Takeda Yuuju hơi suy nghĩ một chút, rồi sắc mặt hơi hòa hoãn lại, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi, tuy nói Đế Kinh rất rộng lớn, nhưng khách sạn cao cấp cũng chỉ có vài cái mà thôi, cho nên trùng hợp gặp mặt cũng không có gì kỳ lạ.
Ông ta lại nheo mắt, đánh giá một phen rồi âm thầm thở dài.
“Tên nhãi này, đúng là rất đẹp trai!”
Ông ta cũng không kiêng kỵ gì, dù sao tên nhãi này cũng không thấy ông ta, cho nên cũng không cần trốn trốn tránh tránh.
Người thanh niên kia đi vào khách sạn xong, thì nhìn một vòng đại sảnh, ánh mắt lướt qua bên này thì hơi dừng lại một chút.
Cái dừng lại này, cũng khiến cho ông ta giật mình.
Một giây sau, lại thấy người thanh niên kia đi qua bên này, sắc mặt ông ta lại càng thay đổi.
Không phải tên nhãi này biết tất cả, cho nên mới cố tình đến đây tìm mình chứ?
Chuyện này, không thể nào đâu!
Tên nhãi này nào có lợi hại như vậy chứ!
Người thanh niên trực tiếp đi qua, đến gần thì mỉm cười, chào hỏi: “Takeda tiên sinh!”
Takeda Yuuju bỗng nhiên nghĩ gì đó, liền ra vẻ mờ mịt nói: “Anh . . . anh là. . .?”
“Takeda tiên sinh không biết tôi sao? Tôi còn tưởng rằng ông biết tôi chứ, tôi là Diệp Mặc, ông chủ sinh vật Thần Châu!” Diệp Mặc cười, đưa tay ra.
“A! Hóa ra anh là ông chủ của sinh vật Thần Châu! Hạnh ngộ! Hạnh ngộ!” Takeda Yuuju vội vàng đứng lên, trên mặt tràn ra nụ cười nhiệt tình, rồi lại đưa tay bắt tay với Diệp Mặc.
Bắt tay xong, Diệp Mặc ngồi xuống bên cạnh, nói: “Takeda tiên sinh nói tiếng Hoa không tệ nhỉ!”
“Cũng tạm được! Trước kia đã ở Hoa quốc không ít năm, cho nên cũng luyện được một chút!” Takeda Yuuju mỉm cười, ánh mắt lướt qua người thanh niên kia, khi chạm phải đôi mắt kia thì trong lòng ông ta bỗng nhiên cảm thấy hơi lo lắng bất an.
Rõ ràng tên nhãi này còn rất trẻ tuổi, nhưng không biết vì sao ánh mắt lại rất sắc bén, phảng phất như có thể hiểu rõ tất cả mọi chuyện vậy.
Diệp Mặc mỉm cười: “Vậy sao! Đúng là không tệ!”
Takeda Yuuju chần chờ một chút, hỏi: “Diệp tiên sinh, sao anh lại nhận ra tôi vậy?”
Diệp Mặc cười nói: “À! Trước đó, tổng giám đốc Lâm của chúng tôi đã đề cập đến chế dược Takeda của các ông, mà tôi lại cảm thấy rất hứng thú với chế dược Takeda, cho nên mới tìm hiểu một chút, Takeda tiên sinh, ông không ngại chứ?”
“Không không không, đương nhiên là không rồi! Diệp tiên sinh có hứng thú với chế dược Takeda của chúng tôi, thì đó là một chuyện tốt mà!”
Takeda Yuuju nhất thời mỉm cười, nói: “À đúng rồi, Diệp tiên sinh chuyên môn đến đây tìm tôi sao? Hay là. . .tìm người khác?”
Diệp Mặc nói: “Tìm người khác!”
Takeda Yuuju cười nói: “Ừ! Nhất định là mỹ nhân rồi, chỉ có mỹ nhân mới đáng giá Diệp tiên sinh chuyên môn đến tìm!”
Ông ta cảm thấy, phụ nữ bên cạnh tên nhãi này quá nhiều, cho nên sáng nay mới lạnh nhạt với Miki tiểu thư như vậy, khi đàn ông tiến vào trạng thái Hiền Giả, thì sẽ không có hứng thú với sắc đẹp nữa.
Diệp Mặc lắc đầu, cười nói: “Phụ nữ á? Không phải! Takeda tiên sinh hiểu lầm rồi, người tôi muốn tìm, là một người đàn ông!”
“Đàn ông?” Takeda Yuuju hơi ngơ ngác một chút.
Diệp Mặc nói: “Đúng vậy! Tôi mời ông ấy ăn cơm, lát nữa ông ấy sẽ xuống!”
“Là bạn bè à!” Takeda Yuuju cười nói, ông ta cũng không nghĩ nhiều.
Có thể là bạn bè, hoặc là đồng bạn hợp tác trên phương diện làm ăn, cũng không có gì kỳ lạ.
“Coi như là thế đi!” Diệp Mặc gật đầu, cười nói: “Takeda tiên sinh, ông thì sao?”
Takeda Yuuju nói: “A! Tôi cũng đến tìm người, đang đợi người ta xuống! Đây là một vị khách quý cực kỳ quan trọng, cũng có chút quan hệ với gia tộc Takeda bọn tôi, cho nên tôi phải đến thăm!”
“Vẫn chưa xuống à? Vậy thì, không bằng chúng ta cùng chờ thôi!’ Diệp Mặc nói: “À đúng rồi, sáng nay tôi còn gặp một vị mỹ nữ nước N, cô ấy lái xe không cẩn thận nên đã quyệt vào đuôi xe của tôi, mà tiếng Hoa của cô ấy cũng rất không tệ!”
Takeda Yuuju ra vẻ kinh ngạc, nói: “A! Thật sao?”
Trong lòng ông ta lại thầm nói.
Miki tiểu thư đâu chỉ nói tiếng Hoa không tệ, cô ấy còn tinh thông tám chín loại ngôn ngữ khác, IQ cũng cực cao!
Chuyện sáng nay chỉ là ngoài ý muốn thôi, Miki tiểu thư và ông ta đều không ngờ rằng xe của tên nhãi này lại đắt đỏ như vậy, lại là bản số lượng có hạn, toàn cầu chỉ có một chiếc.
Diệp Mặc thuận miệng nói: “Còn rất xinh đẹp nữa!”
“Ha ha! Chuyện này rất bình thường! Bên chỗ chúng tôi có rất nhiều mỹ nữ, tất nhiên, Hoa quốc cũng rất nhiều mỹ nữ, ha ha, mỗi người mỗi vẻ mà!” Takeda Yuuju cười cởi mở, nói: “Nếu Diệp tiên sinh có hứng thú, vậy tôi có thể giới thiệu cho anh vài người!”
“Cái này thì không cần đâu!” Diệp Mặc khoát tay từ chối.
Hàn huyên thêm một lúc, chỉ thấy bên phía thang máy có mấy bóng người đi ra, tất cả đều là người ngoại quốc có thân hình cao to, trong đó có mấy người mặc đồ đen, đeo kính râm, rất giống cách ăn mặc của vệ sĩ.
Ở giữa là một người đàn ông khoảng 50, 60 tuổi mặc một bộ âu phục màu nâu.