Hứa Dân Lợi cũng ngẩn ngơ, ông ta chỉ cảm thấy tên này điên rồi nên mới nói lung tung như vậy.
“Cậu nói bậy bạ gì đó?”
Chỉ là một tên phú nhị đại trẻ tuổi thì biết y thuật cái gì, nói nói làm phẫu thuật nữa chứ!
Tên nhãi này cũng là nhân tài nha, đến lúc này rồi mà vẫn có thể nói đùa được.
Ông ta ngước mắt liếc qua, trong mắt lộ ra vài phần châm chọc.
Hứa Minh Huyên giật mình một lát, tiếp đó thì mừng như điên, liền tiến lên một bước, thần sắc nghiêm nghị mà quát lên, rồi lại nhìn về phía mẹ Lạc, nhỏ giọng an ủi.
“Anh có bị bệnh hay không! Lúc nào rồi mà còn nói đùa! Dì à, dì đừng để ý đến anh ta, xe cứu thương sắp đến rồi, chú Lạc nhất định sẽ không có chuyện gì đâu!”
“Đúng vậy nha! Người này thật là, muốn hại chết Chấn Đình đúng không! Tâm địa này cũng quá ác độc rồi!”
“Không nhìn ra thật! Đúng là dạng chó hình người!” Vị Hứa phu nhân kia cũng nói theo, trong lòng bà ta cũng cực kỳ vui mừng.
Mọi người nghe thấy lời này thì sắc mặt ucngx biến đổi, ánh mắt nhìn về phía người thanh niên kia cũng trở nên không tốt.
Bữa tiệc đã kết thúc, người ở lại đều là họ hàng thân thích và bạn bè thân thiết, bọn họ cũng biết thân phận của vị này, nhưng mà lời vị này vừa nói đúng là rất giống trò đùa, là cầm mạng người ra làm trò đùa!
Mẹ Lạc nhìn qua, ánh mắt vẫn mờ mịt và luống cuống.
Bà cũng không tin Tiểu Diệp là loại người sẽ lấy mạng người ra đùa, nhưng mà, đúng là lời nói vừa rồi nghe rất hoang đường.
Bà nắm chặt tay của con gái mình theo bản năng, nắm rất chặt.
Lạc Băng Nhan nói khẽ: “Mẹ, Diệp tiên sinh cũng là bác si! Thật đấy, mẹ còn nhớ rõ anh Đông Thần không? Trước kia anh ấy làm việc ở Hiệp Hòa, bây giờ trở về thì làm việc trong bệnh viện của Diệp tiên sinh, chính là bệnh viện Nhân Hoa ý! Anh Đông Thần còn nói y thuật của Diệp tiên sinh rất cao siêu!”
“Thật. . .thật sao?” Mẹ Lạc nghe xong thì mặt đầy hoảng hốt.
Người trẻ tuổi này còn là bác sĩ nữa sao?
Tất nhiên bà cũng nhớ Đông Thần, nghe mọi người nói đứa bé này là thiên tài, rất lợi hại, thế mà Tiểu Diệp lại còn lợi hại hơn Đông Thần á?
“Thôi đi! Không thể nào đâu!” Hứa phu nhân vênh mặt lên, dùng giọng giễu cợt để nói: “Băng Nhan, cháu hồ đồ rồi à! Cậu ta chỉ chém gió với cháu thế thôi! Cháu xem cậu ta mới bao nhiêu tuổi, biết y thuật là cái gì chứ!”
Loại công tử nhà giàu nhiều tiền lắm của này sao có thể đi học y được, đại đa số đều học tài chính, quản lý giống như Băng Nhan, để sau này tiếp quản sản nghiệp của gia tộc.
Đơn giản chỉ là tên này muốn khoe khoang mình rất lợi hại, cho nên khoác lác trước mặt Băng Nhan mà thôi, con bé này quá ngây thơ, thế mà cũng tin là thật!
Giống như sợi dây chuyền vừa xong, tay nghề cao siêu như vậy, thì làm sao có thể là tên này tự làm được chứ!
Tên nhãi này, lòng hư vinh rất mạnh, miệng đầy khoác lác.
“Đúng đúng!” Hứa Minh Huyên nói theo: “Băng Nhan, Lưu Đông Thần làm việc ở bệnh viện của anh ta, tất nhiên phải nịnh bợ anh ta rồi!”
Anh ta cũng từng nghe nói qua về Lưu Đông Thần này.
Anh ta cũng không cảm thấy kỳ lạ khi biết tên này còn có một bệnh viện, dù sao nhà tên này cũng cực kỳ giàu có.
“Băng Nhan, cháu đừng có nói lung tung, việc này liên quan đến tính mạng của cha cháu đấy, không thể đùa được đâu!” Hứa Dân Lợi nghiêm túc nói: “Tố Bình, đừng nghe con bé, chúng ta chờ xe cứu thương đến!”
Mẹ Lạc hơi do dợ một chút, rồi gật đầu.
Công nhận, đây chính là biện pháp ổn thoải nhất, thật ra thì bà cũng không quá tin những gì con gái vừa nói, cảm thấy chuyện này rất khó tin.
Cho dù Tiểu Diệp có học y, có thể là bác sĩ, nhưng trình độ sẽ không giỏi lắm!
Nghề bác sĩ này rất cần kinh nghiệm, càng trẻ thì trình độ càng kém.
“Không kịp rồi!” Diệp Mặc nhìn đồng hồ, quả quyết nói: “Nơi này là vùng ngoại thành, xe cứu thương còn lâu mới đến kịp, mà gần đây cũng không có bệnh viện tốt, phải quay lại nội thành thì càng lâu hơn, tình hình của chú Lạc lại càng xấu hơn.”
“Như vậy đi, đi bệnh viện Nhân Hoa kiếm tra trước, nếu như không quá tệ, thì cháu sẽ mời chuyên gia tốt nhất bệnh viện làm phẫu thuật!”
“Như vậy. . .cũng được!” Mẹ Lạc lại gật đầu.
Bà ucngx biết bệnh viện Nhân Hoa này là bệnh viện tư nhân rất tốt, có rất nhiều chuyên gia, trình độ cũng không thua kém gì các bệnh viện công lập hàng đầu trong nước, Tiểu Diệp lại là chủ ở đó, chỉ cần một câu là có thể mời được chuyên gia tốt nhất.
Sắc mặt ba người nhà họ Hứa ở một bên liền trầm xuống.
Nếu như đưa đến bệnh viện Nhân Hoa mà cứu được, vậy chẳng phải nhà họ Lạc sẽ càng cảm kích tên nhãi này hơn sao, Minh Huyên càng không có cơ hội.
Trong lòng bọn họ rất khó chịu, nhưng lại không thể nào phản bác được, ai bảo người ta có tiền, lại có một bệnh viện tư nhân tốt nhất nữa.