Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1097 - Chương 1097: Tiến Về Thiên Hải!

Chương 1097: Tiến về Thiên Hải! Chương 1097: Tiến về Thiên Hải!

Ninh Vũ Đình rót trà, mang lên, rồi ngồi xuống một bên, rồi nói:

“Nhà bọn họ à. . . rất lâu rồi không có động tĩnh gì, cũng không tìm tôi, cũng không đến tim mẹ tôi luôn!”

Cách ăn mặc của nàng vẫn cứ đoan trang như vậy, cổ áo kéo rất cao, lên đến tận cổ, nhưng lại không thể nào che được hai ngọn núi sừng sững có quy mô vô cùng kinh người kia.

Dáng người của nàng quá đẹp, mặc kệ là mặc quần áo gì thì cũng sẽ rất khiêu gợi.

Gương mặt xinh đẹp kiều diễm và vụ mị, nhất là đôi mắt hơi hẹp dài kia còn mang theo một vẻ mị hoặc tự nhiên, mỗi khi nàng nhếch miệng cười thì lại có thể câu hồn phách của người khác, khiến cho người khác khó lòng kiềm chế.

Nhất là trên người nàng còn có một loại mùi thơm ngào ngạt bay qua, hít nhẹ một hơi là có thể làm tâm thần người khác rung động và ngứa ngáy, câu lên dục vọng của người khác.

Đây là một loại nước hoa rất quyến rũ, khác với những loại nước hoa thanh nhã trước kia nàng hay dùng.

Diệp Mặc nàng chén trà lên thổi vài hơi, lại hít hà hương trà thanh đạm, nhưng vẫn không thể lấn át được mùi thơm cơ thể thần bí và dụ hoặc trên người nàng, khiến cho tâm thần cũng hắn cũng hơi rung động.

May mà hắn đã gặp rất nhiều tuyệt sắc giai nhân, cùng rất quen thuộc với nàng, cho nên định lực vẫn khá cao, chẳng mấy chốc đã ổn định tâm thần.

Diệp Mặc lại thổi một hơi, cười nói: “Vậy thì tốt!”

Khoảng một tháng trước, nhà họ Ninh kia đã không xong, tập đoàn Vạn Hưng gần như phá sản, cho nên mới tìm Hàn Phó Lĩnh đối phó hắn, nhưng tiếc là một cái Hàn Phó Lĩnh không làm gì được hắn.

Từ sau lần gặp mặt ở nhà hàng Nhã Yến, thì hắn chưa từng nhìn thấy Hàn Phó Lĩnh này, nhưng hắn vẫn tìm hiểu về tình hình của tập đoàn Thiên Lĩnh, hiện giờ giá trị của tập đoàn này đã giảm hơn phân nữa, có thể nói là tổn thất nặng nề.

Vạn Hưng của nhà họ Ninh tất nhiên còn thảm hại hơn, đã đóng cửa từ sớm rồi.

Vạn Hưng vừa đổ, nhà họ Ninh cũng không còn bao nhiêu sản nghiệp, tuy rằng vẫn còn ít tiền, nhưng tại mảnh đất Thiên Hải thì chẳng đáng vào đâu, có thể nói là đã ngã ra khỏi vòng thượng lưu.

Chỉ sợ mấy mẹ con ác độc kia còn chẳng có tinh thần và sức lực để gọi điện mắng chửi người ý chứ.

“Ừm!” Ninh Vũ Đình hé miệng cười một tiếng, đôi mắt đẹp bình tĩnh nhìn về phía Diệp Mặc, nhìn không hề chớp mắt.

Diệp Mặc khẽ giật mình, kinh ngạc hỏi: “Cô nhìn tôi như vậy làm gì?”

“Không có gì!” Nàng vội vàng dời ánh mắt đi, ngước gương mặt kiều mị lên, bướng bỉnh nói: “Tôi. . .tôi chỉ nhìn anh uống trà thôi! Lá trà này. . . thế nào?”

Trong bụng nàng thì âm thầm hừ lạnh, tên bại hoại này biết rõ rồi còn cố hổi! Rõ ràng là muốn đùa giỡn mình, quả nhiên là đã xấu xa đến mức không có thuốc chữa rồi!

Diệp Mặc nhấp một ngụm nhỏ, cười nói: “Cũng không tệ lắm!”

Bỗng nhiên, Diệp Mặc lại nhớ đến chuyện gì, nên nói tiếp: “Đúng rồi, nhớ nhìn kỹ vị tổng giám đốc Lý của Kim Sư kia nhé!”

“Phó tổng Tần đang đi theo ông ta rồi, anh ấy còn nói là muốn cho ông ta ngồi tù, chỉ phá sản thôi vẫn còn quá dễ dàng!” Ninh Vũ Đình gật đầu nói: “Anh ấy còn nói là sắp rồi, anh ấy đã chụp được rất nhiều ảnh chụp, lần sau là có thể báo cảnh sát rồi, tiễn ông ta vào nhà đá ngồi cho mát!”

“Người này, đã không có tiền rồi mà vẫn không an phận, ngày nào cũng phải đi tìm phụ nữ!”

Nàng nói xong thì hừ một tiếng, mặt hiện lên vẻ chán ghét.

Nghe nói người này có sở thích rất biến thái là xé tất chân.

“Ừm!” Diệp Mặc gật đầu hài lòng, “Mẹ cô. . .dạo này sao rồi?”

Ninh Vũ Đình vuốt mái tóc một chút, rồi cười nói: “Vẫn rất tốt!”

Ngày xưa mẹ khá khổ, nhưng bây giờ có điều kiện, nàng cũng có tiền, cho nên tất nhiên cuộc sống của mẹ tốt hơn trước kia rất rất nhiều.

Trước đó, khi nàng gọi điện thoại cho mẹ, mỗi khi nhắc đến Diệp Mặc thì mẹ sẽ nói hai câu, còn bảo nàng phải có chừng mực, nhưng bây giờ, mẹ đã không nói nữa, như kiểu đã mặc kệ nàng vậy.

“Vậy là tốt rồi!” Diệp Mặc mỉm cười, cũng không hỏi nhiều nữa.

Lại ngồi thêm một lúc thì hắn mới đi.

Về đến nhà, làm cơm xong thì hắn đi phòng làm việc, live stream đến 12 giờ đêm thì mới về nhà.

Chớp mắt, ba ngày đã trôi qua.

Sáng hôm nay, Ngọc Tình dậy rất sớm, thu dọn hành lý xong thì xuống ăn bữa sáng, sau đó nàng và Dương Mạn Ny mới cùng nhau đến sân bay, trở về Đế Kinh.

Diệp Mặc cũng chuẩn bị một chút, rồi mang theo bọn nhỏ lái xe đến Thiên Hải.

Hắn chuẩn bị ở Thiên Hải vài hôm, để xử lý chuyện của điện tử Đông Đằng.

Trong khoảng thời gian này, điện tử Đông Đằng phát triển rất nhanh, còn thu mua rất nhiều công ty, trông đó có rất nhiều công ty làm về chất dẫn, nhờ đó để tiến quân vào ngành làm chip, cũng có các công ty liên quan đến nhiều lĩnh vực khoa học kỹ thuật khác.

Điện tử Đông Đằng đang không ngừng tuôn ra các kỹ thuật mới, nên hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.

Hắn cần phải tâm sự thật kỹ với đám người Trần Hữu Phúc, rồi lên kế hoạch phát triển Trần Hữu Phúc.

Một cái Thần Châu, một cái Đông Đằng, cả hai đều được hắn coi trọng.

Một công ty chủ công y dược sinh vật, một công ty chủ công điện tử khoa học kỹ thuật, cả hai đều là công ty rất có giá trị.

Bình Luận (0)
Comment