Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1099 - Chương 1099: Tiểu Hồ Mời

Chương 1099: Tiểu Hồ mời Chương 1099: Tiểu Hồ mời

Diệp Mặc trầm ngâm một lát, rồi nói: “Vậy thì tạm thời không đầu nhập tài nguyên vào lĩnh vực màn hình nữa, giờ chúng ta sẽ tập trung phát triển về pin và chất dẫn, tranh thủ có thành quả sớm một chút!”

Chip cố nhiên rất quan trọng, nhưng pin cũng quan trọng không kém, hiện giờ ngành xe điện đang phát triển rất nhanh, làm thế nào thì Đông Đằng cũng phải kiếm một chén canh chứ.

Những tư liệu hắn mang đến lần trước, cũng có kỹ thuật pin tân tiến nhất.

Trần Hữu Phúc cau mày nói: “Pin thì không có vấn đề, chúng ta đã nghiên cứu được rất khá rồi, vấn đề nguyên liệu cũng đã giải quyết xong, chỉ là lĩnh vực chất dẫn thì hơi khó khăn một chút!”

Lĩnh vực chất dẫn này phức tạp hơn pin nhiều, nên cũng khó khăn hơn nhiều.

“Có vấn đề về kỹ thuật thì để tôi giải quyết là được, còn về vấn đề cung ứng và thiết bị thì mọi người tự nghĩ biện pháp đi!” Diệp Mặc nói: “Tôi sẽ ở Thiên Hải thêm vài hôm nữa!”

Trần Hữu Phúc vội vàng gật đầu, kích động nói: “Vậy thì tốt quá!”

Nếu như chủ tịch đã nói như vậy, thì nhất định cũng có nắm chắc, xem ra kỹ thuật chất dẫn chẳng mấy chốc sẽ có đột phá.

Đến khi đó, mấy lĩnh vực như màn hình, pin và chất dẫn cùng nhau xông lên, vậy thì tương lai của điện tử Đông Đằng không thể đong đếm được!

Hiện giờ chỉ có chút danh tiếng mà thôi, nhưng tương lai sẽ trở thành mạnh nhất cả nước, sẽ gia nhập top 500 công ty hàng đầu thế giới, những thứ này không còn là mơ rồi.

Diệp Mặc đứng dậy, sửa sang lại quần áo, rồi nói: “Bây giờ tôi đang rảnh rỗi, đưa tôi đi xem một chút đi! Quản lý Vương đâu? Tôi đi qua nói chuyện với ông ấy một chút trước đã, sau đó lại đi qua chỗ nghiên cứu pin sau, rồi sau đó lại đưa tôi cho chỗ công ty chất dẫn đi!”

“Vâng!” Trần Hữu Phúc vội vàng lên tiếng, rồi dẫn Diệp Mặc đi về phía trugn tâm nghiên cứu, để gặp quản lý Vương đang vùi đầu nghiên cứu kỹ thuật màn hình.

Sau đó, Diệp Mặc lại đi tiếp xúc với đoàn đội nghiên cứu phát triển pin.

Sau cùng, thì đi đến công ty chất dẫn, để xem các loại thiết bị và kỹ thuật nòng cốt, hắn trò chuyện ở đây rất lâu.

Đến khi Diệp Mặc đi ra, thì trời đã chạng vạng tối.

Sau khi chào tạm biệt, Diệp Mặc lên xe, liền gọi điện thoại cho ông ngoại để hỏi tình hình của bọn nhỏ.

Hắn đang định đi về nhà, sửa sang và viết các loại kỹ thuật tương quan ra giấy, để ngày mai đưa cho đám người Trần Hữu Phúc, bỗng nhiên điện thoại động lại rung lên, có tin nhắn Wechat.

“Tiểu Hồ?” Diệp Mặc cầm lên xem thì ngẩn người ra, người nhắn tin chính là vị Hồ công tử, Tiểu Hồ kia, hỏi xem có phải Diệp Mặc đang ở Thiên Hải hay không.

Diệp Mặc nhớ lại mình đã post ảnh lên vòng bạn bè lúc trưa, thì không cảm thấy kỳ lạ nữa.

Hắn nhanh chóng trở lời: “Đang ở Thiên Hải, có chuyện gì sao?”

Hắn hơi nhíu mày vì cảm thấy khá kỳ lạ, đoạn thời gian trước hắn cũng gặp Tiểu Hồ này, khi nhà hàng Diệp Yến khai trương thì hắn cũng mời Tiểu Hồ, để Tiểu Hồ dẫn một đám bạn đến cổ động, giờ hắn đang ở Thiên Hải, tại sao Tiểu Hồ này lại hỏi rồi?

Chẳng lẽ, Tiểu Hồ cũng đang ở Thiên Hải?

Rất nhanh, Tiểu Hồ đã trả lời bằng mấy tin nhắn.

“Đi chơi thôi!!”

“Gặp mặt làm vài chén uống rượu!”

Xe dừng lại trước cửa một quán bar, chỉ thấy một bóng người tiến lên đón.

“Anh Diệp!”

Người này có thân hình cao to, mặc một bộ âu phục màu xanh da trời, khuôn mặt cũng hơi đẹp trai, nhưng nhìn qua thì có vài phần khí chất mặt hoa da trắng, người này chính là Tiểu Hồ.

Hồ Nhất Phàm thấy Diệp Mặc xuống xe thì cười nhiệt tình, nói: “Anh Diệp, đi vào trong ngồi thôi! Không uống rượu cũng được, à quán này là quán bạn em mở!”

Thần sắc của anh ta cũng có vài phần cung kính.

Tuy rằng tính tuổi tác thì anh ta lớn hơn Diệp Mặc vài tuổi, nhưng so sánh thân phận thì lại kém xa vị này.

Giang thiếu ở Đế Kinh lợi hại chứ, nhưng nhìn thấy vị này cũng phải gọi một tiếng anh Diệp kìa.

Diệp Mặc đóng cửa xe, cười với Hồ Nhất Phàm, nói: “Cậu nhiều bạn thật đấy!”

Hồ Nhất Phàm cười nói: “Chứ sao, con người em thích nhất là kết giao bạn bè, thêm một người bạn là thêm một còn đường mà! Em có rất nhiều bạn ở Thiên Hải chứ không phải một hai người đâu, cho nên mỗi khi rảnh rỗi đều chạy qua bên này chơi!”

“Thiên Hải cũng có rất nhiều gái đẹp, chất lượng không kém hơn thành phố H chúng ta đâu, hôm nay cũng có không ít!”

Hồ Nhất Phàm nói xong thì liếc nhìn Diệp Mặc, rồi lắc đầu thở dài một tiếng.

Anh Diệp vẫn còn trẻ mà đã kết hôn, còn có cả con rồi, khiến cho anh ta cũng ngại mỗi khi kéo anh Diệp đi chơi.

Cuộc sống của anh Diệp, đã mất đi rất nhiều niềm vui thú rồi!

Diệp Mặc đánh giá Hồ Nhất Phàm một phen, cười nói: “Cậu phải tiết chế một chút! Nhìn dáng vẻ này đã biết là thận yếu rồi!”

Tiểu Hồ này là một phú nhị đại tiêu chuẩn, nên về khoản ăn chơi thì khỏi phải nói.

Hồ Nhất Phàm đỏ mặt, vội vàng tranh luận: “Nào có chứ, thận em rất tốt, tối hôm qua hai em gái còn khen em rất lợi hại nữa kìa!”

Sắp đầu ba, cho nên cơ thể yếu hơn không ít, cộng thêm ngày đêm cày cấy quá độ, cho nên cũng không được như lúc trước, nhưng chuyện này liên quan đến tôn nghiêm, anh ta làm sao có thể thừa nhận được!

“Mới có hai cô nàng thôi à?” Diệp Mặc cười nghiền ngẫm nói: “Trước kia cậu đã nói cái gì mà Nhất Long Cửu Phượng(*), Mười Phượng cơ mà?”

(*) 1 rồng 9 phượng, 1 chàng 9 nàng, chắc ai cũng hiểu nhỉ

Bình Luận (0)
Comment