Ba người chờ ở bên ngoài một lúc, liền có một người mặc một bộ quần áo cổ trong đi ra, chính là Trang Khả Lam, trên mặt cô ta còn trang điểm theo phong cách cổ trang.
“Ngọc Tình!”
Dáng người Trang Khả Lam cao gầy, khuôn mặt kiều diễm, lại rất thích hợp với cách ăn mặc này, có một loại phong vận đặc biệt.
Khi nhìn thấy Tô Ngọc Tình thì trên mặt Trang Khả Lam lộ ra nụ cười nhiệt tình, đến khi nhìn thấy người thanh niên bên cạnh thì cô ta hơi ngẩn ra, thần sắc hơi mất tự nhiên, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.
Chủ tịch Diệp còn cố tình gọi cho cô ta để nói, không thể lộ thân phận của chủ tịch ở trước mặt Ngọc Tình.
Trang Khả Lam đến gần, nhìn về phía Diệp Mặc, cười hào phóng nói: “Em còn dẫn anh ta theo à!”
Tô Ngọc Tình cười nói: “Ừm! Anh ấy bảo là có hứng thú, nên muốn đến xem, còn dẫn cả bọn nhỏ theo nữa!”
“Cho chị xem nào! Lớn như vậy rồi cơ à! Lần trước vẫn còn rất nhỏ mà!”
Trang Khả Lam lại gần nhìn một chút, rồi lại đưa tay nắm lấy hai bàn tay nhỏ non mềm của hai đứa bé.
“Đúng vậy nhỉ!”
Trang Khả Lam nói: “Hay là vào trong xe ngồi đi, bên ngoài nóng lắm!”
Tô Ngọc Tình cười nói: “Không sao, tham quan một chút đã, lát nữa sẽ vào chỗ chị ngồi sau!”
“Được rồi! Đi bên này! Chị dẫn mọi người vào tham quan!”
Trang Khả Lam cười, dẫn ba người đi vào trong.
“Kia là ai? Còn mang cả trẻ con theo kìa!”
“Chắc là bạn của Trang Khả Lam!”
“Sao tôi thấy người kia giống Tô Thiên Hậu thế nhỉ? Còn người đàn ông kia là ai?”
Không ít người trong đoàn làm phim đều chú ý đến đoàn người này, bọn họ đều quăng ánh mắt qua, rồi nghị luận ầm ĩ.
Dĩ nhiên Diệp Mặc nghe được những lời này, nhưng cũng không để ý lắm.
“Chị vẫn thích hợp đóng phim hơn là ca hát, sau này thỉnh thoảng hát vài bài là được, cũng may mà chị gặp được một công ty tốt. . .”
Trang Khả Lam vừa dẫn mọi người đi dạo, vừa nói về tình trạng của mình hiện giờ.
Thinh thoảng ánh mắt lại liếc về phía người thanh niên đi phía sau kia, rồi lại nhìn về phía Ngọc Tình, trong lòng liền dâng lên một loại cảm giác cực kỳ hâm mộ.
Cô ta cực kỳ hâm mộ Ngọc Tình.
Trong tràng danh lợi như làng giải trí này, thì hầu như không thể nào gặp được tình yêu đích thực, giống như Ngọc Tình thật sự quá hiếm.
Trang Khả Lam lôi kéo Ngọc Tình, nhỏ giọng nói: “Hai người. . .đăng ký chưa? Lúc nào thì tuyên bố! Đến lúc đó, nhất định sẽ rất oanh động đấy!”
“Vẫn chưa! Cũng không vội mà!”
Tô Ngọc Tình quay người nhìn một chút, rồi lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Trang Khả Lam cười nói: “Dù sao thì đến khi đó cũng phải mời chị tham gia hôn lễ đấy, cho chị làm phù dâu, dù sao chị vẫn độc thân mà, mời lúc nào là chị có mặt lúc đấy!”
“Được! Chắc chắn rồi!” Tô Ngọc Tình cười một tiếng.
Đi dạo được một lát, Trang Khả Lam không kiên trì nổi nữa, “Đi đi đi, đi nhà xe ngồi đi, ngoài này nóng quá, lát nữa chúng ta không đi nhà hàng ăn cơm, gọi ít đồ đến là được rồi! Lát nữa mọi người nhìn xem có thích ăn gì không!”
Cô ta mặc trang phục cổ trang nên rất là nóng.
“Được!”
Mấy người đi ra ngoài, rồi tiến vào một nhà xe rộng rãi.
Lúc này, trong một kiến trúc kiểu dân quốc, có một đoàn làm phim khác đang quay chụp.
“Cắt cắt cắt! Các người đang làm gì thế!”
Một người đàn ông bụng phệ đang đứng sau lưng đạo diễn khua hai tay lên, tức giận quát: “Tất chân đâu! Tất chân ở chỗ nào! Tôi đã nói rồi, nhất định phải đi tất chân rồi cơ mà!”
Các diễn viên đang quay phim, và các nhân viên công tác đều dừng lại, rồi quay đầu nhìn qua.
Đạo diễn ngẩng đầu lên, nhíu mày lại, khuôn mặt như trái mướp đắng.
“Ông chủ Lý, phim của chúng ta là phim thời dân quốc, không thể có loại đồ chơi đó được!” Đạo diễn bất đắc dĩ lên tiếng, giọng điệu lại cẩn thận từng li từng tý, vì sợ đắc tội với nhà đầu tư này.
“Ai bảo phim dân quốc thì không thể đi tất chân?” Tổng giám đốc Lý hừ nói: “Tôi nói có, thì nhất định phải có, lập tức an bài cho tôi!”
Đạo diễn rụt cổ lại, cười theo nói: “Vâng! Làm ngay đây ạ!”
Vị ông chủ Lý này là người đầu tư, cho nên không thể đắc tội.
Tổng giám đốc Lý cười thỏa mãn: “Như vậy còn tạm được!”
“Đúng! Chính là như vậy, cổ áo kéo thấp xuống một chút! Phải lộ ra, lộ ra. . .! Ai ai ai! Anh đang làm gì thế, tình cảm đâu, đóng phim là phải có tình cảm, thôi để tôi làm mẫu cho!”
Ông ta khoa chân múa tay ở hiện trường, cũng sờ mó được không ít, cuối cùng cũng vừa lòng thỏa ý.
Sau khi xong việc buổi sáng, ông ta kêu lên một tiếng, rồi đi qua ngoài.
“Đi, đi ăn cơm!”
“Vâng vâng!” Mấy người đạo diễn vội vàng cuống quít đuổi theo.
“Ông chủ Lý, một khi bộ phim này online thì nhất định sẽ hot, ngài cứ yên tâm!” Đạo diễn khom người đi phía sau, cười nói: “Hiện giờ phim online rất có tiền đồ, chỉ cần quay xong là có thể kiếm không ít tiền!”
“Yên tâm đi, nếu bộ này kiếm được, vậy thì bộ sau tôi nhất định sẽ đầu tư cho anh!”