“Không biết nữa!”
Đa số người đều lắc đầu, mờ mịt.
Lại đi tìm người nghe ngóng một chút thì mới hiểu được một ít.
“Cậu ta. . . nhiều tiền như vậy sao?
“Trời ạ!”
Chỉ mới nghe được vài tin tức thôi cũng đã đủ cho đám phu nhân cực kỳ chấn động rồi, tuổi còn trẻ mà đã có tài sản cá nhân vượt qua ông chủ Đinh kia rồi, còn có rất nhiều công ty nổi tiếng, như Thần Châu, Đông Đằng, có cái tên nào không phải như sấm bên tai chứ.
Loại thân phận và địa vị này, chẳng trách hội trưởng Từ cũng phải khách khí.
Bọn họ lại nhìn qua gương mặt vô cùng đẹp trai kia, tâm thần đều là từng trận hoảng hốt, có một loại cảm giác như đang nằm mơ.
Bỗng nhiên, bọn họ đã hiểu được tâm tư của vợ chồng ông chủ Lạc.
Nếu như đổi lại thành bọn họ, thì bọn họ cũng sẽ làm như vậy.
Mất thể diện với không mất thể diện cái gì, nếu có thể cướp được một người con rể như vậy, thì người khác hâm mộ còn không kịp ý chứ!
Dần dần, trong mắt bọn họ đều phun ra một tia nóng bỏng, lát nữa nhất định phải đi qua chào hỏi và làm quen với vị này một chút.
Trong lúc nhất thời, đám người đều vây quanh bên đó, từng gương mặt đều tràn đầy nụ cười nhiệt tình.
Duy chỉ có mấy người trong góc là có khuôn mặt bình tĩnh.
Hứa Dân Lợi cũng ở trong đó, gương mặt vốn ôn hòa và hiền lành của ông ta đã trở nên tái nhợt.
Ông ta tận mắt nhìn thấy vợ chồng Chấn Đình nhiệt tình với tên nhãi này thế nào, rõ ràng là đã coi tên nhãi này thành con rể, e rằng Minh Huyên đã hết cơ hội rồi, vậy âm mưu nhiều năm của ông ta cũng phải thất bại rồi sao?
“Chuyện gì xảy ra? Dây chuyền 70 80 triệu cái gì, là thật sao? Không thể nào!”
Chờ vợ và con trai đi qua thì ông ta mới hỏi chuyện ban nãy, rồi lại nghe ngóng thêm từ vài người khác, sắc mặt một nhà bà người đều rất khó coi, nhất là hai vợ chồng thì đều không tin nổi.
Sắc mặt Hứa Dân Lợi biến ảo mấy lần, lại nheo mắt, hung hăng trừng mắt về phía đám người kia, rồi lại quét qua Lạc Chấn Đình ở một bên, trong mắt lộ ra vài phần oán hận.
Nhưng rất nhanh, ông ta đã thu liễm lại, sắc mặt khôi phục như thường.
Đám người náo nhiệt một trận, tiệc rượu cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, mọi người bắt đầu ngồi xuống.
Khi bữa tiệc kết thúc, trời cũng khá muộn.
Diệp Mặc vốn định đi về, nhưng lại bị mẹ Lạc giữ lại nói chuyện.
“Tiểu Diệp, nhà cháu . . . ? Dì nghe Băng Nhan nói, thì cháu có con rồi đúng không?” Mẹ Lạc cười tủm tỉm đầy thân thiết, đôi mắt thì nhìn người thanh niên phía trước với vẻ ưa thích không giấu được.
Bà cực kỳ hài lòng với người trẻ tuổi này.
“Thật sao?”
Khi nghe Diệp Mặc nói về người nhà mình thì bà không khỏi mở to mắt, lộ ra vài phần khó tin.
Không phải nói, gia thế của Tiểu Diệp rất ghê gớm sao, tại sao nhà lại ở huyện thành nhỏ?
Nhưng có thể là, gia tộc bọn họ phát tài từ địa phương đó
Bà âm thầm suy đoán.
Tiểu Diệp này tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu khổng lồ như vậy, nếu như nói không có bối cảnh gì thì bà tuyệt đối không tin.
“Môi đôi Long Phượng thai à! Ừm! Coi như không tệ! Là ngôi sao họ Tô kia đúng không! Dì biết chứ! Đã đăng ký chưa? Vẫn chưa à?” Khi nghe đến đây, thì đôi mắt mẹ Lạc sáng lên, ý cười trên mặt càng đậm hơn.
Xem ra, con gái mình vẫn có chút cơ hội!
Khi hai người trò chuyện, thì Lạc Băng Nhan giả vờ ngồi nghịch điện thoại ở cách đó không xa, nhưng tai thì đang vểnh lên để nghe ngóng.
Thật ra thì nàng quen biết Diệp tiên sinh cũng khá lâu, nhưng cũng không hiểu rõ về Diệp tiên sinh lắm, cũng không có cơ hội hỏi kỹ càng như mẹ.
Khi nghe thấy Diệp tiên sinh nói nhà anh ấy ở huyện thành nhỏ, khi bé vẫn còn ở nông thôn thì nàng rất giật mình, còn cảm thấy rất khó tin.
Sau đó, trong nội tâm nàng lại xuất hiện một suy đoán cực kỳ khó tin.
Buổi họp thường niên của Tik Tok năm ngoái, nàng đã nghe vị Ngô Chí Cương kia nói đến Diệp tiên sinh, nói rằng tiền của Diệp tiên sinh đều do anh ấy kiếm được, khi đó chỉ có hơn 10 tỷ một chút, hiện giờ thì nàng cũng không biết Diệp tiên sinh có bao nhiêu tiền rồi, nhưng cũng phải có vài trăm tỷ là ít.
Chẳng lẽ, số tiền này cũng là do tự Diệp tiên sinh kiếm được sao?
Nàng nghĩ đến đây, thì hô hấp không chịu được mà trì trệ, ngay cả nàng cũng không dám tin tưởng chuyện này.
10 tỷ và mấy trăm tỷ, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau!
Rất nhanh, nàng lại hồi phục tâm thần, tiếp tục nghe trộm.
Một lát sau, bỗng nhiên bên ngoài trên đến những âm thanh gào thét, sau đó có tiếng bước chân dồn dập vào lên, rồi xông thẳng vào phòng.
“Không xong rồi, Chấn Đình. . .”
Ba người trong phòng đều thay đổi sắc mặt.
Mẹ Lạc đứng dậy, sắc mặt đã trắng bệch.
“Ông ấy. . .làm sao?”
Tình hình này, rõ ràng Chấn Đình đã xảy ra chuyện, nhưng năm gần đây, cơ thể Chấn Đình luôn rất kém, thỉnh thoảng lại bị đau đầu.