Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1031 - Chương 1031: Lưu Hồng Nghiệp Liên Tục Khiếp Sợ!

Chương 1031: Lưu Hồng Nghiệp liên tục khiếp sợ! Chương 1031: Lưu Hồng Nghiệp liên tục khiếp sợ!

Vị Triệu tiểu thư kia thì đứng ở cổng chính đưa mắt nhìn chiếc xe đi xa, mím môi cười nói: “Người này, thật là thú vị!”

Hôm đó, tình cờ gặp mặt thì nàng còn tưởng rằng chỉ là một người qua đường bình thường thôi, à người qua đường có dáng vẻ đẹp trai và cái mũi thính mà thôi, không ngờ lại là một người có tiền, lại có thân phận và địa vị.

Hình như ánh mắt cũng không tệ, chỉ liếc một chút mà đã có thể biết bức tranh kia là thật hay giả, đúng là có chút bản lãnh.

Chẳng qua là, người này quá lỗ mãng và cuồng vọng.

Dù sao Lưu lão tiên sinh này cũng là một người có danh tiếng, lại là một tiền bối, thế mà người này vẫn không thèm khách khí chút nào, thậm chú còn cuồng vọng và xem thường như hai người không cùng một đẳng cấp vậy.

Hình như trong mắt anh ta, loại đại gia lâu năm như Lưu lão tiên sinh cũng không đủ để anh ta đặt vào mắt vậy.

Điều này thật sự là có chút quá cuồng vọng!

Chốc lát sau, nàng hơi lắc đầu, nhẹ nhàng xoay người rồi cất bước đi vào trong đại sảnh.

Cộc cộc!

Một đôi giày cao gót 10 cm nâng bàn chân ngọc của nàng, đem dáng người của nàng trở nên càng nổi bật hơn, mỗi khi nàng bước đi, dáng người chập chờn lại càng lộ vẻ mê người, nhất là đôi chân thon dài trắng như tuyết thỉnh thoảng lại lộ ra dưới làn váy xẻ tà, cực kỳ hấp dẫn.

Hai bờ mông bị chiếc váy quấn quanh, kéo căng ra thành hình dáng tròn trịa như một trái đào, mỗi một bước lại run lên một cái, tràn lên những gợn sóng nho nhỏ, cực kỳ mê người.

Dáng người bốc lửa và khiêu gợi như vậy, cộng thêm gương mặt xinh đẹp mê hoặc tâm trí khiến cho nàng càng lộ ra vẻ mị hoặc câu người, đôi mắt kia chỉ nhẹ nhàng di chuyển một cái cũng đã có thể câu hồn người rồi.

Nàng vừa tiến vào đại sảnh đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt từ bốn phía.

Nàng cũng đã quen với điều này, liền nhếch đôi môi đỏ nở nang, nở nụ cười xinh đẹp.

Trong lúc nhất thời, không ít người nhìn đến ngây người.

Nàng lại mỉm cười, rồi bước nhanh theo hai cha con nhà họ Lưu.

Nàng chuẩn bị đi dạo thêm một lát, xem kỹ bố cục nơi này, lại thường thức một vài món đồ siêu tầm rồi mới rời đi.

Lúc này, Lưu Hồng Nghiệp ở phía trước bỗng nhiên dừng bước chân, đôi mắt nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, tiếp đó thì từ từ mở to, như cực kỳ giật mình.

Lưu Gia Thành khẽ giật mình, nhìn qua với ánh mắt nghi ngờ: “Cha, cha sao thế?”

Tại sao dáng vẻ của cha như đang rất giật mình vậy?

“Tên nhãi kia. . .” Lưu Hồng Nghiệp nuốt một ngụm nước bọt, giọng nói cũng trở nên không lưu loát.

Tin nhắn này nói rằng, tên nhãi kia còn là cổ đông lớn của Weibo, còn nói tên nhãi đó cực kỳ nổi tiếng trong ngành internet, cũng quen biết rất nhiều người, cũng là một nhân vật có danh tiếng!

“Đinh!”

Lưu Hồng Nghiệp còn chưa kịp tỉnh táo lại, thì lại có tin nhắn gửi đến, ông ta xem xong thì toàn thân không khỏi chấn động, trong đôi mắt mở to tràn đầy vẻ kinh hãi đến cực hạn.

“Đây. . . đây. . .” Môi ông ta run lên, nói không nên lời.

Tin nhắn này nói, tên nhãi tên Diệp Mặc kia là bạn tốt của mình, còn là ông chủ của điện tử Đông Đằng nữa.

Lưu Hồng Nghiệp cũng đã nghe nói về công ty điện tử Đông Đằng này, bởi vì loại màn hình mới kia nên thời gian gần đây rất nổi tiếng, giá trị công ty cũng tăng vọt, một công ty lợi hại như vậy mà cũng là của tên nhãi kia?

“Trời ạ!” Ông ta thì thào một câu, tâm thần đã vô cùng kinh hãi.

Một cái Linh Tú, một cái Hoa Thiên An Phòng, còn cả điện tử Đông Đằng nữa, tất cả đều là của tên nhãi kia!

Hơn nữa, tên đó chính là ông chủ, các công ty này đều treo tên của tên đó chứ không phải là gia tộc sau lưng, tên nhãi này. . . đến cùng có bao nhiêu tiền chứ? Lại có địa vị gì chứ?

“Đinh!” Lại một tin nhắn nữa.

Lưu Hồng Nghiệp mở ra xem, thì hoàn toàn không thể tin nổi.

Ông ta cứ đứng ngơ ngác như người mất hồn như vậy.

Lưu Gia Thành thấy thế thì càng nghi ngờ hơn.

“Cha, cha lại sao vậy?”

Cha lại làm sao vậy, có thứ gì khiến cho cha kinh ngạc như thế?

Anh ta lại gần, nhìn màn hình điện thoại xong thì lại cười vì cảm thấy quá hoang đường.

“Con xem nào. . .đây là ai? Cái gì cơ? Sinh vật Thần Châu? Là xí nghiệp dược rất nổi tiếng gần đây sao? Không thể nào! Ha ha! Người này đang nói đùa đúng không! Sinh vật Thần Châu này bây giờ đã có giá trị thị trường hơn trăm tỷ rồi, nghe nói còn có cơ hội chạm đến mốc ngàn tỷ, làm sao có thể là của tên kia chứ!”

Tên nhãi kia làm sao có thể là ông chủ của Sinh vật Thần Châu được!

Hiện giờ ông chủ của Sinh vật Thần Châu đã có hơn 100 tỷ tài sản, tương lai lên sàn thì ít nhất cũng phải mấy trăm tỷ, một nhân vật lợi hại như vậy thì làm sao có thể là một tên nhãi ranh trẻ tuổi lông còn chưa mọc đủ chứ!

Sau đó, anh ta lại cười nói: “Cha, cha. . .cha sẽ không tin lời này chứ?”

Nhưng, nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của cha, thì tiếng cười của anh ta dần dần nhỏ lại, thần sắc cũng từ từ trở nên ngốc trệ.

Đúng rồi!

Với thân phận của cha thì bạn bè cũng toàn là nhân vật có máu mặt, lời nói của bọn họ sao có thể là giả được!

Trong lúc nhất thời, anh ta cũng ngây người tại chỗ, triệt để thất thần.

“Sinh vật Thần Châu?”

Triệu tiểu thư kia nghe thấy thế thì nhớ đến thứ gì, đôi môi đỏ há ra, rồi cũng ngây ngẩn cả người.

Bình Luận (0)
Comment