Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1018 - Chương 1018: Chu Công Tử: Chỉ Là Một Nhân Vật Nhỏ Không Đáng Giá Nhắc Đến!

Chương 1018: Chu công tử: Chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng giá nhắc đến! Chương 1018: Chu công tử: Chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng giá nhắc đến!

“Đi, nếu tên đó đã nói để chúng ta đi qua, vậy thì chúng ta liền đi qua đó thôi!” Chu công tử đặt ly rượu xuống bàn, thản nhiên đứng dậy, nói: “Tôi cũng muốn xem một chút, lát nữa khi tên đó biết thân phận của tôi thì sẽ có sắc mặt như thế nào, chắc hẳn, sẽ rất đặc sắc đây! Diệp Mặc gì chứ, tôi chưa từng nghe nói qua, chỉ là một nhân vật nhỏ không đáng giá nhắc đến mà thôi!”

“Ông chủ Hàn, những lời ông vừa nói chính ông có tin không? Quá giả! Tên đó mới 24 tuổi, có thể lợi hại đến mức nào chứ!”

“Còn cả sinh vật Thần Châu này nữa, tôi cũng cảm thấy rất hứng thú với nó! Ném, là nhất định phải ném, mà còn phải ném nhiều tiền mới được, loại chuyện tốt này rất khó gặp đấy! Tên đó dám không đồng ý sao!”

Anh ta vừa bước đi vừa cười nói, gương mặt rất là đắc ý.

“Vâng vâng vâng!” Hàn Phó Lĩnh đi theo sau, không ngừng lên tiếng, gương mặt hiện lên vẻ nịnh nọt và lấy lòng.

“Tên đó ở đâu? Nhà hàng Nhã Yến? Hình như tôi cũng nghe qua nhà hàng này rồi, cũng rất nổi tiếng thì phải! Tôi cũng chưa đến đó bao giờ, nhân tiện đi qua ăn thử một bữa xem sao!”

Hai người đi ra ngoài, đám người còn lại trong phòng cũng đi theo.

Đoàn người rời khỏi khách sạn, lên xe đi đến tòa nhà Quốc Mậu Đại Hạ.

“Tầng cao nhất à? Vị trí không tệ nhỉ!”

Đoàn người lại đi thang máy lên tầng cao nhất.

“Ông chủ Hàn, ông cứ yên tâm, tôi sẽ để cho ông cũng ném một ít, ông muốn ném bao nhiêu thì ném bấy nhiêu, yên tâm đi, tên nhãi kia chắc chắn sẽ đồng ý thôi, ông nói có đúng hay không?”

“Đúng đúng đúng! Tên đó nào dám không cho Chu công tử mặt mũi chứ!”

Đinh!

Cửa thang máy vừa mở ra, đoàn người đã vừa cười vừa nói đi về phía trước.

Hai người này mặt đầy hồng hào, dáng vẻ hết sức đắc ý.

Đi được mấy bước là đã đến cửa nhà hàng, giờ đã là một giờ hơn, đã qua giờ cao điểm, nên người trong nhà hàng hơi ít, nhưng vẫn còn rất sôi nổi và não nhiệt.

Hai người cất bước đi vào đại sảnh nhà hàng.

“Tên kia ở đâu? Ông gọi tên đó ra đây. . . đây. . .” Chu công tử kia quét mắt một vòng rồi nói, nhưng lời còn chưa nói hết thì ánh mắt anh ta bỗng nhiên đọng lại, như nhìn thấy thứ gì cực kỳ kinh khủng vậy, anh ta lập tức ngây ngẩn cả người.

Ánh mắt của anh ta trừng to về phía một góc của nhà hàng.

Nơi đó, có một người ngọc mặc váy trắng đang ngồi.

“Chu công tử?” Hàn Phó Lĩnh nhỏ giọng hô lên một tiếng đầy khó hiểu.

Sắc mặt của Chu công tử cứ là lạ!

Ông ta nhìn theo ánh mắt của Chu công tử thì lại cười.

Hóa ra là nhìn thấy mỹ nữ! Chẳng trách!

Lại quan sát tỉ mỉ một phen thì ông ta cũng lộ ra vẻ sợ hãi thán phục, cười nói: “Chu công tử, ánh mắt của ngài thật tốt!”

Chu công tử không để ý đến Hàn Phó Lĩnh, mà trực tiếp tiến lên.

Hàn Phó Lĩnh lại cười, trong lòng tự nhủ, Chu công tử thật sự hơi gấp gáp, vừa thấy mỹ nữ đã không nhịn được muốn xông lên bắt chuyện, nhưng mà sau đó, ông ta lại hơi giật mình, ra sức nháy mắt vài cái như không dám tin vào hai mắt của mình.

Thế mà Chu công tử lại tiến lên, rồi khom người, trên mặt còn hiện ra nụ cười nhiệt tình và còn có chút nịnh nọt.

Đây nào giống như lên bắt chuyện với gái chứ!

Nụ cười này ông ta cũng hết sức quen thuốc, giống như đám cấp dưới nhìn thấy ông ta thì cũng sẽ lộ ra nụ cười này.

Nhưng mà điều này, làm sao có thể chứ?

Trong lúc nhất thời, ông ta mở to mắt, mặt mũi tràn đầy kinh hãi và khó tin.

Chu công tử tiến lại gần, hơi khom người, rồi vô cùng nhiệt tình mà hô lên một tiếng: “Tư Tuyền!”

Kỷ Tư Tuyền đang trò chuyện với Tần Nhã ở đối diện thì nghe thấy người gọi mình, nàng quay đầu lại xem thì liền lộ ra vẻ kinh ngạc: “Chu Thâm?”

Nàng nhận ra người này.

“Anh đến ăn cơm à?” Nàng nói với vẻ thản nhiên, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như mọi khi.

“Không không không!” Chu Thâm vội vàng lắc đầu nói: “Không phati đến ăn cơm, mà đến tìm người, không ngờ lại tình cờ gặp cô ở đây!”

Anh ta cũng không thấy kỳ lạ, bởi vì anh ta cũng biết vị này rất thích đồ ăn ngon, thường xuyên xuất hiện ở những nhà hàng nổi tiếng, nên xuất hiện ở đây cũng là chuyện bình thường.

Ánh mắt của Chu Thâm rơi lên người Tần Nhã thì cũng hơi kinh ngạc trước vẻ đẹp đó, cười hỏi: “Vị này là. . .?”

“Là bạn của tôi, Tần Nhã! Cũng là bà chủ của nhà hàng này!” Kỷ Tư Tuyền nhẹ giọng giới thiệu.

“Ừm!” Chu Thâm hơi giật mình, lại cười xu nịnh nói: “Tôi đã nghe qua danh tiếng nhà hàng Nhã Yến này từ lâu rồi, nhưng không ngờ bà chủ nơi này lại là một mỹ nữ như vậy, xem ra sau này tôi phải đến đây thường xuyên rồi!”

Tần Nhã mỉm cười, lễ phép chào hỏi: “Chu tiên sinh!”

Nếu như Tư Tuyền nhận ra người này, chứng tỏ thân phận người này tuyệt đối không thấp.

Hàn Phó Lĩnh ở phía sau nhìn thấy cảnh này thì trong lòng lại thấy càng kinh hãi hơn.

Vị này, đến cùng có thân phận gì chứ?

Vậy mà khiến cho một người có thân phận cao quý như Chu công tử cũng phải nhiệt tình và cung kính như vậy!

Chẳng lẽ thân phận của vị này còn kinh khủng hơn cả Chu công tử sao?

Cảm ơn bạn THANHTAM94 đã tặng KP, hôm nay thêm 5c nha!!!

Bình Luận (0)
Comment