Diệp Mặc đẩy cửa bước vào phòng.
“Sao lại ném quần áo lung tung rồi!”
Hắn đảo mắt qua, liền nhìn thấy mấy bộ quần áo ở trên giường, trên ghế sa lon cũng có, liền lắc đầu rồi đi qua.
Diệp Mặc đi đến trước ghê sa lon, liền vươn tay cầm chiếc váy màu đỏ kia lên.
Vừa mới cầm lên, liền có thứ gì đó rơi xuống, Diệp Mặc nhìn kỹ vào thì thấy là một mảnh mỏng manh có viền ren.
Hắn không khỏi sửng sốt một chút, sắc mặt cũng biến thành hơi mất tự nhiên.
Diệp Mặc nhìn kỹ một chút rồi dời mắt đi, nhưng mà sau đó, hắn lại nhìn lại một lần nữa, kiểu dáng này hơi quen thuộc, hình như mình đã giặt qua một lần.
Quần áo của Ngọc Tình, vẫn luôn là Diệp Mặc giặt.
Diệp Mặc nhìn chằm chằm một lúc rồi hơi lắc đầu.
Những kiểu dáng này cũng không khác nhau mấy, Diệp Mặc cũng không để ý nhiều, có lẽ là đã giặt qua thật, dù sao quan hệ của hai cô gái khá tốt, nên có lúc còn tắm rửa cùng nhau, có thể vứt quần áo chung một chỗ, nên bị hắn giặt.
Mũi Diệp Mặc khẽ hít một hơi, liền ngửi thấy một mùi thơm đặc biệt, hơi giống với mùi thơm cơ thể trên người nàng, nhưng lại hơi khác biệt, hình như còn mang theo một mùi mồ hôi nhàn nhạt.
Hoàn toàn khác biệt với mùi ở trên người Ngọc Tình.
Diệp Mặc hơi ngơ ngác một chút, trong lòng cũng dâng lên một tia gợn sóng.
Hắn gấp váy chỉnh tề, rồi đặt lên ghế sa lon, cũng đặt hai mảnh vải mỏng manh có viền ren sang bên cạnh, sau đó, lại đi sửa sang quần áo cho Ngọc Tình.
Quần áo của Ngọc Tình cũng có mùi mồ hôi nhàn nhạt, còn dính cả mùi thơm ngào ngạt trên cơ thể của nàng, chỉ ngửi thôi đã khiến cho người ta say mê.
“Dứt khoát giặt đi!”
Diệp Mặc nghĩ nghĩ, vẫn cầm quần áo ném vào máy giặt, và máy chuyên môn giặt đồ lót.
Lại lấy một cái quần đùi cho mình, rồi chọn hai bộ quần áo cho bọn nhỏ, liền đi xuống nhà.
Thay quần áo cho bọn nhỏ xong, hắn liền mang bọn nhỏ ra ngoài.
Tô Ngọc Tình chui lên mặt nước, bơi đến bên bờ, nhận lấy bé trai.
“Cẩn thận một chút nha!”
“Em yên tâm!” Diệp Mặc mỉm cười, ôm bé gái trong tay, chậm rãi xuống nước.
Ngày bình thường, mỗi khi tắm rửa thì hai đứa bé cũng thường xuyên nghịch nước, nên cũng không sợ, chỉ cần từ từ dẫn đạo, kiên nhẫn hướng dẫn một chút thì vẫn có thể dạy được, mà có hắn ở đây, cũng sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn được.
Dương Mạn Ny cũng bơi lại gần, đưa tay lau mặt, đôi mặt đẹp lại quét lên người Diệp Mặc, đánh giá thật kỹ một phen.
Bỗng nhiên, nàng khẽ cắn môi đỏ, trong mắt tỏa ra một vệt sáng rực, còn có sóng nước nổi lên.
Nàng đã có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với dáng người của Diệp Mặc.
Một lát sau, nàng hơi lắc đầu, gõ cho mình một cái, rồi trầm người xuống, chui vào trong nước.
Đáy nước hơi lạnh hơn, vừa hay có thể hạ nhiệt một chút, để cho mình tỉnh táo lại.
Nhưng vừa vào đáy nước, cảnh tượng ở trước mặt lại khiến cho tâm thần của nàng không nhịn được mà nhảy loạn lên, chỉ có thể bơi xa ra một chút mới khá hơn.
“Diệp Mặc này. . .” Dương Mạn Ny ngoi lên mặt nước ở nơi xa xa rồi âm thầm xì một tiếng, gương mặt kiều diễm ở dưới ánh mắt trời lại càng hiện lên vẻ vũ mị rung động lòng người.
Sau đó, nàng lại hít một hơi, rồi lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
Khi còn sống chung ở Đế Kinh, thì lòng nàng đã hơi loạn rồi, tách ra được một thời gian mới khá hơn nhiều, nhưng hôm nay vừa mới trở về, thì tình hình lại càng hỏng bét hơn, hỏng bét hơn lúc trước nhiều.
Nàng cau mày lại, chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, đành phải chui vào đáy nước để cho mình thanh tỉnh hơn một chút.
Bên này, Diệp Mặc dậy Tĩnh Tĩnh một lúc lâu, con gái rất có thiên phú, ít nhất thì cũng khá hơn Nặc Nặc nhiều.
“Nặc Nặc, không được uống nước! Mau phun ra!” Ngọc Tình dạy con trai một lúc mà chỉ cảm thấy đau đầu.
Diệp Mặc cười nói: “Từ từ là được!”
Bắt bọn nhỏ học được ngay là chuyện không thực tế, phải dần dần mới được, đầu tiên cứ cho bọn nhỏ làm quen nước trước, rồi từ từ dạy sau.
Một lúc sau, Diệp Mặc lại đổi với Ngọc Tình, hắn bắt đầu dạy Nặc Nặc.
Chớp mắt, hai tiếng đã trôi qua.
Âm thanh hệ thống lại vang lên.
[Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, bắt đầu lựa chọn phần thưởng ngẫu nhiên. . . Chúc mừng ký chủ, nhận được 5% cổ phần của tập đoàn Oracle!]
Oracle!
Diệp Mặc nghe thấy cái tên này thì tâm thần khẽ động.
Tập đoàn Oracle này là một tập đoàn khoa học kỹ thuật cực kỳ nổi tiếng, giá trị thị trường cũng hơn 1000 tỷ như tập đoàn LT, 5% cổ phần cũng là khoảng tầm 50 tỷ.
Có điều, với hắn mà nói thì tiền không có tác dụng gì, hắn càng để ý đến công ty Oracle này hơn.
Hắn đang buồn phiền vì không hoàn thành được nhiệm vụ thăng cấp thứ năm, thu mua một nhà công ty khoa học kỹ thuật cao cấp bậc 10 tỷ, hiện giờ hắn trở thành cổ đông lớn của Oracle, có cái thân phận này thì sẽ dễ dàng hơn nhiều.