“Trả tiền?” Vương Diễm nghe xong thì hơi buồn bực.
“A! Anh Tôn có một công ty truyền thông, ký kết với rất nhiều streamer, bọn họ làm trái với hợp đồng, nên nợ anh Tôn không ít tiền!” Tống Văn Kiệt giải thích, “Cô nàng kia nợ anh Tôn hơn 3 triệu!”
“Hơn 3 triệu?” Vương Diễm giật mình, nói: “Chuyện này. . . chuyện này không có vấn đề gì chứ?”
Một sinh viên, thì làm sao có thể nợ nhiều tiền như vậy?
Tống Văn Kiệt cười nói: “Mẹ, đều là hợp pháp mà, có thể có vấn đề gì chứ!”
Loại chuyện này đúng là không quá đạo đức, nhưng rất kiếm được tiền! Phải nói là một vốn bốn lời, tuy rằng từng xảy ra vài chuyện, nhưng anh Tôn rất có năng lượng, nên dễ dàng đè xuống, cha cha anh Tôn thế nhưng còn lợi hại và có quan hệ hơn cả anh rể.
“A! Vậy là tốt rồi!” Vương Diễm nhất thời thở phào một hơi.
“Nghe anh Tôn nói, tên kia bỏ tiền rất sảng khoái, mắt còn không chớp một cái, chắc chắn là có quan hệ không tầm thường với cô nàng kia, con còn xin ảnh chụp, cũng khá xinh đẹp đấy!” Tống Văn Kiệt cười, lấy điện thoại ra xem ảnh.
Vương Diễm nhếch nhếch miệng, nói: “Đám đàn ông đều như nhau, tên đó có nhân phẩm như vậy cũng không có gì kỳ lạ, con cũng đừng nói với chị con làm gì, không chị con lại khó chịu, tốt nhất là sau này cũng đừng nhắc đến tên đó trước mặt chị con!”
Mỗi lần gặp tên đó là Giai Giai đều sẽ không vui một thời gian.
Bà ta cũng không muốn để tên này ảnh hưởng đến quan hệ của Giai Giai và Vinh Cường.
Vương Diễm lại trách mắng: “Sau này, cũng đừng nhắc đến tên đó trước mặt mẹ, xúi quẩy!”
“Được rồi!” Tống Văn Kiệt bĩu môi, chỉ cảm thấy rất mất hứng.
Vương Diễm nhìn con trai một cái, giận dữ nói: “Còn con nữa, cũng đã đến tuổi kết hôn rồi, nhanh tìm bạn gái rồi lập gia đình đi, để cho mẹ và cha con an tâm!”
Trước đó, Văn Kiệt đã có một người bạn gái, bà ta còn dùng tiền lễ hỏi để mua nhà cho nó chuẩn bị kết hôn, nhưng sau khi có tiền, Văn Kiệt lại ghét bỏ người bạn gái đó không xinh đẹp, cho nên đã chia tay, bây giờ cũng không tìm bạn gái nữa.
Dạo này, bà ta vẫn luôn thu xếp việc này, chuẩn bị nhờ người làm mai mối, tìm con gái của một nhà có tiền, tốt nhất là có trình độ cao, xinh đẹp lại hiền lành hiếu thuận.
Bà ta cảm thấy, những yêu cầu này không hề quá đáng chút nào.
Đứa con trai bảo bối của bà ta cũng rất đẹp trai, bây giờ cũng có tiền, còn có một người anh rể lợi hại như Vinh Cường, cho nên tìm một người vợ như vậy là quá bình thường.
Đến lúc đó, cả hai nhà thông gia đều giàu có, bà ta sẽ có mặt mũi trước bạn bè và họ hàng thân thích.
Tống Văn Kiệt lẩm bẩm: “Mẹ, vẫn sớm mà!”
Anh ta cũng không muốn kết hôn sớm, rồi bị người quản lý, anh ta còn muốn vui chơi thêm vài năm nữa!
“Con thật là. . .” Vương Diễm trừng mắt, đang định tiếp tục thuyết giáo.
“Me, con nhớ ra rồi, con còn có chuyện ở xưởng, con đi tắm rửa thay quần áo rồi đi làm đây!” Tống Văn Kiệt vội vàng đứng dậy đi về phòng, một lát sau lại vội vàng ra khỏi nhà.
Buổi chiều, anh ta ngốc ở trong xưởng chơi game, chờ đến tối lại đi quán karaoke.
“Tôi nói cho cậu biết, ngày trước, họ Diệp kia rất ki bo. . .cậu biết không, buồn cười nhất chính là, rõ ràng nhà tên đó rất nhiều tiền, nhưng lại phải giả vờ như không có tiền, đòi tên đó 300 ngàn lễ hỏi, mà giống như muốn mạng tên đó vậy, sau này còn phải trả lại nữa!”
“Mọi người nói xem, đây chẳng phải là đần độn sao! Nào có tốt bằng anh rể bây giờ của tôi chứ. . .”
Mấy chai rượu vào bụng, khiến cho Tống Văn Kiệt cũng hơi hưng phấn.
Tôn Đông Hải ở bên cạnh nghe xong thì lại cười: “Ha ha!”
Hôm qua, khi uống rượu thì Tống Văn Kiệt đã nói chuyện này rồi, đúng là rất buồn cười.
Nghe Văn Kiệt nói, trong nhà tên kia cũng không có nhiều tiền, ít nhất thì cũng không nhiều như ông chủ Chu, thế mà lại làm nhiều trò mèo như vậy, đúng là rất buồn cười!
Tôn Đông Hải uống một hớp rượu, rồi cười nói: “Văn Kiệt! Hay là. . .anh giúp cậu chơi tên đó một vố nhé, cậu đã nói tên đó còn rất nhiều tiền đúng không, anh lại làm tiền tên đó cho cậu hả giận nhé!”
“Hay lắm!” Tống Văn Kiệt nghe xong thì vỗ đùi, hưng phấn nói: “Nhất định phải hung hăng trừng trị tên này một lần, để em hả giận!”
Tôn Đông Hải cười nói: “Vậy được rồi, ngay mai anh sẽ gọi điện cho tên đó, để tên đó móc thêm 3 triệu nữa là được, nhiều quá thì không hay lắm!”
Tôn Đông Hải híp mắt, liếm môi, trên mặt lại hiện lên một vệt âm tàn.
Nghe Văn Kiệt giới thiệu, thì tên này rất dễ bắt nạn, còn có ân oán với Văn Kiệt nữa, cho nên anh ta cũng hơi động lòng, muốn gõ thêm một khoản tiền nữa.
Tống Văn Kiệt cười to: “3 triệu? Không nhiều! Không nhiều chút nào!”
Trong nhà tên họ Diệp kia có không biết bao nhiêu là tiền, vài chục tỷ cũng phải có, lại thêm tập đoàn Phác Ngọc kiếm tiền như nước, thì 3 triệu chẳng là cái gì cả.
Vợ của tên kia thế nhưng là Tô Thiên Hậu, chắc chắn tên đó không muốn chuyện này bị lộ ra ngoài, nên sẽ ngoan ngoãn trả tiền.