Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1162 - Chương 1162: Quan Tuyết: Không Phải Hẹn Hò!

Chương 1162: Quan Tuyết: Không phải hẹn hò! Chương 1162: Quan Tuyết: Không phải hẹn hò!

Diệp Mặc tùy tiện lật xem một lượt.

Hắn cũng chỉ nhìn lướt qua một chút, chứ không quá để ý.

Diệp Mặc khép tư liệu lại, ngẩng đầu lên nhìn nữ tổng giám đốc thành thục mê người ở trước mặt, cười hỏi một câu.

“Tối này. . . cô có ranh không?”

“A?” Gương mặt xinh đẹp tinh xảo kia lập tức cứng đờ, trong đôi mắt mở to phun ra vẻ kinh ngạc mãnh liệt.

Ngay sau đó, khuôn mặt của nàng liền đỏ bừng lên, chân tay thì luống cuống như con nai con bị hoảng sợ.

Nàng hơi chột dạ, nhưng vẫn nói: “Có. . .có rảnh!”

Lúc này, cả người nàng đều mê mang, mờ mịt, hồn nhiên không biết chuyện gì.

Nàng cũng không phải là kẻ gà mờ trên tình trường, cũng có chút kinh nghiệm, cho nên hỏi tối nàng có rảnh không, chẳng phải là muốn mời nàng ăn cơm, hẹn hò sao!

Chẳng lẽ cậu em trai này. . .

Nàng lập tức nắm chặt tay ngọc, cơ thể mềm mại cũng căng cứng, trái tim bắt đầu gia tốc, đập dồn dập.

“Buổi tối, cùng đi ăn cơm đi. . .” Diệp Mặc cười nói: “Tôi dẫn cô đi gặp một vài người, sẽ có trợ giúp cho công việc sau này của cô.”

“Được!”

Nàng không nghĩ ngợi gì mà gật đầu luôn, trong lòng thì tràn đầy vui vẻ, nhưng ngay sau đó, nàng lại hơi giật mình, chỉ là. . .một bữa tiệc rượu? Không phải hẹn hò sao?

Có điều, cũng được.

Cậu em trai này có thể dẫn nàng đi tham gia, chứng tỏ vẫn rất coi trọng nàng nha!

Nàng lập tức thấy hơi thất vọng, nhưng nghĩ kỹ lại một chút thì đã khôi phục bình thường.

“Vậy. . . hôm nay cô xuống sớm một chút nhé, không cần tăng ca muộn như trước đâu, à, cũng không cần ăn diện, mặc thế này là được, tối liên lạc sau!” Diệp Mặc đứng dậy, sửa sang lại quần áo, rồi quay người rời đi.

“Cậu em trai này. . .”

Quan Tuyết ngồi tại chỗ, cong môi lên hừ một tiếng, ánh mắt cũng có chút thất lạc.

Vất vả lắm nàng mới đè nỗi lòng xuống được, đang chuẩn bị tiếp tục làm việc, thì bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra, Tiểu Hồng chui vào phòng với gương mặt tràn đầy căm phẫn.

“Chị Quan, chị Quan, người phụ nữ kia quả thật là ‘kỹ nữ trà xanh’! Cô ta vẫn đang khoe khoang quan hệ của mình với chủ tịch Diệp kìa, hiện giờ không biết đã đắc ý đến mức nào rồi!” Khuôn mặt Tiểu Hồng đỏ bừng, còn nghiến răng nghiến lợi nữa.

Quan Tuyết trợn trắng mắt, tức giận nói: “Trà xanh thì trà xanh, khoe khoang thì cứ khoe khoang! Em kích động như thế làm gì!”

Tâm trạng của nàng vừa mới bình phục lại, thì Tiểu Hồng lại xông vào, quả thật là đáng ghét!

“Em kích động cái gì à? Chị Quan, em đây là giúp chị hả giận mà, em còn vừa mắng cô ta ở trong nhóm chat nữa đấy! Cô ta chính là hồ ly tinh, ăn mặc mát mẻ như vậy, rõ ràng là để quyến rũ, câu dẫn chủ tịch Diệp!”

Tiểu Hồng đi qua, cái miệng nhỏ nhắn nói như bắn súng liên thanh.

“Hừ! Cô ta cũng không tự soi gương xem bản thân mình có xứng hay không! Cô ta nào có xinh đẹp bằng chị Quan chứ! Cái mông kia còn khô quắt, xẹp lép, nào có được như chị Quan. . .”

“Tiểu Hồng-- --!”

Quan Tuyết nheo mắt, cắn chặt hàm răng, hung hăng trừng mắt.

“A! Em quên mất!” Tiểu Hồng sững sờ, vội vàng thè lưỡi nhận sai.

Cô quên mất, không thể nhắc đến cái mông của chị Quan trước mặt chị ý, tuy rằng dưới cái nhìn của cô thì mông của chị Quan là hoàn mỹ nhất.

Quan Tuyết nghiêm mặt nói: “Không cần để ý đến cô ta, cô ta muốn khoe khoang thế nào cũng là chuyện của cô ta, chúng ta không xen vào!”

“Được rồi!” Tiểu Hồng thở dài, hơi sa sút tinh thần, nói: “Đúng rồi, chủ tịch Diệp vừa ở đây đúng không! Anh ấy nói thế nào?”

Quan Tuyết thản nhiên nói: “Anh ta không nói gì cả! À, đúng rồi, chiều nay năm giờ tan làm!”

“A? Sớm thế sao? Chị muốn đi đâu à?”

“Ăn cơm!”

“Đi đâu? Với ai? Là chủ tịch Diệp à? Là đi hẹn hò sao?” Hai mắt Tiểu Hồng lập tức sáng rực lên, ngọn lửa hóng hớt đã ngập tràn đôi mắt.

Quan Tuyết hơi đỏ mặt, vội vàng giải thích: “Hẹn hò cái gì, chỉ là có một bữa tiệc rượu thôi!”

Tiểu Hồng a một tiếng, dưới cái nhìn của cô, thì bữa tiệc rượu và hẹn hò cũng chẳng có gì khác nhau cả.

Cô không còn tâm tràng ngốc ở trong này nữa, mà lao ra khỏi phòng, cầm điện thoại di động lên gửi tin nhắn vào trong nhóm chat.

Một lát sau, Quan Tuyết cầm điện thoại di động lên, nhìn qua một lướt thì không khỏi che mặt.

Tiểu Hồng này đang khoe khoang khắp nơi, còn nói tối nay mình và cậu em trai kia sẽ đi hẹn hò.

Nàng cắn môi đỏ, trong lòng nổi nóng một trận, nhưng bỗng nhiên lại nghĩ đến thứ gì đó, liền nhướn mày lên rồi mím môi cười một tiếng.

Truyền đi như vậy cũng được, người phụ nữ kia chắc chắn cũng sẽ nhìn thấy, cũng có thể đè ép cô ta một chút, sau này cô ta cũng sẽ an phận hơn một chút.

“Tối nay. . .nên mặc gì đây? Anh ta nói mình không cần thay quần áo, là vì thích cách ăn mặc này sao? Vậy thì cứ mặc như này đi!”

Nàng dựa vào bàn, tiếp tục công việc.

Nhưng tinh thần lại khó có thể tập trung, mà cứ thất thần, nghĩ đến bữa tiệc tối nay.

Bình Luận (0)
Comment