Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa (Bản Dịch)

Chương 1178 - Chương 1178: Diệp Mặc: Không Cần Bồi Thường Đâu!

Chương 1178: Diệp Mặc: Không cần bồi thường đâu! Chương 1178: Diệp Mặc: Không cần bồi thường đâu!

“Chuyện này. . .” Phó Tư Vi cầm video lên xem, xem một lần lại xem thêm một lại, hàng mày dần dần vặn lại.

Dựa theo video này, thì chú hai chỉ là đánh trả, tự vệ thôi, nhưng mà trên thực tế, bình thường sẽ xử là đánh nhau, đối phương lại có thể thoát thân, chứng tỏ là có chỗ dựa khá cứng, coi như sau này muốn khởi tố, thì cũng rất khó có kết quả gì, mà còn phải kiện cáo một thời gian dài.

Biện pháp đơn giản nhất, chính là bồi thường tiền, coi như của đi thay người.

“Cái gì? Bồi thường tiền? Sao có thể bồi thường được! Đây không phải là lỗi của Văn Siêu mà, dựa vào cái gì phải bồi thường chứ! Bọn họ là lừa bip tống tiền, bắt chẹt! 500 ngàn! Nhà chúng ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, còn nợ 3 triệu nữa kìa!” Thím hai nghe Tư Vi nói thì lại bắt đầu kích động.

“Thím hai, thím nghe cháu nói, đây là biện pháp tốt nhất, lát nữa chúng ta đi gặp mặt đối phương, cháu sẽ thương lượng với họ, tranh thủ giảm ít tiền bồi thường, trong tay cháu cũng còn ít tiền, có thể cho chú thím mượn, sau khi hòa giải xong, thì chú hai cũng có thể ra ngoài rồi.”

Phó Tư Vi kiên nhẫn khuyên bảo.

“Còn về phần 3 triệu kia, thì chờ chú hai ra, chúng ta lại nghĩ biện pháp sau!”

“Điều này. . .”

Vẻ mặt thím hai đau khổ, muốn nói điều gì, nhưng lại nghẹn ở họng, bà ta chỉ cúi đầu lau nước mắt, không ngừng khóc thút thít.

“Tư Vi nói đúng đấy, cứ hòa giải trước đã, giảm được bao nhiêu tiền thì đỡ được bấy nhiêu, cũng hết cách, ai bảo người ta có chỗ dựa cứng như tập đoàn Hồng Phong chứ, đó chính là công ty nộp thuế nhiều nhất trong huyện chúng ta đây, quan hệ rất cứng!”

“Đúng vậy! Chúng ta chỉ là dân đen, không chọc nổi bọn họ đâu!”

Đám người họ hàng thân thích ở xung quanh cũng gật đầu phụ họa.

Rất nhiều người trong số họ cũng cảm thấy nên như vậy, cho nên đã tranh luận rất lâu, bây giờ thì ngay cả một luật sư như Tư Vi cũng nói như vậy, chứng tỏ đây là biện pháp tốt nhất rồi.

Thím hai của Tư Vi do dự rất lâu, rồi giận dữ nói: “Cũng chỉ có thể như vậy!”

“Tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho bọn họ đi, hòa giải càng sớm càng tốt!”

“Đúng đúng! Theo tôi, thì cùng lắm là 200 ngàn thôi!”

Mọi người lại bắt đầu nghị luận.

“Video. . .để mình xem một chút!” Lúc này, Diệp Mặc liền nhận chiếc điện thoại di động trong tay của Tư Vi, hắn hơi nhướn mày, rồi cười nói: “Theo mình, thì không cần bồi thường đâu!”

Diệp Mặc vừa nói xong, phòng khách lập tức yên tĩnh.

Trên mặt của mọi người đều hiện lên một tia ngạc nhiên.

Tên nhóc này vừa nói gì cơ? Luật sư như Tư Vi đã nói rồi, bồi thường tiền, hòa giải là biện pháp tốt nhất, thế mà cậu ta còn nói bậy nói bạ cái gì, cậu ta cũng không phải luật sư, thì nào biết những thứ này!

Chắc là cố tình thể hiện rồi!

Thoáng chốc, không ít người đều nhíu mày, thần sắc không vui.

Ấn tượng đầu tiên của họ với người trẻ tuổi này là khá tốt, nhưng bây giờ, bọn họ lại không có ấn tượng tốt nữa rồi.

Phó Tư Vi quay sang, nghiêm mặt nói: “Diệp Mặc, hòa giải là biện pháp tốt nhất rồi, nếu không thì chỉ có thể kiện cáo thời gian rất dài, mà còn chưa chắc đã thắng!”

“Đúng vậy nha! Tư Vi đã nói như vậy rồi, cậu còn xen vào làm gì!”

“Cậu thì biết cái gì nha!”

Đám họ hàng thân thích cũng nhao nhao nói theo, không ít người còn bất mãn mà trừng mắt với Diệp Mặc.

Diệp Mặc mỉm cười, giải thích với Tư Vi: “Hòa giải, đương nhiên phải hòa giải, ý của mình là, không cần thiết phải bồi thường! Căn bản là không cần bồi thường, mình gọi vài cú điện thoại là được!”

Phó Tư Vi nghe xong thì khẽ giật mình, mặt đầy ngạc nhiên.

Diệp Mặc có quan hệ ở đây sao?

Quen biết người trong chính phủ, hay là quen biết người của tập đoàn Hồng Phong?

Nếu như là trước kia thì nàng sẽ tin tưởng, dù sao một gia tộc trăm tỷ, bối cảnh thần bí khó lường, hoàn toàn có năng lực như vậy, nhưng hôm nay nàng mới phát hiện, nhà Diệp Mặc vốn không có bối cảnh gì, mà tất cả đều là do Diệp Mặc từ mình kiếm được.

Nàng hơi nhíu mày suy tư một lát, âm thầm nói: “Chắc là . . . Diệp Mặc có quen biết người nào đó đi, có thể nhờ quan hệ thì là tốt nhất!”

Đám họ hàng thân thích ở bốn phía đều hơi sửng sốt, rồi lại bỗng nhiên sôi trào lên.

Người trẻ tuổi này khẩu khí thật lớn!

Cái gì mà gọi vài cú điện thoại là được, cậu ta tưởng mình là ai vậy! Lại có thể gọi cho ai! Chỉ là một tên nhóc trẻ tuổi, vừa vào xã hội vài năm mà đã có miệng lưỡi dẻo ngẹo như vậy rồi, coi bọn họ là trẻ con ba tuổi à, mà dám chém gió như vậy trước mặt bọn họ!

“Thằng nhóc này. . .”

“Tư Vi, bạn học của cháu. . .”

Bọn họ trừng mắt nhìn qua, nói vài câu, rồi lại nhìn về phía Tư Vi, tiếp tục quở trách.

Hai người cha Phó và mẹ Phó ở một bên thì không nói lời nào.

Tuy rằng Tiểu Mặc còn trẻ, nhưng mà trong nhà lại rất nhiều tiền, nói không chừng có quen biết ai đó thật, có thể nhờ quan hệ để giúp một tay.

Cũng ví dụ như, quen biết một số phú nhị đại, nhờ vả quan hệ một chút, nói không chừng có thể tìm được ông chủ của tập đoàn Hồng Phong, gọi điện năn nỉ một chút, chẳng phải là xong rồi sao!

Bình Luận (0)
Comment