Mắt Takeda Yuuju sáng lên, vội vàng đứng dậy.
“Diệp tiên sinh, người tôi chờ đã đến rồi, hôm khác rảnh rỗi thì trò chuyện tiếp nhé!”
Ông ta nói xong thì sửa sang lại quần áo, ưỡn ngực lên, trên mặt lộ ra vẻ kích động.
Vị Larry tiên sinh này chính là một tỷ phú nổi tiếng toàn thế giới, một tay vị này đã sáng lập tập đoàn Oracle nổi tiếng toàn cầu, tài sản của vị này phải hơn 50 tỷ đô la, được xếp hạng top 5 bảng tỷ phú toàn cầu.
Khi vị này đến thăm nước N, thì từng kết duyên với gia tộc Takeda của ông ta, cho nên, ông ta nhất định phải đến gặp mặt một chút.
Diệp Mặc nhấc mắt nhìn qua, thì hơi giật mình, nói: “Người ông đang chờ. . .là ông ấy?”
“Đúng vậy!” Takeda Yuuju trả lời, trên mặt thì không khỏi lộ ra vài phần kiêu ngạo và khoe khoang.
Có thể kết bạn với một nhân vật như vậy là vinh hạnh của nhà Takeda bọn họ, cũng chỉ có gia tộc hiển hách như nhà Takeda mới có tư cách này.
Còn về phần tên nhãi này, thì tuy rằng có ít tiền, nhưng vẫn kém xa nhà Takeda của ông ta, và tỷ phú như Larry tiên sinh, chờ khi nào sinh vật Thần Châu lên sàn, thì có lẽ tên nhãi này mới có tư cách, nhưng vẫn còn kém một đoạn.
Takeda Yuuju lại nói với vẻ khoe khoang: “Vị này. . .chắc Diệp tiên sinh cũng biết nhỉ! Larry tiên sinh, top 5 bảng tỷ phú toàn cầu, ông ấy và gia tộc Takeda của tôi có quan hệ rất tốt!”
Thật ra thì đáy lòng ông ta thấy rất ghen tỵ với tên nhãi này, cho nên giờ phút này không khỏi có tâm lý khoe khoang, để thể hiện ra địa vị của gia tộc Takeda của ông ta.
“Ừ! Tất nhiên là biết!” Diệp Mặc gật đầu, sắc mặt thì lại hơi cổ quái.
“Vậy. . . Diệp tiên sinh, tôi đi trước nhé!”
Takeda Yuuju mỉm cười tự đắc, rồi quay người đi về phía đoàn người bên kia.
Khi đến gần, ông ta hơi khom người, trên mặt nở nụ cười rực rỡ, còn mang theo vài phần nịnh nọt.
“Larry tiên sinh!”
Tiếng Hoa của ông ta không tệ, nhưng tiếng Anh lại cực kỳ sứt sẹo.
Vị Larry tiên sinh kia nhìn qua, hơi cau mày, nói: “Ông là. . .?”
“Tôi là người nhà Takeda, nghe nói Larry tiên sinh đến Hoa quốc, cho nên mới đến thăm!” Takeda Yuuju vẫn khom người, mặt đầy nịnh nọt như cũ.
“Gia tộc Takeda? À!”
Larry khẽ giật mình, rồi lại hơi gật gù, nhưng lông mày lại nhăn chặt hơn.
Tất nhiên ông ta biết gia tộc Takeda, trước kia cũng từng tiếp xúc, nhưng ông ta không thích người trong gia tộc này lắm, cũng không để gia tộc này vào mắt, rõ ràng hôm qua ông ta đã từ chối trong điện thoại rồi, thế mà hôm nay người của gia tộc Takeda vẫn còn đến sao?
Lần đến Hoa quốc này, ông ta muốn gặp rất nhiều người, cho nên ông ta từ chối hết tất cả những người không quan trọng.
Takeda Yuuju lại nhiệt tình nói: “Larry tiên sinh, trưa nay tôi mời ngài ăn bữa cơm nhé! Tôi đã đặt trước một nhà hàng rất tốt rồi, chắc chắn sẽ làm ngài hài lòng!”
“Không cần!” Larry khoát tay, hờ hững nói: “Tôi đã hẹn với người khác rồi!”
Khuôn mặt tươi cười của Takeda Yuuju nhất thời cứng lại.
Larry ngẩng đầu, nhìn bốn phía xung quanh, rồi nói với vẻ qua loa: “Xin lỗi, hiện giờ tôi muốn gặp một vị khách quý, hôm khác rảnh thì chúng ta ăn cơm sau đi!”
Khóe miệng Takeda Yuuju lại co quắp lại vài cái.
Vị Larry tiên sinh này, căn bản không để ông ta vào mắt! Thâm chí còn không thèm nhìn thẳng vào ông ta, đến cả giọng điệu cũng trở nên lạnh lùng và qua loa.
Nhưng ông ta cũng không dám làm gì cả, vẫn chủ cười lấy lòng như cũ.
“Vâng vâng vâng!”
Ông ta liên tục nói, rồi quay người nhìn bốn phía một vòng, muốn xem vị khách quý trong miệng Larry tiên sinh là ai, đến tột cùng là vị nào mà có thể được Larry tiên sinh gọi là khách quý.
Với thân phận và địa vị của Larry tiên sinh, thì khách quý của ông ấy, nhất định sẽ có thân phận không tầm thường, nếu như là người nước Hoa thì phải là một người cực kỳ nổi tiếng và có máu mặt.
Nói ví dụ như các đại lão trong giới thương nghiệp, hoặc là các nhân vật trong chính phủ.
Cũng chỉ có nhân vật đẳng cấp này, mới xứng với một câu khách quý trong miệng Larry tiên sinh, cũng mới có tư cách mời Larry tiên sinh ăn cơm.
“Hử?”
Bỗng nhiên, ông ta nhìn thấy bóng người ở trong góc đại sảnh đứng lên, rồi cất bước đi về phía này, không phải thằng nhãi họ Diệp kia thì là ai!
Takeda Yuuju thì thào: “Tên này qua đây làm gì?”
Sau đó, ông ta lại cười.
E rằng tên nhãi này muốn mượn cơ hội này để làm quen với Larry tiên sinh, dù sao thì nếu như có thể kết bạn với một nhân vật như Larry tiên sinh, chụp một tấm ảnh chung, thì có thể mang ra khoác lác chém gió một phen rồi.
Có điều, con người của Larry tiên sinh không dễ ở chung đâu, tính cách của ông ấy rất khác người, chứ không phải loại người nhìn thấy ai cũng tươi cười hòa khí, ngay cả một đại biểu của gia tộc Takeda như mình mà cũng không nhận được sắc mặt tốt, chứ đừng nói đến tên nhãi này.
Một tên nhãi ranh lông chưa mọc đủ, bây giờ cũng không có danh tiếng gì, làm sao Larry tiên sinh thèm để ý đến chứ.
Takeda Yuuju nhìn bóng người đang đến gần thì không khỏi mỉm cười, trong mắt lại hiện lên vẻ giễu cợt.
Ông ta cũng lười khuyên can, dù sao ông ta cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ tức giận của tên nhãi này khi bị từ chối.