Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 112 - Chương 112: Quan Tuyết Đắc Ý

Chương 112: Quan Tuyết đắc ý Chương 112: Quan Tuyết đắc ý

Tòa nhà cao tầng Poly.

Nằm ở nơi phồn hoa nhất trung tâm thành phố H.

Công ty TNHH truyền thông Thời Đại cũng nằm trong đó.

Oanh---

Trên đường, có một chiếc xe thể thao màu bạc đi đến, dừng ở cổng chính của tòa nhà.

“Đây là xe gì?”

“Kia là ai thế?”

Trước cửa tòa nhà có rất nhiều người đang đứng, đều phải đưa mắt qua nhìn.

Ánh mắt họ tràn ngập kinh ngạc và tò mò.

Nơi này là Công ty truyền thông Thời Đại, có rất nhiều nghệ sĩ ra ra vào vào, mỗi người đều lái xe sang trọng, nên bọn họ cũng không lạ gì với xe thể thao, nhưng họ chưa từng nhìn thấy chiếc xe này.

Từ phong cách tạo hình xe, bọn họ có thể nhận ra đây là một chiếc xe thể thao có giá trị không hề nhỏ.

Cạch---

Cửa xe mở ra, một bóng người bước ra.

Là một thanh niên mặc một bộ âu phục màu đen, có thân hình thon dài tráng kiện, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, phong thần tuấn lãng, nhất là đôi con ngươi thâm thúy như mực kia, cực kỳ tươi sáng và có linh khí.

Diệp Mặc đóng cửa xe, sửa sang quần áo, ngẩng đầu nhìn thoáng qua đám ngời đứng trước cửa tòa nhà.

Sau đó cất bước đi đến.

Đám người ở trước cửa đều nhìn ngây người.

“Đây…đây là nghệ sĩ, ngôi cao của công ty mình à?”

“Chưa thấy bao giờ! Thời gian gần đây chiêu mộ không ít tiểu thịt tươi(*), nhưng không có ai đẹp trai như vậy cả!”

(*)ý nói những nghệ sĩ nam còn trẻ tuổi đang hot, sở hữu nhan sắc cực phẩm, những ai không đủ nhan sắc thì sẽ không được gọi là tiểu thịt tươi.

Bọn họ vô cùng nghi ngờ.

“Đúng là quá đẹp trai rồi.”

Rất nhiều cô gái đều trở nên hết sức kích động.

Người thanh niên này cất bước đi vào tòa nhà.

Diệp Mặc dừng trước của thang máy, nhìn bảng chỉ dẫn ở trên tường, rồi đi lên tầng ba.

Tầng này, là phòng huấn luyện của các nhóm nhạc thần tượng.

Diệp Mặc đi thăm quan vài vòng.

“Người này là ai thế?”

“Không biết, chắc là nghệ sĩ mới.”

Người ở đây nhìn thấy Diệp Mặc thì đều lộ ra vẻ nghi ngờ, khó hiểu.

Diệp Mặc đi dạo một vòng thì đi lên tầng bốn thăm quan.

Cứ như vậy, Diệp Mặc đã đi đến tầng mười ba.

Tầng này, là khu vực của bộ môn sản xuất phim truyền hình.

Bên trong một gian phòng ở tầng này, có một cô gái thành thục khoảng 30 tuổi đang ngồi trên ghế làm việc, mắt nhìn vào màn hình máy tính ở trước mặt, tay thì đang gọi điện thoại.

“Tôi nói cho anh biết, kịch bản này anh không muốn đổi cũng phải đổi, phải đổi nhiều, tăng thêm vài nguyên tố đang hot bây giờ vào, tốt nhất là đổi thành hai nam chính, nhất định phải có cảnh mập mờ, đúng thế, càng mập mờ càng tốt.”

“Phải nhanh hơn! Tôi chỉ có thể cho anh nửa tháng nữa thôi.”

Nàng nói xong thì cúp điện thoại, thở dài một hơi.

“Thật là…mệt mỏi!”

Nàng xoa xoa huyệt thái dương, tiếp đó thì duỗi lưng một cái.

Nàng đã hơn 30 tuổi, nhưng dáng người của nàng vẫn còn rất đẹp, mặc dù đường cong trước ngực không phải quá khủng bố, nhưng mà quy mô cũng khá lớn, cơ thể yểu điệu tinh tế.

Nàng mặc một cái áo khoác mỏng màu trắng, bên dưới là một chiếc quần thể thao màu trắng, trông rất nhanh nhẹn và sạch ssex.

Khuôn mặt của nàng cũng được chăm sóc rất tốt, da thịt vẫn trắng nõn nà, lại trang điểm nhạt rất trang nhã, càng lộ ra vẻ mê người và thời thượng.

“Pha ly café vậy.”

Nàng mở ngăn kéo ra, lấy một gói café rồi đứng dậy.

Nàng đi một đôi giày cao gót 5cm, vừa đứng lên thì cơ thể của nàng lập tức lộ ra vẻ uyển chuyển, nhất là cặp mông kia, càng vểnh cao và tròn trịa hơn.

Nàng lấy một ly, định muốn đi ra lấy nước nóng.

Vừa đi ra đến cửa, ánh mắt của nàng vô tình liếc qua, nàng lập tức ngây ra.

Nàng còn chưa tin vào mắt mình, cho nên dụi dụi mắt, rồi mắt nhìn kỹ lại.

“Đúng rồi, chính là anh ta!”

“Ha ha ha! Nhất định là anh ta đã nghĩ lại rồi, nên mới đến đây tìm mình! Mình biết ngay mà, làm gì có ai không muốn trở thành ngôi sao, kiếm nhiều tiền chứ!”

“Hừ, ngày hôm đó còn giả vờ lạnh lùng, mình còn tưởng rằng anh ta thực sự thanh cao nữa chứ. Hôm nay vẫn phải ngoan ngoãn đến đây tìm chị đây, chắc bây giờ anh ta đã hối hận vì ném danh thiếp của mình đi rồi chứ nhỉ.”

Quan Tuyết kích động đến mức mặt đỏ bừng, hai tay trắng như phấn cũng siết chặt lại.

Ngày hôm đó, nàng tức giận đến mức suýt hộc máu.

Càng nghĩ càng thấy tức giận, Quan Tuyết mình là ai? Là một nhà sản xuất phim truyền hình nổi tiếng, những tiểu thịt tươi kia nhìn thấy mình thì đều phải nịnh nọt mình, mở miệng ra là một tiếng chị Quan ngọt xớt. Xưa đến nay chưa từng có ai dám coi thường mình như vậy, thậm chí lại còn dám vứt danh thiếp của mình ở ngay trước mặt mình nữa!

Dưới góc độ của nàng, thì đây là một chuyện vô cùng nhục nhã!

Hôm nay, cuối cùng thì đại thù của nàng cũng đã được báo rồi!

Phù-----

Nàng thở ra một hơi, toàn thân đều cảm thấy sảng khoái, mọi suy nghĩ đều trở nên mạch lạc thông suốt hơn.

Tiếp đó, nàng kéo cửa, rồi đi ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment