Khi đến quán cơm, ông ta chọn một gian phòng rồi ngồi xuống chọn đồ ăn, sau đó thì chờ đợi.
Một lát sau, cửa phòng bị đẩy ra, nữ chính số một vừa thay quần áo xong, đi một đôi tất chân màu đen mỏng manh đi vào, ngồi xuống bên cạnh ông ta, còn cọ cọ vài cái, sau đó còn nắm tay ông ta đặt lên đôi chân đẹp đang được đôi tất đen bao bọc kia.
“Ông chủ Lý!”
Tổng giám đốc Lý vui vẻ cười ha ha một tiếng, lại vuốt ve trên đôi chân săn chắc được bao bọc bởi đôi tất mềm mại kia.
Khoảng tầm 10 phút sau, phó đạo diễn kia đẩy cửa bước vào phòng.
“Ông chủ Lý, người kia đến rồi!”
“Đến rồi à!”
Tổng giám đốc Lý vội vàng ngồi thẳng dậy, nhưng bàn tay vẫn đặt trên đôi chân kia, vẫn nhẹ nhàng vuốt ve như cũ.
Cộc cộc cộc!
Ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, rất nhanh đã đến gần, mấy người trong phòng đều nhìn về phía cửa.
Một giây sau, bọn họ đều hơi giật mình, từng đôi mắt liền mở to ra, tràn đầy vẻ khó tin.
Nhất là Tổng giám đốc Lý kia thì miệng há hốc, hoàn toàn ngây dại.
Người này, cmn cũng quá đẹp rồi đấy!
Ông ta hoảng hốt một lúc lâu, khi người đi vào trong phòng thì ông ta mới tỉnh táo lại.
Mấy người bên cạnh thì không tỉnh táo nhanh như vậy, mà vẫn thất thần như cũ.
Diệp Mặc đi vào phòng, ánh mắt rơi vào người đàn ông trung niên bụng phệ kia, khóe miệng hắn nhếch lên, lộ ra vẻ đăm chiêu.
“Ông chính là . . . Tổng giám đốc Lý?”
Hắn cũng từng nhìn thấy ảnh vị Tổng giám đốc Lý này, nhưng đây là lần đầu tiên chính thức gặp mặt!
Không biết Tổng giám đốc Lý này, lén lút gọi mình đến đây là có ý đồ gì?
Tổng giám đốc Lý thì thầm một câu, trong lòng rất ghen ghét.
“Đúng là rất đẹp trai! Ánh mắt người phụ nữ kia cũng không tệ!”
Bàn tay trên cặp đùi đẹp kia vô thức mà bấm một cái, khiến cho cô gái kia kêu lên một tiếng.
Ông ta nhìn kỹ Diệp Mặc rồi hơi lắc đầu, lộ ra vài phần khinh thường.
Đẹp trai là rất đẹp trai, nhưng chưa từng nhìn thấy, chắc là không phải người mẫu hay là ngôi sao, minh tinh nổi tiếng gì, có lẽ còn chưa xuất đạo, thì đã bị người phụ nữ kia nhìn trúng rồi!
Ông ta rút tay về, lấy một điếu thuốc, ngậm vào miệng rồi châm lên, rít mạnh một hơi.
Lại vênh mặt lên, bày ra tư thế rất ngang tàng.
“Ngồi đi! Là tôi mời cậu đến đây, có vài chuyện muốn tâm sự với cậu!”
Diệp Mặc kéo ghế ngồi xuống, rồi nheo mắt nhìn ông ta, trong mắt đã có thêm vài phần ý vị sâu xa.
“Ồ? Có chuyện gì?”
“Cậu có quan hệ không tệ với họ Tô kia nhỉ? Chắc cũng ngủ rồi nhỉ! Tư vị không tệ chứ! Nói thật, tôi còn thật sự hâm mộ cậu đấy, không chỉ có thể ngủ với phụ nữ xinh đẹp như vậy, mà còn có tiền tiêu xài nữa!” Tổng giám đốc Lý cười ha hả, trong giọng nói của ông ta lại tràn đầy xem thường.
Mấy người bên cạnh cũng cười rống lên: “Ha ha!”
Nói bọn họ hâm mộ cũng là thật, mà nói bọn họ xem thường thì cũng là thật.
Diệp Mặc nghe xong thì hơi híp mắt lại, trong mắt đã có ánh sáng lạnh lấp lóe.
Tổng giám đốc Lý khoát khoát tay, cười ha ha nói: “Người anh em, đừng nóng giận! Ăn bám, cũng không mất mặt mà, hôm nay tôi gọi cậu đến dây, cho muốn cho cậu một cơ hội phát tài!”
Diệp Mặc lại cười. “Phát tài?”
“Không sai!” Tổng giám đốc Lý cười to, nói: “Cậu giúp tôi làm một việc, làm xong, tôi sẽ cho cậu con số này!” Ông ta nói xong thì giơ bàn tay mập mạp lên, dựng ngón trỏ lên.
“Một triệu! Thế nào? Sau khi cậu làm xong, tôi lập tức đưa cho cậu!”
Diệp Mặc nghe xong thì không khỏi nhếch miệng cười.
“Sao thế? Không hài lòng à? Một triệu cũng không ít đâu! Mỗi tháng, người phụ nữ kia cho cậu bao nhiêu tiền? Théo tôi thì cũng chỉ hơn 100 ngàn thôi! Nếu như cậu còn cảm thấy chưa đủ, thì tôi còn có thể cho cậu một cơ hội đóng phim nữa!”
Tổng giám đốc Lý thấy thế thì hơi nhíu mày, trong lòng tự nhủ, tên này muốn làm thịt mình một miếng to đây.
Ông ta nói xong thì chỉ vào người đạo diễn ở bên cạnh, cười nói: “Chỉ bằng điều kiện này của cậu, lại lăng xê một chút, đảm bảo cậu sẽ hot, đến khi đó, cậu muốn bao nhiêu tiền cũng có, có tiền rồi, cậu còn sợ không có gái à? Đây, đây là đạo diễn Đặng, một đạo diễn lớn rất lợi hại! Tôi sẽ để đạo diễn Đặng nâng cậu lên thành siêu sao!”
Vị đạo diễn kia vội vàng gật đầu, thần sắc đã hơi kích động.
Ngoài hình của người này rất thích hợp đóng phim, chỉ cần lăng xê một chút là có thể trở thành siêu sao lưu lượng, trở thành máy in tiền.
Diệp Mặc ngả người ra sau, vắt chân lên, mặt lộ vẻ trêu tức, nói: “Tổng giám đốc Lý, ông chỉ có chút thực lực đó thôi à? Chỉ một triệu mà cũng muốn tôi làm việc giúp ông à?”
“Cậu. . .” Tổng giám đốc Lý tức giận đến tái cả mặt.
Tên nhãi này cũng quá vênh váo rồi!
Không phải ỷ vào chỗ dựa ở sau lưng người phụ nữ kia sao! Có gì đáng vênh váo chứ!