Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1059 - Chương 1059: Đây Mà Gọi Là Hợp Pháp À?

Chương 1059: Đây mà gọi là hợp pháp à? Chương 1059: Đây mà gọi là hợp pháp à?

Nửa tiếng sau, Tống Giai mới rời khỏi phòng tắm.

Choàng chiếc khăn tắm để che đi cơ thể uyển truyển như như tuyết kia, rồi mới đi ra ngoài.

Tống Giai cầm chai nước, rồi chuẩn bị trở về phòng, liền nghe thấy tiếng điện thoại di động của mẹ vang lên ở phòng khách.

“Là Văn Kiệt!” Vương Diễm cầm điện thoại di động lên xem, cười nói: “Chắc chắn là gọi về bảo tối nay sẽ về nhà!”

Bà ta mỉm cười, rồi nghe máy.

Một giây sau, bà ta liền ngây dại.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng kêu khóc của con trai.

“Mẹ, con sợ quá. . .bọn họ. . .bọn họ muốn bắt con, mẹ, con không muồn ngồi tù! Tất cả đều do tên họ Diệp kia hại con! Mẹ, mẹ mau bảo anh rể cứu con đi!”

Nội tâm Vương Diễm run rẩy, luống cuống.

Bà ta vội vàng truy hỏi: “Văn Kiệt, có chuyện gì thế? Đến cùng thì có chuyện gì xảy ra?”

Nhưng đối diện đã không có người trả lời, sau đó, bà ta liền nghe được nhưng tiếng hò hét ầm ĩ, rồi cuộc gọi bị cắt đứt.

Bà ta ngồi ngây ngốc tại chỗ, hoàn toàn không thể tin nổi.

Một lúc sau, thân thể bà ta run lên, trực tiếp co quắp trên ghế, bà ta chỉ cảm thấy trong khoảnh khắc đó, trời đã sập, khuôn mặt của bà ta đều trở nên đờ đẫn, không còn chút sức sống nào.

Môi bà ta run lên, nói như sắp khóc: “Con trai. . . nói là bị bắt. . . còn phải. . . còn phải ngồi tù!”

Rầm!

Toàn thân cha Tống ở bên cạnh run lên, chiếc điều khiển trong tay rơi xuống đất, cả khuôn mặt cũng biến thành trắng bệch.

Tống Giai cũng run lên, suýt nữa thì không cầm nổi chai nước trong tay, khuôn mặt tươi cười của cô ta cũng đã trở nên trắng bệch.

“Nhất định là có hiểu lầm gì đó, Văn Kiện thiện lương hiền lành như vậy thì làm sao có thể làm chuyện xấu được, nó . . . nó còn nói với tôi là, những gì nó làm đều là hợp pháp, đúng rồi, nó còn nói, là do họ Diệp kia hại nó, nhất định là tên khốn đó đã hại Văn Kiệt, để trả thù nhà chúng ta!”

Vương Diễm đang gào khóc, bỗng nhiên lại cắn răng một cái, trên mặt lộ ra vẻ hung ác và căm hận.

“Họ Diệp này cũng không phải thứ tốt, tên khốn này dám hại Văn Kiệt, tôi sẽ không cho tên khốn này đâu, mau, mau gọi điện thoại cho Vinh Cường, bảo Vinh Cường trở về nghĩ biện pháp chạy tội cho Văn Kiệt đi, rồi lại dạy dỗ tên khốn kia, kiện tên khốn đó, kiện chết tên khốn đó!”

Vương Diễm càng nói càng kích động, dần dần biến thành gào thét, gương mặt thì hiện lên dáng vẻ của một mụ đàn bà chanh chua.

Mười giờ hơn, Chu Vinh Cường vội vàng trở về, sắc mặt ngưng trọng, hỏi: “Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra?”

Ban nãy, anh ta đang bàn chuyện làm ăn với người ta, thì nhận được điện thoại trong nhà, nói rằng em vợ bị bắt.

Chu Vinh Cường đi vào phòng khách, đặt túi xuống.

“Văn Kiệt lại gây chuyện gì rồi?”

“Văn Kiệt có thể gây chuyện gì chứ! Con cũng biết rồi mà, nó là một đứa bé rất hiền lành đơn thuần thì làm sao gây chuyện được, tất cả đều là do tên họ Diệp kia vu oan hãm hại Văn Kiệt!” Vương Diễm nói với giọng the thé.

“Vinh Cường, con phải giúp Văn Kiệt đấy! Không thể để nó phải ngồi tù oan được, nếu như nó bị ngồi tù thật, thì sau này phải làm sao, làm gì có cô gái nào tốt dám cưới nó, còn cả tên khốn kia nữa, con nhất định phải cho tên khốn đó biết lễ độ!” Vương Diễm nói xong thì lại bắt đầu thút thít.

Chu Vinh Cường nghe xong thì hơi cau mày.

Đơn thuần, hiền lành?

Cũng không phải anh ta không biết Văn Kiệt, tên này chẳng dính dáng gì đến hai chưa đơn thuần hiền lành cả, vừa không có bản lĩnh lại còn chơi bời lêu lổng, dạo gần đây lại chơi với một đám người chẳng ra gì.

Còn về phần tên nhãi họ Diệp kia. . .

Chu Vinh Cường chậc một tiếng, lông mày hơi vặn lại.

Tên nhãi này có lai lịch không nhỏ, lần gặp mặt trước, phó hội trưởng Phương của thương hội thành phố còn rất nhiệt tình với tên nhãi đó.

Chuyện này, tại sao lại dính líu đến tên nhãi đó rồi!

Chuyện này khó giải quyết rồi đây!

Chu Vinh Cường trầm ngâm một lát, rồi hỏi: “Tại sao tên đó lại muốn vu oan cho Văn Kiệt? Vu oan kiểu gì?”

Ngay sau đó, Vương Diễm liền kể chuyện hôm qua.

“Chính là hôm qua, Văn Kiệt nhìn thấy tên nhãi đó, còn nói tên nhãi đó cầm hơn 3 triệu để trả nợ cho một cô nàng học sinh. . .’

“Văn Kiệt nói, đây đều là hợp pháp, không thể nào xảy ra chuyện, nhất định là do tên nhãi kia vu oan cho Văn Kiệt, nói có bắt chẹt, tống tiền cho nên mới bị bắt, Vinh Cường, con phải tìm quan hệ giúp đỡ Văn Kiệt đấy, còn nữa, phải tìm luật sư kiện tên nhãi kia!”

Vương Diễm tức giận nói: “Tuy tên đó có tiền, nhưng nhà chúng ta cũng không thiếu tiền, tại sao phải sợ tên đó chứ!”

Chu Vinh Cường nghe xong thì trong lòng lộp bộp một tiếng.

Cô nàng sinh viện, mà lại nợ hơn 3 triệu!

Đây mà có thể là hợp pháp à?

Coi như hợp pháp, thì cũng là chui vào kẽ hở của pháp luật, là chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Bình Luận (0)
Comment