rồi.
Đối phương hơi chần chờ: “Đương nhiên, chỉ là . . . “
Hàn Phó Lĩnh cũng không nhận ra vẻ chần chờ kia, vội vàng nói: “Là ai? Tên là gì, điện thoại, địa chỉ. . . đã tra được chưa?”
“Là. . . là người trẻ tuổi kia!”
“Người trẻ tuổi? Là một thiên tài à! Vậy thì quá tốt!” Hàn Phó Lĩnh cười to, ông ta càng hưng phấn hơn.
Một thiên tài trẻ tuôi, chắc chắn sẽ dễ chiêu mộ hơn một vị đại lão đỉnh cấp trong ngành.
Đối phương im lặng một lúc, rồi mới mở miệng: “Ông chủ Hàn, lời tiếp theo có thể sẽ khiến ông kinh ngạc, nhưng mà, tôi đã hỏi rất nhiều người, đều nhận được tin tức như nhau, tôi cũng đã nện không ít tiền, nên chắc không phải tin giả đâu.”
“Bọn họ đều nói, người nghiên cứu ra khoản thuốc mới kia chính là ông chủ của bọn họ, không phải vị tiến sĩ Lâm kia, mà là người ông chủ vừa mới mua công ty, họ Diệp, tên là Diệp Mặc, hình như chỉ mới 24 tuổi!”
Hàn Phó Lĩnh nghe xong, đầu tiên thì cười, không phải là một thiên tài sao, có cái gì mà phải khiếp sợ, với lại, định lực của ông ta mạnh cơ nào chứ!
Nhưng ngay sau đó, ông ta đã cứng đờ.
Hai mắt trợn trừng trừng, cơ hồ muốn lồi ra ngoài, bên trong tràn đầy vẻ kinh hãi đến cực hạn, và vẻ không thể tin nổi, thậm chí gương mặt mo cũng đã có mấy phần vặn vẹo.
Hàn Phó Lĩnh ngây người nửa ngày mới lấy lại tinh thần, nổi giận nói: “Cậu. . . cậu nói bậy bạ gì đó!”
Chuyện hoang đường như vậy, thì ai sẽ tin chứ!
Tên nhãi kia làm sao có thể là một siêu cấp thiên tài, chỉ dùng thời gian hơn một tháng liền có thể nghiên cứu ra một loại thuốc hoàn toàn mới chứ!
Tên đó mới bao nhiêu tuổi chứ?
24!
Coi như tên đó rất thông minh, nhưng tuổi tác quá nhỏ, căn bản là không có khả năng, ít nhất cũng phải là người hơn 30 tuổi thì mới đúng!
“Đồ ngu! Cậu bị bọn chúng lừa rồi! Phế vật!” Ông ta lại gào thét lên với chiếc điện thoại, gương mặt đã đỏ lên vì cực đoan và phẫn nộ.
Hàn Phó Lĩnh cúp điện thoại rồi ném qua một bên, lại ngửa mặt lên để thở hổn hển.
“Phế vật!”
“Loại chuyện hoang đường như vậy mà cũng tin. . .”
Ông ta vẫn không ngừng mắng.
Nhưng chờ cơn giận tiêu tan, dần dần tỉnh táo lại, cẩn thận suy nghĩ một chút thì sắc mặt ông ta lại ngưng trọng lên, hàng mày dần dần vặn chặt.
Bích Hồng và Đức Phát đều nói tên nhãi kia là một bác sĩ vô cùng tài giỏi, căn bệnh mà các chuyên gia, bác sĩ nổi tiếng cũng không làm được, mà chỉ có mình tên đó có thể làm, với lại, sau khi tên này tiếp nhận sinh vật Thần Châu, thì kỹ thuật của bọn họ mới tăng mạnh. . .
Chẳng lẽ. . . chuyện này là thật?
Ông ta nghĩ đến đây thì không khỏi cảm thấy hoảng sợ, trong lòng như có sóng to gió lớn đang rít gào.
Nếu như, tên nhãi đó thật sự là một siêu cấp thiên tài, vậy thì tên đó phải yêu nghiệt đến mức nào chứ!
Tên đó mới 24 tuổi mà thôi!
Vậy mà đã tự tay sáng lập ra một công ty có khả năng trùng kích giá trị thị trường ngàn tỷ rồi!
Nghiên cứu thành công hai loại thuốc mới làm toàn bộ giới y dược chấn động!
Thậm chí, còn có một thân y thuật cực kỳ cao siêu, có thể nói là một bác sĩ đỉnh cấp nhất!
Chỉ cần lấy một trong những thành tựu này ra thì cũng đủ để thế nhân chấn động và kinh ngạc rồi, thế mà tên này lại làm được hết, đây. . . đây là loại quái vật gì chứ!
Ừng ực!
Ông ta cố gắng lắm mới nuốt được một ngụm nước bọt.
Ông ta quá mức chấn động.
Hàn Phó Lĩnh ông ta đã sống hơn nửa đời người, tự nhận là đã kiến thức rất nhiều thiên tài, nhưng bây giờ ông ta đã phát hiện, đám thiên tài ông ta từng chứng kiến chỉ là một đống tầm thường mà thôi, còn đây mới thật sự là thiên tài!
Là loại thiên tài, yêu nghiệt khiến cho người ta tuyệt vọng!