Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1080 - Chương 1080: Tổng Giám Đốc Lý: Cơ Hội Đến Rồi!

Chương 1080: Tổng giám đốc Lý: Cơ hội đến rồi! Chương 1080: Tổng giám đốc Lý: Cơ hội đến rồi!

Tổng giám đốc Lý nghênh ngang bước đi, thành thạo móc một điếu thuốc ra, rồi dùng hai ngón tay mập mạp để kẹp.

Đạo diễn vội vàng lấy bật lửa ra châm thuốc cho ông ta.

Phù!

Tổng giám đốc Lý hít một hơi thật sâu, rồi lại thoải mái nhả khói, sung sướng đến mức híp mắt lại.

Sướng!

Lại nhìn dáng vẻ cúi đầu khom lưng, vô cùng cung kính của mấy người này, ông ta lại cảm giác như mình đã trở về như xưa.

Tất nhiên, vẫn kém hơn nhiều trước kia.

Nhớ năm đó, ông ta cũng là đại gia có tiền tỷ, dưới cờ giải trí Kim Sư có không ít ngôi sao, minh tinh điện ảnh, cũng có chút địa vị trong làng giải trí, cho nên từ trước đến nay có không ít phụ nữ muốn bò lên giường ông ta ôm ấp yêu thương.

Khi đó, phong quang đến mức nào chứ!

Nhưng mà sau này, ông ta gặp họa, Kim Sư nói đổ là đổ luôn, ông ta cũng suýt phá sản, may mà dựa vào các mối quan hệ cũ để chống đỡ được, cũng còn có chút vốn liếng.

Đoạn thời gian đó, ông ta thực sự rất thảm, vì sợ bị trả thù nên còn chạy trốn khỏi thành phố H, trốn đến mấy thành phố nhỏ ở miền tay, ngày nào cũng vui buồn thất thường vì sợ bị tìm thấy.

Cũng chỉ vài tháng vừa qua, ông ta thấy tiếng gió đã lặng, cho nên mới dám ló mặt ra.

Dạo này, ông ta lại tìm được cơ hội, thành lập một công ty mới, bắt đầu đầu tư điện ảnh, cũng kiếm được không ít.

Ông ta cảm giác, tất cả đã trở nên tốt hơn, bằng bản lãnh và năng lực của ông ta, chẳng mấy chốc sẽ có thể kiếm lại số tiền lúc trước, đến khi đó, những kẻ đã vứt bỏ ông ta sẽ phải hối hạn.

Nhất là Vương Kiều Kiều kia!

Khi đó, đạp ông ta nhanh hơn tất cả mọi người!

Hừ!

Nghĩ đến Vương Kiều Kiều kia ông ta lại tức giận, không khỏi hừ một tiếng.

Lúc này, phó đạo diễn cầm điện thoại di động lướt web một lúc, bỗng nhiên nhỏ giọng kêu lên: “Đạo diễn, đạo diễn, nghe nói Tô Thiên Hậu đang ở đây!”

Đạo diễn khẽ giật mình, quay người hỏi lại: “Ai cơ?”

“Chính là Tô Thiên Hậu! Cô ấy đang ở đoàn làm phim bên cạnh, nghe nói là đến chơi với Trang Khả Lam, đợt trước hai người này cùng một công ty mà, nghe nói bên cạnh còn có một người đàn ông, còn mang hai đứa bé theo nữa!” Phó đạo diễn nói với vẻ rất phấn khởi.

Tổng giám đốc Lý ở phía trước bỗng nhiên dừng bước chân lại.

Tô Thiên Hậu!

Cái tên này, khiến cho nội tâm ông ta run lên một cái.

Lúc trước, chính là vì ông ta có ý đồ với Tô Thiên Hậu mới rước lấy họa lớn.

“Người đàn ông? Người đàn ông nào?” Ông ta quay mạnh người lại, sắc mặt vô cùng âm trầm và khó coi.

Chẳng lẽ. . .là vị đại lão kia? Chính là thủ phạm đã hại ông ta thảm như vậy?

Phó đạo diễn nói: “Không biết nữa! Nghe nói người này rất trẻ, chỉ hơn 20 tuổi thôi!”

“Hơn 20 tuổi?” Tổng giám đốc Lý khẽ giật mình, rồi lại thở phào một hơi.

Vậy thì không phải người đó rồi!

Vị đại lão kia vừa ra tay chính là tiền tỷ, để nện chết Kim Sư của ông ta, sau này còn phái người giám sát ông ta, người nắm giữ năng lượng kinh khủng như vậy, làm sao có thể là một người trẻ mới hơn 20 tuổi được.

Loại đại lão này, chắc chắn là có bối cảnh rất thần bí, lại không tiện lộ mặt, nên sao có thể đi theo họ Tô kia khắp nơi được.

Đúng rồi, có thể là tấm bình phong để che mắt người đời.

Trước kia cũng có tin tức nói rằng, họ Tô kia đi bệnh viện, bên người còn có một người đàn ông trẻ tuổi đi theo mà.

Cũng chưa chắc là người đó, có lẽ đã đổi mấy người rồi cũng nên, với dung mạo của người phụ nữ kia, thì có tiểu thịt tươi nào mà không chơi được.

Ông ta âm thầm hừ lạnh một tiếng.

Trước kia, ông ta thật sự cho rằng người phụ nữ này băng thanh ngọc khiết, khác với những người phụ nữ còn lại, nhưng bây giờ xem ra, cũng là một người phụ nữ chơi bời rất thoáng, cũng không đám phụ nữ kia là bao, đều là mặt hàng nát.

Ông ta cười nhạo hỏi: “Đẹp trai không?”

Phó đạo diễn hỏi trong nhóm chat một lúc, rồi lắc đầu nói: “Không biết, hình như đeo khẩu trang nên không thấy rõ!”

Tổng giám đốc Lý kinh ngạc nói: “Đeo khẩu trang? Cũng là ngôi sao hay minh tinh à?”

Phó đạo diễn nói: “Có thể là vậy!”

“Đúng là thú vị!”

Tổng giám đốc Lý ngậm điếu thuốc suy nghĩ một lúc, bỗng nhiên lại cười.

Ông ta cảm thấy rất hứng thú với tiểu thịt tươi bên người Tô Thiên Hậu, nói không chừng có thể mua chuộc tên này, thăm dò một số tin tức liên quan đến vị đại lão thần bí kia.

Ông ta cũng không phải loại người sẽ nuốt giận vào bụng, lúc trước, ông ta đã muốn báo thù, muốn tiết lộ thân phận của vị đại lão kia, chỉ là không tìm ra được mà thôi, lần này, đã có cơ hội rồi!

Ông ta cân nhắc một chút, rồi vươn bàn tay mập mạp ra, chỉ vào phó đạo diễn kia, nói: “Cậu, đến đây!”

Phó đạo diễn vội vàng tiến lên vài bước. “Ông chủ Lý, có chuyện gì ngài cứ nói!”

“Cậu mau đi tìm người này đến đây, nói với anh ta rằng tôi có việc muốn tìm anh ta.” Tổng giám đốc Lý nhỏ giọng nói: “Nhớ kỹ, phải cẩn thận, đừng để cho họ Tô kia nhìn thấy!”

“Vâng!” Phó đạo diễn vội vàng gật đầu, rồi nhanh chóng quay người rời đi.

“Chúng ta đi đến quán cơm trước!”

Tổng giám đốc Lý vui cười ha hả, vẫy tay một cái rồi dẫn đầu đi về phía trước.

Bình Luận (0)
Comment