Tô Ngọc Tình quay đầu, hầm hừ nói: “Đợi lát nữa em cũng xoa bóp cho chị, xem chị còn cười được nữa không!”
“Chị mới không cần! Chị cảm thấy như này là đủ rồi!”
Dương Mạn Ny vẫn cười khanh khách như cũ.
Nàng lại dùng thêm sức, xoẹt một tiếng, chiếc khóa liền bị kéo xuống, một mảnh lưng trơn bóng xinh đẹp lập tức lộ ra ngoài, nàng kéo đến cuối cùng, vừa hay đến bờ mông.
Nàng nhìn thấy thế thì hơi giật mình, ngón tay ngọc không nhịn được mà vuốt nhẹ vài cái.
Một thân băng cơ ngọc cốt này không có chút tì vết nào, xúc cảm này quả thật là cực kỳ mỹ diệu.
Người ngọc trước mặt bỗng nhiên hơi run lên, rồi duyên dáng kêu lên: “Ai nha! Ngứa!”
Dương Mạn Ny lại cười khanh khách, lại thưởng thức thêm một chút rồi mới ngồi xuống.
Tuy ngày nào nàng cũng nhìn thấy, thỉnh thoảng ngủ chung một chỗ cũng đã sờ qua, nhưng lần nào nàng cũng thấy rất thích thú, cảm giác như nhìn bao nhiêu lần cũng không thấy đủ, sờ bao nhiêu lần cũng không thấy ngán vậy.
Hừ!
Tô Ngọc Tình cởi váy xuống, nàng tiến lại gần, duỗi ngón tay ra rồi nhẹ nhàng chọc vào nách Dương Mạn Ny, chọc cho thân hình Dương Mạn Ny run lên, không nhịn được mà cười ra tiếng.
Dương Mạn Ny vội vàng xin tha.
“Ai nha! Thôi thôi, thôi đi mà!”
Nàng sợ nhất là bị người khác cù.
Tô Ngọc Tình bĩu một cười đắc ý, rồi mới thu tay lại, sau đó mới quay người đi về phía phòng tắm.
Nửa tiếng sau, nàng mới tắm rửa xong, đi ra ngoài sấy tóc và thoa mỹ phẩm xong thì mới nằm lên giường, thì đã là gần 12 giờ rồi.
“Muộn thế này rồi mà vẫn chưa về!” Dương Mạn Ny cũng trèo lên giường theo, “Anh ta gặp bạn bè nào thế?”
“Em không biết, anh ấy không nói!” Tô Ngọc Tình để điện thoại di động xuống, rồi lắc đầu.
Dương Mạn Ny hầm hừ nói: “Không phải đi chơi bời lêu lổng chứ!”
Tô Ngọc Tình khẽ cắn môi đỏ một chút, do dự nói: “Chắc là không đâu!”
“Cũng đúng! Trong nhà có một cô vợ xinh đẹp như vậy, còn ra ngoài lêu lổng làm gì!” Dương Mạn Ny suy nghĩ một chút, rồi cười nói: “Có điều, đàn ông nha, thường xuyên có mới nới cũ, xinh đẹp đến đâu thì cũng có ngày sẽ thấy ngán!”
“Cũng đúng nha!” Tô Ngọc Tình hơi nhíu mày, rồi trịnh trọng gật đầu.
Thật ra thì, nàng cũng thấy hơi lo lắng.
Ngày xưa thì nàng không lo lắng, nhưng bây giờ, Diệp Mặc càng ngày càng nhiều tiền, nàng lại thấy hơi lo lắng, nhất là lần trước, có người còn khen thưởng cho Diệp Mặc 100 triệu, đáy lòng nàng còn lo lắng vài hôm.
“Chị Mạn Ny, vậy chị nói phải làm sao bây giờ đây?”
“Để chị suy nghĩ một chút. . .”
Hai người kéo chăn lên, nằm dính vào nhau, rồi bắt đầu thảo luận.
Hai người đang trò chuyện rất phấn khởi, thì nghe thấy một tiếng “Đinh!” vang lên, là có tin nhắn.
Tô Ngọc Tình còn tưởng rằng là Diệp Mặc đã trở về, nàng liền cầm điện thoại lên xem, hóa ra là không phải tin nhắn của Diệp Mặc.
“Là Khả Lam! Chị ấy gửi cho em một tấm ảnh, hả? Đây là. . .?”
Tô Ngọc Tình nhìn kỹ tấm ảnh thì lại ngây ngẩn cả người.
“Ảnh gì thế? Để chị xem nào? Đây. . .đây không phải là Diệp Mặc sao?” Dương Mạn Ny cầm điện thoại lên xem, nàng cũng ngây ngẩn cả người, một lúc sau, nàng lại bật thốt lên, “Ngọc Tình, chồng của em lại nổi tiếng rồi!”
Tô Ngọc Tình há hốc mồm, nàng thấy vô cùng ngạc nhiên.
Tấm ảnh này là một tấm ảnh chụp màn hình, phía trên còn có một dòng Weibo.
Mà người up tấm ảnh và dòng Weibo này, lại chính là vị Sếp Lôi cực kỳ nổi tiếng kia.
Trong tấm ảnh này, là một đám người đang ăn cơm trên một chiếc bàn tròn, trong đó có một người là Diệp Mặc, tuy rằng không chụp giữa mặt, nhưng chỉ cần nửa gương mặt này thì các nàng vẫn nhận ra được.
Trừ Diệp Mặc ra, thì trên bàn cơm này còn có rất nhiều nhân vật có danh tiếng, thậm chí nàng còn nhận ra người ngoại quốc kia, người này còn nổi tiếng hơn của sếp Lôi nữa.
“Đây. . . đây không phải là tổng giám đốc Cung sao! Còn đây là ai? Nha! Là Trầm Đông Bằng! Còn người này là. . .! Ah, đây không phải là tỷ phú người nước M sao! Hình như là top năm toàn cầu thì phải!”
Dương Mạn Ny tràn đầy phấn khởi với chuyện nhận diện đám người trong tấm ảnh.
Gương mặt của nàng tràn đầy vẻ hưng phấn và kích động.
Nàng còn tưởng rằng Diệp Mặc đi gặp bạn bè hơi có thân phận, địa vị một chút thôi, nào ngờ lại toàn là đại lão lợi hại như vậy, thậm chí còn có cả một tỷ phú top 5 thế giới nữa.
Các mối quan hệ của Diệp Mặc đã lợi hại đến trình độ này rồi sao!
“Đúng là ông ấy! Chủ tịch công ty Oracle!” Tô Ngọc Tình gật đầu, nàng vẫn thấy hơi hoảng hốt.
Nàng cũng không ngờ Diệp Mặc đã có thể kết bạn với nhân vật nổi tiếng như vậy rồi, hai người còn ngồi cạnh nhau, dáng vẻ như đang trò chuyện rất vui sướng.
Nàng lấy lại tinh thần, thì không khỏi cười khổ, “E rằng. . . sẽ nổi tiếng thật rồi!”
Tấm hình này được post lên, chắc chắn sẽ có một số người chú ý đến Diệp Mặc, rồi suy đoán thân phận của Diệp Mặc, dù sao một người trẻ tuổi như Diệp Mặc lại ở chung với một đám đàn ông trung niên thì cũng rất bắt mắt.
Dương Mạn Ny cười nói: “Cũng may là chỉ chụp được nửa bên mặt, không có chụp chính diện!”
Một nửa bên mặt đã làm cho người khác thấy rất kinh ngạc trước vẻ đẹp trai đó rồi, nếu như chụp chính diện, chẳng phải còn oanh động hơn sao!
Chỉ bằng gương mặt này của Diệp Mặc, thì không muốn nổi tiếng cũng khó.
“Diệp Mặc này. . . quá lợi hại rồi!”
Dương Mạn Ny hưng phấn một trận, rồi lại tán thưởng, nàng không nhịn được mà mở Weibo ra xem, quả nhiên, có rất nhiều người đang suy đoán và hỏi thăm về thân phận của anh chàng đẹp trai thần bí trong ảnh.
“Đúng vậy nha!” Tô Ngọc Tình hít một hơi, nàng cũng ngó đầu vào xem, nhìn từng dòng bình luận một.
Mặc dù hơi muộn, hai nàng vẫn rất hưng phấn, cho nên không ngủ được.
Mãi cho đến hơn 2 giờ sáng, hai người mới không chịu nổi mà ngủ thiếp đi.