Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1083 - Chương 1083: Diệp Mặc: Là Tôi Quá Nhân Từ!

Chương 1083: Diệp Mặc: Là tôi quá nhân từ! Chương 1083: Diệp Mặc: Là tôi quá nhân từ!

Tổng giám đốc Lý lắp bắp tại chỗ.

“Không thể nào đâu!”

Theo suy đoán của ông ta, thì cái gọi là đại lão kia, chắc chắn phải là một người rất nhiều tuổi, có quyền cao chức trọng, mới có nhiều tiền và năng lượng lớn như vậy, làm sao có thể là một tên nhãi ranh? Hơn nữa, lại còn đẹp trai như vậy?

Người đã làm cho Kim Sư của ông ta phá sản, làm cho ông ta sợ hãi như chó mất chủ mà chạy ra khỏi thành phố H, lại chính là tên nhãi trước mắt này?

Tên này. . . có lai lịch gì chứ?

Còn nữa, chẳng phải bản thân mình vừa đâm đầu vào họng súng sao!

Hoàn toàn. . .xong đời rồi!

Đạo diễn Đặng ở bên cạnh cười nói: “Ông chủ Lý, ông sao thế? Đừng bảo là ông sẽ tin tên này nhé! Một tỷ cái gì, vừa nghe đã biết là chém gió rồi!”

Một người trẻ tuổi thì nào có nhiều tiền như vậy, há miệng ngậm miệng là một tỷ, quá buồn cười!

“Đúng đúng!”

Mấy người còn lại cũng cười theo, rõ ràng là không ai tin.

“À! Tôi quên chưa giới thiệu mình!” Diệp Mặc nhìn về phía đám người này, cười nói: “Tôi họ Diệp, tên Mặc, chức vụ thì có khá nhiều, ví dụ như chủ tịch đương nhiệm của truyền thông Thời Đại này, cổ đông lớn thứ ba của Weibo này, tất nhiên là còn rất nhiều, nhưng chắc cũng không cần thiết nói ra nhỉ!”

Đạo diễn Đặng kia ngẩn ra, tiếp đó thì kêu lên hoảng sợ và kinh hãi.

“Thời. . . Thời Đại?”

Truyền thông Thời Đại!

Đây chính là công ty lớn số một số hai trong ngành điện ảnh và truyền hình, so với công ty nhỏ như của ông ta thì chính là một thế lực bá chủ.

Người trẻ tuổi này lại chính là chủ tịch truyền thông Thời Đại?

“Thời Đại? Weibo? Không sai. . .” Tổng giám đốc Lý lẩm bẩm, gương mặt hiện lên vẻ thất hồn lạc phách.

Không sai rồi, người khiến cho Kim Sư của ông ta phá sản, chính là người trẻ tuổi trước mắt này!

Đến cùng, người này có lai lịch gì?

Tuổi còn trẻ mà đã có năng lượng kinh khủng như vậy, quả thật là sâu không lường được!

Ông ta lại cảm thấy lạnh lẽo, lại cảm thấy kinh hồn bạt vía.

Trong lòng của ông ta, lại đang cuống quít hối hội.

Nếu biết chuyện này từ trước, thì ông ta đã không làm ra chuyện ngu xuẩn như thế này rồi, bây giờ thì hay rồi, lại đắc tội với tên này, lần trước còn có thể giữ lại một ít tài sản, lần này, ông ta đã ném toàn bộ tiền của mình vào bộ phim này rồi, sợ rằng phải mất trắng rồi!

Tất cả đã xong!

“Người này là ông chủ của Thời Đại?”

Mấy người còn lại cũng kêu lên sợ hãi, trên mặt đã không còn chút giễu cợt nào, mà thay vào đó là kinh hãi và kinh hãi.

Trong giới này, ông chủ của Thời Đại là một người có năng lượng rất kinh khủng, đối với đám người bọn họ thì chính là đại lão rồi, đắc tội với một đại lão, bọn họ nào có quả ngon để ăn, còn nữa, vị này còn là cổ đông lớn của Weibo, vậy thì càng ghê gớm hơn.

Chỉ cần vị này nói vài câu, cũng có thể khiến cho bọn họ thân bại danh liệt.

Đạo diễn Đặng run rẩy, khuôn mặt đã là một mảnh trắng bệch.

“Ông. . .ông chủ Diệp. . .”

Ông ta rất muốn cầu xin tha thứ, thế nhưng mà, không biết nên mở miệng thế nào.

Vừa rồi, ông ta đã chế giễu vị này không ít, hoàn toàn đắc tội rồi, kết quả của ông ta có thể sẽ rất thảm.

Ông ta cũng biết chuyện của Kim Sư hồi trước, một công ty to như vậy mà nói phá sản là phá sản luôn, vậy thì một đạo diễn hạng bét như mình có thể làm gì chứ!

Diệp Mặc đứng dậy, lạnh nhìn nhìn đám người trong phòng này, lại nheo mắt nhìn Tổng giám đốc Lý kia, lạnh giọng nói: “Tổng giám đốc Lý, xem ra tôi quá nhân từ tôi, cảm thấy Kim Sư phá sản thì đã đủ rồi, cho nên mới không đuổi tận giết tuyệt, tôi còn tưởng rằng ông sẽ nhớ kỹ bài học này, xem ra, là tôi sai rồi! Ông yên tâm, lần này tôi sẽ không phạm sai lầm như vậy nữa đâu!”

Hồi đó, cũng là do năng lực của hắn có hạn, nên không có cách nào đuổi tận giết tuyệt Tổng giám đốc Lý này, nhưng một năm nay, thực lực và quan hệ của hắn đã không phải khi đó có thể so sánh, nên đối phó với Tổng giám đốc Lý này thì quá dễ dàng.

“Ông. . .ông chủ Diệp, tôi. . .” Tổng giám đốc Lý run rẩy toàn thân, sắc mặt sợ đến trắng bệch.

“Còn cả mấy người nữa. . .”

Diệp Mặc không để ý đến ông ta, trái lại thì nhìn về đám người kia, nhìn kỹ từng người một, sau đó mới sửa sang lại quần áo rồi quay người rời đi.

Tiếng bước chân xa dần, trong gian phòng vẫn chìm trong cảnh tĩnh lặng.

Tất cả mọi người đều ngây người tại chỗ, sắc mặt thì vô cùng trắng bệch.

Có người run giọng nói: “Ông . . .ông chủ Lý, anh ta. . . anh ta khoác lác đúng không!”

Tổng giám đốc Lý ngồi yên tại chỗ không lên tiếng, chỉ là khóe miệng hiện lên một nụ cười khổ.

Có thể là khoác lác sao!

Lúc trước, công ty Kim Sư của ông ta lớn như vậy mà nói phá sản liền phá sản!

Vị này chính là một tồn tại có thủ đoạn thông thiên ở trong làng giải trí đấy!

Không thấy khi đó, không chỉ có Kim Sư của ông ta, mà sau này còn có một ngôi sao lưu lượng đang hot Vương Thiên Vũ, và đạo diễn nổi tiếng như đạo diễn Vu cũng đột nhiên bị phong sát à! Người ta đồn rằng, đều có quan hệ với vị này.

Người kia nhìn thấy thế thì hơi giật mình, ngây người nửa ngày rồi chán nản ngồi bệt xuống, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

Chỉ là một bữa cơm nịnh nọt nhà đầu tư, tại sao bỗng nhiên lại chọc phải họa lớn rồi?

Bình Luận (0)
Comment